Chương 48: Đánh Đới Mộc Bạch 1

"Ta đã hiểu rõ võ hồn và năng lực của các ngươi. Từ giờ trở đi, ta sẽ triển khai huấn luyện với các ngươi. Hiện tại, Đới Mộc Bạch, bước ra khỏi hàng."

Đới Mộc Bạch bước lên trước, đôi tà mâu đột nhiên rực sáng lên.

Ngọc Tiểu Cương nhìn Đới Mộc Bạch trước người, lên tiếng nói: "Hiện tại, ta giao cho ngươi nhiệm vụ thứ nhất đó là hạ gục từng người bọn họ."

"A?" Đới Mộc Bạch hơi sửng sốt, giật mình nhìn Ngọc Tiểu Cương.

Vẻ mặt Ngọc Tiểu Cương cứng ngắt, mặt không chút thay đổi nói: "Hiện tại hồn lực của ngươi cấp ba mươi bảy, bọn họ cao nhất cũng mới cấp ba mươi hai, chẳng lẽ có vấn đề sao?"

Lúc này Đới Mộc Bạch quay đầu nhìn về phía mọi người bên cạnh, ánh mắt đầu tiền liền dừng ở trên người Lâm Kiệt và Đường Tam, người khác anh ta có thể không quan tâm, nhưng mà anh ta biết thực lực của Lâm Kiệt, mặc dù mới ba mươi hai cấp (Ngọc Tiểu Cương còn chưa biết Lâm Kiệt đã ba mươi bốn cấp) nhưng mà chiến lực không thể khinh thường, còn có ám khí thần bí khó lường của Đường Tam kia nữa, lại làm cho anh ta không thể không sợ.

"Lâm Kiệt bước ra khỏi hàng, hiện tại ngươi là người thứ nhất đối chiến với Đới Mộc Bạch, dùng hết toàn lực."

Nghe được Ngọc Tiểu Cương gọi, tuy rằng Lâm Kiệt rất không tình nguyện, nhưng mà vẫn bước ra khỏi hàng.

Việc nhỏ không nhịn sẽ bị loạn mưu lớn, có thể nhịn được việc mà người thường không thể nhẫn nhịn, thì mới có thể đạt được những gì người bình thường không thể.

Lúc Ngọc Tiểu Cương gọi Lâm Kiệt, trong lòng có hơi cảm thán, ông ta làm thế nào cũng không nghĩ ra, đứa bé mà sáu năm trước chính mình từ chối bái mình làm thầy kia lại tu luyện nhanh như vậy, hơn nữa thực lực lại lợi hại như thế, đương nhiên đây đều là tin tức biết được từ Đường Tam, Triệu Vô Cực.

Lâm Kiệt nhìn Đới Mộc Bạch đối trận ở trước mặt, trong lòng rất là vui vẻ, từ lâu hắn đã muốn đánh Đới Mộc Bạch một trận rồi, hiện tại Chu Trúc Thanh chính là bạn gái của mình, tuy rằng hiện tại Đới Mộc Bạch không biết, nhưng mà về sau anh ta nhất định là sẽ biết, hắn cũng sẽ không dễ dàng tha thứ việc Đới Mộc Bạch quấy rầy cô, Ngọc Tiểu Cương cũng có chút tác dụng, thế mà cho hắn một cơ hội tốt như vậy.

Tuy rằng hai người đều là Hồn tôn, nhưng mà uy thế vẫn có chút mạnh, thực lực như Ngọc Tiểu Cương, đã nhanh chóng lui sang một bên, những người khác cũng sợ bị ngộ thương, đều lui sang một bên.

Lúc này tà mâu của Đới Mộc Bạch đỏ dần lên, anh ta cũng đã muốn đánh Lâm Kiệt từ lâu, mỗi lần nhìn thấy hắn và Chu Trúc Thanh hỏi han ân cần nhau, trong lòng anh ta liền không khỏi tràn đầy lửa giận.

