Chương 202: Kịch Biến Sử Lai Khắc Học Viện - Đào Hố Viện Trưởng!

Phất Lan Đức cùng Triệu Vô Cực bị Thủy Vân Vũ chọc giận, không có ý tứ mở miệng. Thủy Vân Vũ trong lòng cao ngạo, cũng không tốt nói chuyện.

- Chúng ta hôm nay tới đây là tình huống có chút cấp bách rồi, thật sự không nghĩ đến có ngày phải đi nhờ vả học viện khác, nhưng mong rằng Phất Lan Đức viện trưởng hãy bỏ quá!

Thủy Băng Nhi lễ phép nói, sau đó kể lại đầu đuôi mọi chuyện.

- Vậy ra hiện tại các ngươi ý tứ tìm ca ca là vì muốn hắn tới Thủy gia làm rể?

Phất Lan Đức cùng Triệu Vô Cực trong lòng cười muốn nội thương. Nha đầu Diệp Phi Linh này, chính là đang nói về nàng, nhưng mà bộ dáng nàng vẫn còn có thể đoan đoan chính chính giả thành người khác đang nói chuyện, thật sự là đồ đệ Đại Sư.

- Đúng a! Chúng ta hiện tại... ta...

Thủy Băng Nhi xấu hổ đỏ mặt. Nàng không nghĩ trèo vào Lam Điện Bá Vương Long, cũng không muốn tới Hỏa gia khắc thuộc tính, cuối cùng chỉ nghĩ đến Diệp Phi Linh.

- Thật ra ta có cách khác để giải quyết tốt hơn, không biết Thiên Thủy học viện có nguyện ý hay không?

Diệp Phi Linh ưu nhã uống trà, lão viện trưởng keo kiệt này lại dám pha vơi chén trà của nàng, nhất định hố cha hắn một trận.

Thủy Vân Vũ buồn bực mà nghĩ, nha đầu này hồn lực không mạnh, nhưng vì nàng là em gái cái tên kia, thật sự là không muốn động tay. Nha đầu Thủy Băng Nhi tâm ý có chút cương liệt, Thủy Vân Vũ cũng không muốn quản, chính là sợ nàng khóc trở về cáo trạng với tỷ tỷ.

- Nếu thật sự có cách khác tốt hơn liên hôn, chúng ta nguyện ý thử!

Thủy Băng Nhi trong mắt toát ra tinh quang, vui vẻ mà nói. Kỳ thực nàng cũng không mong muốn nói ra chuyện xấu hổ này, nhưng Thủy gia giờ rất cần thiết mượn lực lượng. Nếu như gả cho Diệp Phi Linh, mặc dù không rõ gia thế của hắn, nhưng dựa vào hắn là đồ đệ của Đại Sư, nhất định có thể mượn lực trợ giúp của Sử Lai Khắc học viện. Tới đó không chỉ là mượn sức của Đường Tam, mà còn có thể mượn lực của Thất Bảo Lưu Ly Tông nữa.

Dì không biết mối quan hệ thâm tình của bọn họ, đương nhiên cũng không thấu hiểu những mối quan hệ ngoài luồng như thế này. Thủy Băng Nhi đương nhiên cũng sẽ không nói, bởi vì nàng không chắc chắn Diệp Phi Linh có đáp ứng hay không.

- Mặc dù hơi đường đột, nhưng ta nghĩ quý học viện có thể sát nhập học viện lại với Sử Lai Khắc học viện. Chúng ta mặc dù không có điều kiện tốt nhất để cho băng thuộc tính hồn sư tu luyện, nhưng không sao, cái đó có thể từ từ kiến tạo. Điều này có thể giúp Thủy gia chống đỡ một phần mối lo, dựa trên danh nghĩa sát nhập học viện, chúng ta có thể tăng thêm một phần lực lượng. Hơn nữa việc nội bộ Thủy Gia các vị cũng có thể di chuyển về Thiên Đấu Thành, coi như là Võ Hồn Điện cho dù có cường thế thì cũng không quản được địa phân trung tâm của Thiên Đấu Đế Quốc, đúng không?

Đúng a!

Thủy Băng Nhi trong lòng nghĩ nghĩ. Điều kiện này xác thực rất tuyệt, Thủy Gia cũng không có bao nhiêu người, trong thời gian di chuyển cũng có thể đảm bảo an toàn tộc nhân, lại không cần phải liên hôn quỷ quái gì đó.

Thì ra là vậy!

