Chương 1.2

Giản Trì cuối cùng vẫn rời khỏi kim chủ, kim chủ cho thấy còn có chút sạch sẽ, nếu Giản Trì làm với người khác, hắn không thể chấp nhận nổi. Mặc dù Giản Trì đã phá vỡ hợp đồng trước thời hạn, là kim chủ đã hào phóng bỏ qua vụ này.

Trong lòng Giản Trì nói câu xin lỗi.

Cậu có thân hình đẹp, một màu sắc đẹp, một nụ cười giống như tâm hồn của một yêu tinh. Cao Tầng khi nhìn thấy cậu trong quán bar đã dứt khoát ký hợp đồng, hắn ta có linh cảm, Giản Trì chắc chắn sẽ mang lại cho hắn ta rất nhiều lợi nhuận.

Thực tế hắn ta không đoán sai. Hơn nữa hắn ta không nghĩ rằng doanh thu của Giản Trì, đem lại cho hắn ta rất nhiều tiền, danh tiếng của càng ngày càng nổi, không ít ông chủ đều ngụ ý liệu họ có thể sắp xếp để gặp Giản Trì một cách bí mật hay không.

Cao Tầng trong lòng buồn cười, địa vị của những người như này, còn không bằng số lẻ so với các kim chủ. Hắn ta kinh doanh bar

trong nhiều năm, trên tay tự nhiên có nhiều mối quan hệ.

Nhưng Giản Trì đã cho thấy, cậu đi không bồi với kim chủ đặc biệt biếи ŧɦái, hơn nữa cậu và Bar phải chia năm năm!

Lúc đầu, Cao Tầng trong lòng còn cười nhạo cậu: chỉ là một người nhỏ, còn muốn mình ưu ái dành cho cậu điều kiện tốt như vậy, kết quả là, hắn ta không ngờ tới những kim chủ qua cửa kia đều chỉ đích danh Giản Trì!

Một bên thì trơ tráo cười xin lỗi Giản Trì: "Không nghĩ tới là cậu được hoan nghênh như vậy..." một bên thì bị các kim chủ đập tiền vào mặt mà cười lên.

Chậc, mặc kệ nó! Mọi người cùng nhau vui vẻ kiếm tiền!

Đến nỗi Giản Trì nói toàn bộ bí mật hắn ta cũng làm được, có lẽ là muốn duy trì bí ẩn của cậu. Không khó để giữ một chút bí mật, có thể kiếm tiền cho hắn ta là được.

Khi Giản Trì đang giả vờ là một "con gà" lần đầu tiên, hắn ta hơi bị sốc.

Nhưng kim chủ này là một người không khác gì so với cậu bé, lần này chỉ là muốn tìm chút kí©h thí©ɧ, khả năng không chạm nhiều vào người đàn ông. Hắn ta thật dễ dàng lừa bịp.

Lần đầu tiên cậu quan hệ với kim chủ thứ 2 trên giường, cậu còn cố ý kẹp chặt hoa cúc nhỏ, trong miệng không ngừng rêи ɾỉ: "A... hơi, hơi nhẹ một chút... được rồi, đau quá, của anh lớn quá... "

Cậu bé lớn nào biết đây là cậu giả bộ, hắn thực nghĩ mình đã tìm một người đầu tiên.

Kim chủ thứ 2 vô cùng tự hào.

Đột nhiên đặt lưỡi kiếm thịt ở phía dưới! Hoa cúc non đỏ kia rụt rè co lại, mềm mại vô cùng.

Lần đầu tiên hắn thấy hoa cúc của Giản Trì rất vừa ý, cả người vô cùng phấn khích. Hai chân mềm nhũn, côn ŧᏂịŧ không ngừng chôn sâu trong đó.

"Chậm, chậm một chút a... A, nhiều, nhiều quá. A..."

"Đó là chỗ nào... A, được rồi, nó thật đau và tê. Nhẹ, nhẹ chút."

Giản Trì được kim chủ đầu tiên trước đây mở mang. Tất nhiên, cậu biết nó được để ở đâu. Mặc dù kỹ thuật kém hơn kim chủ đầu tiên, những người trẻ tuổi thì hay giận dữ, tần suất nhanh, vô tình sẽ chạm vào điểm nhạy cảm.

Kém nhẹ nhàng so với một số kim chủ, thể loại tìиɧ ɖu͙© thô lỗ này mang đến cho Giản Trì trải nghiệm khác nhau.

Kim chủ thứ 2 được khen đến khát khao du͙© vọиɠ, nghĩ rằng lần đầu tiên của hoa cúc nhỏ thiên phú dị bẩm, hận không thể chờ để tuyên bố sức mạnh người đàn ông của mình với thế giới. Tiếng rên của cậu làm cho cậu nhỏ càng thích.

Da mịn màng, eo nhỏ gầy, hoa cúc non trẻ, tính cách tốt, cách khóc cũng rất dễ thương.