Tuy rằng hiện tại anh ta và Chu Trúc Thanh đã bất hòa, quan hệ cứng ngắc, nhưng mà nói gì thì Chu Trúc Thanh cũng là vị hôn thê của mình, tâm tư của Lâm Kiệt với cô nếu Đới Mộc Bạch còn không hiểu được thì uổng phí mấy năm lêu lổng của anh ta rồi, chỉ cần là một người đàn ông đều hiểu, tuy rằng đối thủ trước mặt là Lâm Kiệt thấp hơn anh ta 5 cấp, nhưng anh ta không dám khinh thường chút nào. Đệ tử của Học viện Sử Lai Khắc đều là quái vật, nhưng quái vật thật sự làm cho anh ta kiêng kị, cũng chỉ có hai người Lâm Kiệt và Đường Tam mà thôi.



"Lâm Kiệt, cẩn thận chút, ta sẽ không hạ thủ lưu tình đâu."

Lâm Kiệt cười khẽ một tiếng, chỉ gật đầu, cũng không nói lời nào.

Đới Mộc Bạch nhìn thấy dáng vẻ xem thường kia của Lâm Kiệt, có hơi giận dữ vận chuyển hồn lực, bắp thịt trên người đã căng chặt, đã chuẩn bị sẵn sàng.

Chỉ thấy ánh sáng trắng trên người Đới Mộc Bạch chợt bùng nổ, hai cánh tay duỗi ra hai bên, cơ ngực đột nhiên căng ra, xương cốt toàn thân phát ra tiếng vang răng rắc, trong nháy mắt cơ thể bành trướng lên, quần áo trên người anh ta nháy mắt căng chặt.

Võ hồn của Đới Mộc Bạch — Bạch Hổ, hiện tại đã hoàn thành phụ thể.

Lâm Kiệt vẫn đứng ở tại chỗ, động cũng không thèm động.

Đới Mộc Bạch phát động công kích với Lâm Kiệt trước, chỉ thấy trên người anh ta lóe lên một luồng ánh sáng trắng, sức lực trên tay tăng mạnh, công kích về phía Lâm Kiệt, mặc dù là hệ cường công, nhưng tốc độ cũng không chậm.

Lâm Kiệt nhìn thấy Đới Mộc Bạch thế tới rào rạt, khóe miệng cong lên, thân thể nhảy sang bên trái cực nhanh, sau khi tránh đi công kích của Đới Mộc Bạch, lại nhảy trở về chỗ cũ, tốc độ nhanh tới cực hạn, làm cho người ta cảm giác giống như đứng ở tại chỗ.

Sau khi Đới Mộc Bạch công kích trượt Lâm Kiệt, bóng dáng anh ta ngã xuống, trong nháy mắt phản ứng lại kịp, quay đầu nhìn lại phát hiện Lâm Kiệt vẫn còn đứng bất động ở tại chỗ.

Đường Tam thấy thế, trong lòng kinh hãi: "Tốc độ thật nhanh, mình vậy mà không nhìn rõ hắn làm thế nào." Nói xong trong mắt thoáng hiện lên một tia sáng màu tím.

Mọi người cũng không rõ, làm thế nào mà Lâm Kiệt làm được, chỉ nhìn thấy hắn vẫn đứng ở tại chỗ không nhúc nhích, liền tránh được một đòn của Hồn tôn Đới Mộc Bạch, trong lòng đều kinh ngạc.

Ngọc Tiểu Cương lại càng không nhìn ra được Lâm Kiệt làm như thế nào, rất là kinh ngạc.

Nếu Phất Lan Đức ở đây, dựa vào mắt của ông ta có lẽ sẽ nhìn ra, Lâm Kiệt chỉ là nhảy qua nhảy lại liên tục.

Đúng vậy chính là bí kĩ —— Phản phục hoành khiêu