Chương 1: Làm lộ tin tức tố ra ngoài

Editor: Piscuits

“Ai, Cao Nhân ", Doãn Đồng Quang* ngậm trong miệng kẹo que vị chanh, lại chạm chạm cánh tay Lương Ngôn, đưa qua một que kẹo mới, xích lại gần, nhỏ giọng nói, “Nghe nói ba cậu ra đề tài mới cho khóa thực nghiệm của năm hai đi? Ồ, hóa ra cậu thích vị sữa bò caramel.”

* Khúc này là có hai cái, một là Duẫn , hai là Doãn, nên mọi người nên để thế nào giờ tại bên QT là Duẫn còn bên cv là Doãn :")""""*

Lương Ngôn đang sửa sang lại bài tập thực nghiệm, ngửi được mùi kẹo chanh từ miệng Doãn Đồng Quang bên kia truyền đến, duỗi tay tiếp nhận kẹo que rồi đặt sang một bên, trên mặt không có biểu tình, không có chút dao động nói: “Hình như là vậy.”

“Cái gì mà hình như? Đề tài mà ba cậu lại là ……” Doãn Đồng Quang ý thức được âm thanh của chính mình hơi lớn, vội vàng hạ thấp âm lượng:

“Tóm lại, đề tài mà Lương viện trưởng đề ra cũng không phải là một học sinh bình thường có thể tham dự, bao nhiêu người đều muốn đâm đầu chen vào, kết quả là một sinh viên chưa tốt nghiệp chính quy , còn lại là một sinh viên ban S nữa……”

“Trọng điểm không phải việc này! Trọng điểm là, người kia lại là Omega sao?!”

Lương Ngôn cau mày đẩy Doãn Đồng Quang ra một chút, không nghiêm túc nghe, cũng tỏ vẻ đối với cái đề tài này không quan tâm thêm nữa.

Ba cậu chọn một sinh viên chưa tốt nghiệp làm đề tài, thì ai biết được là đi làm cu li hay làm gì khác.

Đề tài này, cậu có nhìn qua một lần, đại khái là về thực nghiệm để tổng hợp lại thuốc ức chế lâm sàng và kỳ phát tình của Omega, còn cụ thể là cái gì, Lương Ngôn không phải quan tâm lắm.

Mấy năm trước đã hưởng ứng về quyền của O, được ủng hộ mãnh liệt, Omega cùng với hai loại giới tính còn lại đã bình đẳng như nhau, Omega đã không còn yếu ớt nhu nhược như trong mắt của người khác nữa, càng ngày càng nhiều Omega có thể lựa chọn công việc mà bản thân thích làm, ghi tại học viện yêu thích, các trường học cũng bắt đầu lục tục tuyển không ít học sinh Omega có thành tích ưu tú —— đương nhiên, đây là hoàn cảnh chung.

Nhưng mà Omega rốt cuộc cũng có khuyết điểm khiến người đau đầu, kỳ phát tình, hơn nữa số lượng vốn là rất ít, nhưng khi Kỳ thành có trung tâm y tế lớn có giáo dục, có cả ngoại khoa nổi tiếng cả nước*……

Nói ngắn gọn, nếu như có một sinh viên khoa y hay là một bác sĩ ngoại khoa mà là Omega, thì Omega đó chính là lông phượng sừng lân.( ý nói là hiếm có omega làm bên y học)

*Khúc này tui cái hiểu cái không cứ thế mà coi ý trời rồi edit thoi :33*

Lương Ngôn làm xong bài tập thực nghiệm, nghiêng đầu nhìn Doãn Đồng Quang, nhìn bạn beta cùng phòng không ngừng lải nhải bát quái, mở miệng nói: “Bài tập thực nghiệm cậu làm xong chưa? Tớ chuẩn bị đi nộp.”

Âm thanh của cậu trời sinh mang theo chút lạnh lẽo, nghe như là nước suối mát lạnh từ trong núi, hơn nữa tính cách của cậu rất lạnh lùng, làm người ta cảm thấy thoải mái, nhưng lại không dám tiếp cận.

“Ai ai từ từ, cậu cho tớ mượn đối chiếu mấy cái số liệu đi.” Doãn Đồng Quang lấy bài tập của Lương Ngôn, cùng bài của chính mình đối chiếu một chút sau lại còn tự nói, “Còn tốt.”