Phất Lan Đức trong mắt hiện lên tinh quang. Thì ra nha đầu này lừa hắn kiến tạo học viện thành nội viện và ngoại viện, hiển nhiên là đang kéo học viên về cho hắn đúng không? Thiên Thủy học viện số lượng học viên cũng không nhiều, chỉ có chừng bảy - tám mươi người. Được cái học viện kiến tạo lại cũng đã rộng hơn, sức chứa chính là bảy tám trăm người, tiếp nhận thêm một cái Thiên Thủy Học Viện cũng đơn giản.

Thủy Vân Vũ trong lòng mất hứng. Nàng đường đường là viện trưởng học viện, tại sao phải di chuyển học viện. Nhưng nàng cũng không ngốc, đây xác thực là một ý kiến tốt hơn việc liên hôn rất nhiều, ít nhất cũng đảm bảo được cho gia tộc thoải mái.

- Dì, ta nghĩ điều kiện này có thể đáp ứng được!

Thủy Băng Nhi kéo tay áo Thủy Vân Vũ. Diệp Phi Linh chớp mắt một cái, nữ nhân này thật sự rất đẹp, tóc trắng mắt xanh, ngay cả nàng cũng có chút rung động. Chính là khí tức thuộc tính bên người nàng quá mức băng lãnh, như thế mới khiến người khác không thể xuất ra ý tứ khinh bạc nàng.

Nhưng mà... nàng không phải vẫn còn chưa kết hôn hay sao chứ?

Diệp Phi Linh trong đầu thầm nghĩ, nháy mắt lại ra một cái chủ ý. Người khác có lẽ không biết, nhưng nàng dựa vào khí tức, lại có thể ẩn ẩn đoán ra bà cô này vẫn còn là một cái hoàng hoa khuê nữ. Hê hê hê, tốt lắm, viện trưởng ngài không phải vẫn buồn bực sư mẫu sao? Đây là một cái cơ hội tốt đệ tử cấp cho ngài a!

- Hơn nữa, một khi quý học viện ở lại đây, ta đề nghị chúng ta vẫn sẽ liên hôn! Cái này là điều kiện cần thiết để hợp thức hóa việc sát nhập hai học viện!

Diệp Phi Linh mạnh tay bóc thêm gói trà, đổ nước sôi xuống ngâm. Phất Lan Đức trong lòng đánh thót. Nha đầu này lại ra cái chủ ý quỷ quái gì đây? Nàng định dùng thân phận nam nhân để kết hôn cùng Thủy gia thật ư?

- Vẫn phải liên hôn ư?

Thủy Băng Nhi ngẩn ra, không nghĩ tới muội muội của hắn lại là người đồng quan điểm với Thủy gia.

Diệp Phi Linh nhìn ánh mắt Thủy Băng Nhi mở to, trong lòng vui vẻ nghĩ. Nếu không phải hiện tại là thời điểm Võ Hồn Điện ủ mưu, nàng cũng sẽ tận tình phụng bồi trò chơi tình ái này với Thủy Băng Nhi một phen.

Nhưng mà băng mỹ nhân thực lực tốt đẹp ở trước mặt như thế này, không lôi kéo chẳng phải là quá lãng phí?

- Đúng vậy, nhưng không phải là cho ta.. khụ.. cho ca ca ta cùng tỷ tỷ, mà là cho hai vị viện trưởng!

Thủy Vân Vũ cùng Phất Lan Đức đang uống trà, nhất thời phụt một cái, trà bắn văng khắp mặt.

Triệu Vô Cực không nhịn nổi nữa, cáo từ rời đi trước, chạy tới bên ngoài tìm Tần Minh ha ha ha cười một trận. Quỷ nha đầu hố lão già mê tiền kia. Hay lắm hay lắm hay lắm!!

- Quỷ nha đầu nói linh tinh cái gì thế?

- Học viện ngươi không biết dạy dỗ học sinh sao?

Thủy Vân Vũ cùng Phất Lan Đức đồng thanh hô lên, mỗi người một câu, nhưng về ý tứ đều căn bản là giống nhau.

Diệp Phi Linh thần sắc đáng thương, cầm khăn tay chấm nước mắt, lại tranh thủ sự đồng tình của Thủy Băng Nhi mà nói:

- Sao hai vị lại nghĩ như vậy, đệ tử là vắt công vắt óc nghĩ cho hai bên học viện a! Hai vị viện trưởng, các ngài xem việc sát nhập học viện tốt đẹp biết bao nhiêu đi? Học viên Thiên Thủy học viện được bảo toàn, học viện chúng ta lại có thêm nguồn nhân lực mới! Là nhân lực mới đó!! Viện trưởng, ngài không vì học viện thì cũng vì chính bọn họ a? Thủy gia tốt đẹp như vậy, sao lại có thể hủy dưới tay Võ Hồn Điện cơ chứ? Không bằng ngài hi sinh danh tiếng một chút cứu bọn họ a? Chỉ là mượn danh tiếng thôi mà! Chuyện này đôi bên cùng có lợi, sao các ngài lại không nghĩ tới a?

