Chương 5 + 6

Vào ngày thứ sáu, tôi ngừng phát trực tiếp. Bởi vì tôi đã nhận được một bưu kiện chuyển phát nhanh trước khi buổi phát trực tiếp hôm nay bắt đầu. Yêu cầu tôi mở bưu kiện này khi phát trực tiếp.

Tôi bắt đầu phát sóng trực tiếp trên điện thoại di động của mình.

“Có người gửi cho tôi một thứ, chúng ta cùng xem xem đó là thứ gì nhé.”

Nói xong, tôi mở gói chuyển phát nhanh.

Khi tôi mở nó ra, đó là một bức ảnh đen trắng. Tôi bất động một hồi, sau đó liếc về phía bão comment. Màn hình hiện lên vô số bình luận khen - "Làm tốt lắm!"

Lúc này tôi mới hiểu ra lần này có người đã nghĩ ra một trò mới và gửi cho tôi một bức ảnh đen trắng để giúp tôi làm di ảnh.

“Ôm bức ảnh này trong buổi phát sóng trực tiếp ngày hôm nay.” - Tôi đọc ghi chú ở ngoài phong bì.

Thực sự thì tôi thấy nó khá tốt, dù sao thì tôi cũng sớm dùng tới nó và không cần phải tự chuẩn bị cho mình.

Khi tôi đang đi bộ về thì có một chiếc ô tô chạy ngang qua. Chiếc xe trông quen quen.

Có vẻ như đó là chiếc xe mà tôi và Cố Thâm đã sử dụng cùng nhau khi đi chơi xa.

Chỉ là xe chạy nhanh quá nên tôi không nhìn rõ thôi.

Quên đi, bây giờ anh ấy ghét tôi lắm, sao anh ấy có thể cố ý đến đây.

Quay trở lại.

Trở lại nơi phát sóng trực tiếp, nơi đây cũng có thể được coi là “món ăn tinh thần mới” của cư dân mạng.

"Hôm nay sẽ làm gì đây nhỉ? Để tôi suy nghĩ nào, tôi còn phải xin lỗi ai nữa đây?" - Tôi cầm tấm ảnh đen trắng lên, nhìn vào camera và mỉm cười.

Suy cho cùng, một kẻ tàn ác như tôi có rất nhiều điều phải xin lỗi. Nhưng trước khi tôi bắt đầu, một thông báo hiện lên trên điện thoại .

#Thư Tâm Vũ trả lời phát sóng#

Bão comment yêu cầu tôi nhấp vào nó để xem. Tôi nghĩ một lúc rồi làm theo yêu cầu, dù sao thì họ cũng đã thêm tiền.

Trong phòng phát sóng trực tiếp của Thư Tâm Vũ, cô ta đang ngồi trên ghế sofa, trông hốc hác. Cô ta nói mình ổn và bảo cư dân mạng đừng t/ấn c/ông tôi nữa.

Phía dưới liên tục có bình luận khen cô ta là người tốt bụng. Sau đó lại càng có nhiều lời ch/ửi bới, nh/ục m/ạ trong phòng phát sóng trực tiếp của tôi.

Nhưng còn chưa nói xong, Thư Tâm Vũ đột nhiên rời đi.

Sau đó là tiếng ồn ào cãi vã.

Sau đó, giọng nói dần trở nên rõ ràng——

"...Anh có quá nhiều kỉ niệm quá khứ với cô ấy quá, A Thâm, em thực sự rất sợ hãi."

"Tâm Vũ, người anh yêu chính là em, sau này chúng ta sẽ cùng nhau trải qua những điều tốt đẹp hơn.”

"Nhưng mà A Thâm..."

"Nếu em để tâm đến vậy thì chúng ta lại làm những chuyện đó nữa. Từ nay trở đi sẽ không còn cô ta nữa, chỉ có em thôi."

"Ôi ôi, A Thâm..."

"Ồ, tôi quên mất, tôi vừa phát sóng trực tiếp, Vi Vi có thể sẽ nhìn thấy."

Có tiếng bước chân vang lên, sau đó khuôn mặt phóng to của Cố Thâm xuất hiện trên màn hình. Thư Tâm Vũ đứng ở ngay bên cạnh, khuôn mặt trông có vẻ vô cùng lo lắng.