Lương Ngôn thu hồi bài tập của chính mình, lại thuận tay cầm bài tập của Doãn Đồng Quang luôn, hai quyển bài tập đè lên nhau, rời khỏi chỗ ngồi ở hàng cuối cùng, đem bài tập đặt ở vị trí thầy giáo yêu cầu, lại tay không đi về chỗ ngồi.

Rõ ràng là một loạt hành động rất bình thường, nhưng mà từ lúc cậu đứng lên rồi đi về lại chỗ ngồi, không thiếu ánh mắt ngoài sáng trong tối ở trong hội trường không ngừng lia tới trên người cậu.

Dường như cậu đã sớm quen với những việc này như là thói quen, mắt nhìn thẳng ngồi xuống, móc di động ra nhìn thời gian, an tĩnh mà chờ giáo viên tiến vào lớp học.

Doãn Đồng Quang nhìn sườn mặt cậu, nói: “Cao Nhân, số người nhìn ngươi vẫn luôn nhiều như vậy.”

Lương Ngôn mặt mày nhẹ nhàng giật giật, xem như đáp lại.

Doãn Đồng Quang quen bộ dáng này của cậu, cũng không ngại, cắn kẹo que trong miệng, rột rột mà nhai nuốt.

“Cao Nhân, tớ nói cậu này, Alpha lần trước tỏ tình cậu ngày hôm qua lại tới tìm tớ, hỏi tớ là cậu có thời gian rảnh không, nếu có thì nhờ tớ hẹn cậu” Doãn Đồng Quang ăn xong kẹo que, miệng quả nhiên lại nói không ngừng, “Tớ nói tên Alpha kia là đồ ngu xuẩn hả, lần trước còn muốn đi khoa giải phẫu vì cậu, thật sự có bệnh……”

Doãn Đồng Quang cảm thấy nhàm chán liền lên mạng lướt lướt, lại đọc một đống từ dụng thần kỳ, mỗi lần Lương Ngôn đều phải dừng lại tiêu hóa một chút, mới nghe hiểu được cậu ta nói gì đó.

“Không có việc gì.” Lương Ngôn mặt mày như cũ, đường cong của ngũ quan cực kỳ tinh xảo, lại có khí chất thanh lãnh khiến người ta phải cách xa ngàn dặm.

Dù sao người nọ ( đang nói đến công) trông như thế nào, cậu một chút ấn tượng đều không có.

Ở trong viện y học, Omega vốn rất ít, một Omega mẫu giáo học y thôi liền không tệ, huống chi, Lương Ngôn là con trai bảo bối của Lương viện trưởng, từ ngoại hình đến khí chất của mỹ nhân lạnh lùng đều không thể bắt bẻ, được nhóm thẳng A ung thư lâm sàng tôn sùng là một trong hai đoá kiều hoa đẹp nhất trong học viện.

Cậu là đóa hoa cao lãnh, còn một đoá hoa khác……

Tới giờ vào học, Nhậm Hoá lão sư bật PPT lên bắt đầu giảng bài, chẳng được bao lâu, Lương Ngôn đang chuẩn bị sang trang mới, liền nghe thấy bên cạnh truyền đến tiếng lật sách sột sột soạt soạt vang lên.

Lương Ngôn thường ngồi ở trong góc hàng cuối cùng, điệu thấp, an tĩnh, đã từng có người theo đuổi muốn ngồi chung để lôi kéo làm quen, bất đắc dĩ cậu đối xử với người xa lạ thật sự quá lạnh lùng, hoặc là lạnh lẽo, nếu bị chọc phiền, cậu sẽ không tiếc mà châm chọc vài câu.

Dần dà, mọi người đều biết cậu đẹp thì đẹp đó, nhưng lại là một ngọn núi băng vạn năm không biến hoá, sau khi đổi chỗ quá nhiều, cuối cùng chỗ ngồi trong góc này là chỗ ngồi cố định của cậu.

Mà giờ phút này, cậu nghe thấy người bên cạnh có động tĩnh.