Thủy Băng Nhi hai mắt mở to hết cỡ. Nàng đã hoàn toàn hiểu ý tứ của vị tiểu muội này rồi. Trước mắt là liên hôn giả giữa hai vị viện trưởng, như vậy Thủy gia coi như là có chỗ dựa, đúng lý hợp tình tiến về Thiên Đấu Đế Quốc. Sau là sát nhập học viện, học viên Thiên Thủy coi như trở thành một phần lực lượng của Sử Lai Khắc, nhưng đổi lại cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ chính đáng.

Diệp Phi Linh nhấn mạnh nhân lực mới, chính là muốn nhắc nhở Phất Lan Đức rằng có nguồn thu phí học viên mới. Lão viện trưởng mê tiền này, điều kiện mê người như thế, chắc hẳn sẽ không chối từ. Dù sao cũng chỉ mất chút danh tiếng, viện trưởng mặt dày như cặp kính, tuyệt đối sẽ không sợ ngôn luận.

Phất Lan Đức cùng Thủy Vân Vũ bộ dáng đều rơi vào trầm tư. Nha đầu kia chủ ý thật sự không tệ, bọn họ chỉ là giả vờ kết hôn, hơn nữa vẫn tiếp quản học viện, hắn quản học viện nàng quản Thủy gia, đây là điều kiện tốt. Nếu như Thủy gia liên hôn với học viện khác, khẳng định không có cơ hội như thế này.

Thủy Vân Vũ nhàn nhạt cười. Phất Lan Đức đồng dạng cũng vậy.

- Chúng ta hợp tác vui vẻ chứ?

Phất Lan Đức nhếch lên cặp mắt giảo hoạt, đưa tay về phía Thủy Vân Vũ. Nha đầu kia suy tính rất chu đáo, tiếp nhận toàn bộ Thiên Thủy học viện, đương nhiên sẽ bao gồm cả nữ nhân này, như vậy thì bọn họ giáo viên lại có thêm một cường đại trợ lực. Hắn để ý điểm này, nhưng là cả nguồn thu phí mới nữa. Thiên Thủy học viện trước giờ rất giàu, lần này hắn phải chặt chém cho đã tay!!!

- Hợp tác thì hợp tác!

Thủy Vân Vũ nâng lên căp mắt kiêu ngạo, trừng mắt nhìn Phất Lan Đức. Nàng coi như hi sinh vì gia tộc đi, chút danh tiếng này đơn giản là quét rác, chỉ cần gia tộc bình an là được.

Cứ thế, Diệp Phi Linh uống hết gói trà của Phất Lan Đức, no một bụng mới trở về chỗ nghỉ ngơi. Thủy Băng Nhi chợt cảm giác mình đã quên mất cái gì, nhưng là quên cái gì a?

- Ối, ta quên mất hỏi nàng tên gì rồi?

Thủy Băng Nhi ngồi trên xe ngựa, lúc này mới vỗ đầu nhớ ra.

*************

Diệp Phi Linh giải quyết xong một bụng nước trà, thích thú nhìn đám trẻ ngoan ngoãn còn chưa có ngủ. Đi theo nàng mấy chục ngày, bọn chúng dường như được ăn uống đầy đủ mà thay da đổi thịt, đứa nào đứa nấy trắng nõn đáng yêu. An Tư Địch cùng Ba Tái tự nguyện chăm sóc giúp nàng đám trẻ này đã làm cho nàng bớt đi không ít thời gian.

Tìm một góc khuất, Diệp Phi Linh nhanh chóng tiến vào trong không gian. Trong đầu nàng hiện lên vô vàn câu hỏi vì sự kỳ quái của nơi này, chứa đựng võ hồn, chứa đựng hồn hoàn, trồng được tiên thảo... còn cái gì mà không gian này có thể làm được không?

Từ thí nghiệm lần trước, hồn hoàn đã có thể hấp thu. Vậy bây giờ... liền thử cái khác thì thế nào?

Người thường không thể có võ hồn sao?

Đáp án là thế nào, Diệp Phi Linh không biết, nhưng đêm nay, nàng nhất định phải thử. Không gian của nàng chứa đựng quá nhiều võ hồn rồi, tối nay thử đem hai tên kỵ binh vào đó tiến hành thí nghiệm trước, nếu được thì... Võ Hồn Điện, chúng ta đổi vị trí một chút xem sao?