“Nhìn thấy thì sao chứ? Giữa anh và cô ta từ lâu đã không có quan hệ gì." - Dừng một chút, anh ấy cười lạnh, cực kỳ mỉa mai nói:

"Một người phụ nữ không rõ cha ruột của mình là ai, không xứng đáng trở thành quá khứ của anh." - Nói xong trực tiếp tắt phát sóng.

Mọi chuyện diễn ra chỉ trong vài phút và trước khi tôi kịp phản ứng, tôi chỉ có thể nhìn vào màn hình tối đen.

Thật không biết phải làm sao.

"Buzz..."

Khoảnh khắc tiếp theo, điện thoại rung lên và hotsearch lại bùng nổ——

# Cố Thâm Thư Tâm Vũ sẽ tổ chức đám cưới thế kỷ vào tháng 1 #

Cố Thâm tự mình đăng tải lên weibo hình ảnh chiếc váy cưới.

Hoa văn in trên váy trông rất phức tạp, màu trắng thuần khiết, trông vừa đẹp vừa tinh tế.

Đó là chiếc váy cưới anh ấy đích thân thiết kế cho tôi.

Trái tim như bị bóp nghẹt ngay lập tức, cảm giác nghẹt thở ập đến dữ dội. Có thứ gì đó chảy xuống, tôi sờ lên mặt thì thấy ươn ướt.

Tôi khóc à?

Trong một thời gian, tôi cảm thấy thế giới này có chút không chân thực. Tôi nhìn vào những bình luận đó, họ mắng tôi vì tôi là kẻ đạo đức giả.

Nhưng tôi không cảm thấy gì cả.

Mệt mỏi đến tê dại khiến tôi cảm thấy trống rỗng. Chỉ là, nước mắt vẫn không ngừng rơi.

Cho đến khi——

"Oẹ..."

Tôi n/ôn ra một ngụm m/áu lớn, dính cả vào bức di ảnh đển trên bàn. Bức ảnh đen trắng ngay lập tức nhuộm đỏ màu m/áu.

Trong khoảnh khắc, tôi như được trở lại thế giới này.

Cơn đau đến dữ dội đột nhiên ập đến khiến tôi trở tay không kịp. Tôi muốn đứng dậy rời đi ngay lập tức, nhưng hình như không kịp nữa rồi.

Không lâu sau khi được phát sóng, một loạt một loạt hotsearch mới lại “bùng nổ”.

# Lâm Nhược Vi thủ đoạn mới #

# Lâm Nhược Vi thổ h/uyết trên livestream #

Tôi bỏ chạy.

Tôi nhét một nắm thuốc giảm đau vào miệng và bỏ chạy nhanh nhất có thể. Điện thoại cứ rung mãi. Vô số tin nhắn đề xuất và vô số cuộc gọi đến.

Tôi không trả lời bất cứ ai, chỉ ngồi trong góc, ngơ ngác nhìn mặt trời trên bầu trời.

Nước mắt vẫn rơi. Tôi cũng không biết làm thế nào để làm cho nó ngừng lại.

Cơ thể vẫn còn rất đau, thuốc giảm đau cũng không còn tác dụng nữa. Cơn đau quá lớn khiến tôi bắt đầu cảm thấy khó thở.

Tôi có thể cảm nhận được điều đó, nó đang đến gần, biết đâu là ngày hôm nay. Tưởng rằng còn phải chờ một tháng nữa nhưng bây giờ dường như ông Trời đối tốt với tôi hơn tôi tưởng.

Vậy cũng tốt.

Cuối cùng tôi cũng có thể được tự do.

"Buzz..."

Tôi nhấc điện thoại lên và nhìn thấy một loạt tin nhắn của Cố Thâm——

“Lâm Nhược Vi, cô rốt cuộc đã xong chưa? "

“Mười triệu đã được chuyển vào tài khoản của cô, từ nay về sau đừng quấy rầy tôi và Tâm Vũ.”

Tài khoản ngân hàng cũng nhảy thông báo có biến động số dư. Nhìn dãy số 0, tôi không nhịn được, mỉm cười.

Không đâu.

Cuối cùng tôi cũng sẽ không bao giờ làm phiền anh ấy nữa.