Doãn Đồng Quang thì lúc mới vào tiết đã vừa đi vào giấc ngủ vừa đi học, giờ phút này phỏng chừng đã mơ được giấc mộng luôn rồi, Lương Ngôn hơi hơi ngước mắt, chỉ thấy có một học sinh rón ra rón rén mà từ cửa sau của phòng học tiến vào, trên vai mang một cái balo, đang định canh lúc người ta không chú ý tìm vị trí ngồi xuống.

Xem ra là đến muộn.

Người nọ mặc sơ mi trắng, thân hình chắc cũng cao cỡ 185 cm trở lên, tóc thì dài hơn nam sinh bình thường một chút, nhưng đại khái bởi vì khí chất của người nọ, nhìn qua cũng không cảm thấy chán ghét, ngược lại cảm thấy sạch sẽ lại thoải mái.

Lương Ngôn không quản nữa, vừa mới chuẩn bị thu hồi tầm mắt, người nọ bỗng nhiên quay đầu, ánh mắt hai người ở trong lúc lơ đãng chạm vào nhau.

Hai người đều sửng sốt.

Người trước mắt có một khuôn mặt làm người ta đã gặp qua là không quên được, ngũ quan hình dáng như là được vị hoạ sĩ tài ba vẽ ra, mỗi một nét đều là gãi đúng chỗ ngứa, một đôi mắt màu nâu, lông mi hơi hơi cong lên, nụ cười trên mặt nhìn rất tự tin lại như ánh dương.

Người nọ cười cười, làm như quen thuộc mà phất phất tay hướng Lương Ngôn chào.

Lương Ngôn không quản, chuyển ánh mắt, lại nhìn về trên sách của mình.

Kết quả người nọ không đi, rõ ràng vị trí hàng phía sau không được rộng rãi lắm, nhưng hắn vẫn đi tới chỗ bên cạnh Lương Ngôn ngồi xuống, nhỏ giọng nói: “Bạn học, tớ ngồi ở đây được đi.”

Lương Ngôn:"……"

Cậu cảm thấy, hắn không phải xin phép ngồi chỗ này mà là mấy chỗ ngồi bên cạnh cậu, hắn cũng muốn ngồi nốt.

Bất quá cậu lười nói hắn, không giảng đạo lý làm gì.

May mà hiện tại không có người chú ý tới hàng phía sau, lão sư cũng khó nhìn thấy được, bằng không sẽ phát hiện, hai đoá " Kiều Hoa " trong miệng thẳng A ung thư, hiện tại đã ngồi chung với nhau.

Một người này, chính là Omega trong mộng của rất nhiều người, Tiểu Bạch Hoa ở trong miệng mấy đại gia hay nói.

Bất quá Lương Ngôn chưa bao giờ quan tâm những lời đồn đó, bởi vậy cũng không biết người ngồi kế bên mình là ai.

Người nọ từ trong balo lấy sách ra, loay hoay trong chốc lát cũng tìm được tư thế thoải mái mà ngồi yên, khuỷu tay chống ở trên bàn, cầm bút câu được câu không mà viết.

Một lát sau, hắn lại chọc chọc Lương Ngôn bên cạnh.

“Bạn học,” Tiểu Bạch Hoa nháy mắt, tò mò hỏi Lương Ngôn, “Cậu cũng là Omega?”

Hiện tại y học phát triển nhanh như bay, do hiệu quả của thuốc ức chế cùng với miếng dán ngăn chặn mùi pheromone, giới tính thứ hai sớm không phải bí mật, đều viết rõ ràng tại thẻ chứng minh thân phận, bất quá chỉ từ vẻ ngoài nhìn xem, mỗi cái giới tính vẫn tương đối dễ dàng phân chia.

Giống như Lương Ngôn, nam sinh xinh đẹp đến quá mức như vầy, bất luận là ai, xem một cái đều sẽ nhận định người này là Omega.

Nếu là người khác hỏi như vậy, Lương Ngôn khẳng định không thèm để ý tới, bất quá đại khái bởi vì người trước mặt nhìn quá mức nhiệt tình, trên mặt cũng không có yêu thích trần trụi cùng du͙© vọиɠ chiếm hữu như Alpha, vì thế cậu gật gật đầu ứng một chút, thậm chí còn hỏi lại một câu:

“Cậu cũng là?”

“Đúng vậy,” người nọ đáp lại rất nhanh, còn thuận tay lấy thẻ sinh viên của chính mình tại vườn trường ra, quơ quơ trước mặt Lương Ngôn trước, giống như chứng minh lời nói của bản thân, cũng tự giới thiệu nói, “Quý Thu, khoa lâm sàng ban S bên cạnh.”

Lương Ngôn lúc này mới một lần nữa nghiêng đầu liếc mắt nhìn người này một cái.

Hệ lâm sàng phân ra rất nhiều lớp, đến lớp mẫu giáo cũng có, chia từ A đến G, mà ban S là sau khi nhập học lại phải chọn lọc tỉ mỉ từ li từ những lớp ưu tú, có thể tiến vào ban S, đều là ở trong ngàn vạn người chon ra, là tinh anh trong tinh anh.

Theo lý thuyết Lương Ngôn cũng có thể đi vào, nhưng ngại với sự quan tâm của ba, cậu không muốn bị nói là dựa vào quan hệ đi cửa sau, dứt khoát liền không tham dự tuyển chọn thí sinh cho ban S, chính mình an an tĩnh tĩnh học ở ban A, cũng khá tốt.

Không nghĩ tới trong ban S cư nhiên còn có Omega.Lương Ngôn khóe miệng nhấp một chút, có chút kinh ngạc.

Quý Thu cũng không ngạc nhiên, đón tầm mắt của cậu, lại cười một chút.

Thật là một khuôn mặt tinh xảo không thể bắt bẻ.

Lương Ngôn gật đầu một chút, không nói nữa, quay đầu tiếp tục học.

Kết quả sau một tiết học, cậu phát hiện, Omega ban S chất lượng tốt này có chỗ nào đó không thích hợp lắm.

Ngay lúc Lương Ngôn cũng không chú ý, chờ lúc cậu phản ứng động động cái mũi, đã ngửi thấy được một mùi sữa bò caramel.

Phản ứng đầu tiên của cậu là nghĩ tới cây kẹo que mà Doãn Đồng Quang đưa cho chính mình, nghĩ thầm có phải chính cậu ta nhịn không được mà mở ra ăn luôn. Nhưng khi quay đầu, lại thấy Doãn Đồng Quang còn đang gục trên bàn ngủ ngon lành, còn cây kẹo của mình còn hảo hảo đặt ở một bên.

Chờ Lương Ngôn lại cẩn thận ngửi một chút, phát hiện mùi vị là từ bên tay trái của bản thân, cũng chính là truyền từ trên người vị Omega đang nghe giảng bài chán muốn chết kia.

Alpha của ban A ngồi ở hàng phía trước, Lương Ngôn không chắc chắn khoảng cách này có thể đủ xa để không có người ngửi được hay không.

Nhưng vô luận thế nào, cho dù không phải kỳ phát tình, Omega cũng rất ít chủ động phóng thích tin tức tố của bản thân, huống chi là ở nơi công cộng như vậy.

Mùi vị kia còn thường xuyên lẻn vào trong lỗ mùi của chính mình, Lương Ngôn nhíu nhíu mày, quyết định mở miệng nhắc nhở một chút.

“Quý Thu?” Tên người này còn rất dễ nhớ, Lương Ngôn buông bút, quay đầu hỏi.

Quý Thu nghe tiếng gật gật đầu: “Làm sao vậy?”

Lương Ngôn châm chước một chút nên nhắc nhở như thế nào, cuối cùng vẫn là lựa chọn nói thẳng: “ Tin tức tố của cậu…… Giống như phóng ra rồi.”

“Vị caramel sữa bò, đúng không?”

Quý Thu liền cong đôi mắt một chút, cười tủm tỉm nói: “Đúng rồi.”

Lương Ngôn vừa định tiếp tục nói, cậu có miếng dán ngăn chặn tin tức tố, có thể cho hắn mượn dùng.

Kết quả không đợi cậu mở miệng,Omega trước mặt hỏi một câu: “Ngọt không?”

Lương Ngôn: “……?”

…… Vấn đề là ngọt hay không ngọt sao?

Cậu hoài nghi mạch não của Omega này không được bình thường.

Nhưng mà rốt cuộc tin tức tố tràn ra không phải chuyện tốt gì, bất quá câu trả lời của Quý Thu cũng làm cậu mất hứng thú nói chuyện, Lương Ngôn từ trong balo tìm tìm, lấy một chai xịt che giấu mùi, ném trên tay Quý Thu.

Ý tứ là, cậu nhanh tìm cái chỗ nào đó phun một chút cho bớt mùi lại.

Kết quả Quý Thu cười tiếp nhận, hướng cậu nói lời cảm ơn: “Ai, cảm ơn bạn học, cái loại xịt che giấu mùi này tớ còn chưa mua thử, tớ có thể cùng cậu đổi sao? Của tớ có mùi vị bạch đào.”

Lương Ngôn: “……”

Cậu cảm thấy chính mình quan tâm dư thừa.

Vì thế kế tiếp, cậu không nhìn Quý Thu nữa.

Bất quá mùi hương ngọt ngào trong không khí cũng không quá nồng, Lương Ngôn nghĩ, các Alpha ngồi ở hàng phía trước hẳn là không ngửi được.

Thầy giáo dạy xong tiết học, Quý Thu là người thứ nhất đứng lên, tay cầm cái chai phất phất về phía Lương Ngôn: "Cảm ơn bạn học! Cậu hẳn là ban A đi, lần sau tớ sẽ trả lại một chai mới cho cậu! Tớ đi trước!”

Lương Ngôn nhìn chằm chằm bóng dáng đang vui rạo rực cất chai xịt che giấu tin tức tố đi , quả thực không còn lời nào để nói.

Mà lúc này, Doãn Đồng Quang cũng tỉnh ngủ, chỉ nhìn thấy một thân ảnh chuồn ra từ cửa sau phòng học.

“Cao Nhân,” Doãn Đồng Quang dụi dụi mắt, “Người nọ ai vậy?”

Có thể ngồi cùng với Lương Ngôn nguyên một tiết học, lại còn vội vàng chạy đi? Không buồn cười sao?

“Chẳng ai cả, đừng hỏi.”

Lương Ngôn chỉ đem chuyện này trở thành một cái nhạc đệm râu ria, không muốn nhiều lời.

Nhưng trong khoảnh khắc, cậu bỗng nhiên nhớ tới lúc trước, Doãn Đồng Quang nói bát quái với chính mình.

“Đúng rồi,” cậu suy nghĩ một chút, hỏi, “Cậu lúc trước nói người kia tên gì…… Sinh viên tham dự đề tài mới, tên là cái gì?”

Cậu lại nghĩ nghĩ nhớ tới, hình như là Omega.

Doãn Đồng Quang không nghĩ tới Lương Ngôn sẽ hỏi cái này: “Chính là, Omega ban S a, tên là Quý Thu…… Người này còn rất nổi tiếng, cậu cư nhiên không biết?”

Ồ, là Quý Thu.

Lương Ngôn ở trong lòng lặp lại tên người này một lần, hồi tưởng hành vi cử chỉ lúc nãy của hắn(QT) một chút, lại kết hợp với từ hôm nay mới học được từ chỗ Doãn Đồng Quang, suy ra kết luận.

Đúng là ngu ngốc.

Doãn Đồng Quang còn muốn phổ cập thông tin cho cậu: “Người này rất lợi hại, thời điểm năm đó thi vào trường, thành tích là đệ nhất Tây Nam……”

Lương Ngôn vì thế ở phía trước cái kết luận mới suy ra hồi nãy nhét thêm hai chữ.

Tây Nam ngu ngốc.

----------------------

Editor: Chỗ " Cao Nhân ", chắc có vài bạn thấy khó hiểu nhỉ, đừng lo, tui cũng cảm thấy nó khó hiểu lắm, trong bản cv là " Cao ngất" nếu như kh lầm là biệt danh của Doãn Đồng Quang đặt cho Lương Ngôn, nhưng mà tui không biết chỉnh lại sao cho vừa hết, nên có ai biết thì giúp tui với nhóe ;333

À mà đừng lo về việc tui đào nhiều hố cùng lúc như vậy lấp gì nổi, thì nguyên ngày tui chỉ tập trung đi edit thôi à, vẫn 2 ngày 1 chương như cũ, còn có một em nữa chờ tui edit xong một chương lại debut cho ẻm :>>>>

Mà nếu như 2 bộ (Rồng và tang thi) ra 2-4-6 thì 2 bộ (Bạch và Omega) ra 3-5-7 nhé ;>>>>