Chương 30: Quả vải thứ hai mươi lăm (khen thưởng, khẩu giao play)

“Nhớ anh?” Kim Húc mới vừa tắm rửa xong thì nhận được cuộc gọi video trò chuyện của Phàn Khải Chanh.

“Vâng, muốn hôn.” Phàn Khải Chanh vừa thấy mặt của Kim Húc liền muốn làm nũng.

“Hôn gì?” Kim Húc nhướng mày cười xấu xa nhìn cô.

“Hôn môi.” Phàn Khải Chanh chu miệng.

“Trở về sẽ hôn em cả đêm, miệng nhỏ trên mặt và dưới đều hôn.” Kim Húc nhìn cái miệng nhỏ nhắn của cô, cầm lòng không được mà thèm thuồng.

"A. . " Phàn Khải Chanh xấu hổ chà chà chiếc gối, trong đầu cũng không kìm được mà nghĩ đến.

"Xấu hổ sao? Có muốn anh hay không?" Kim Húc cười khẽ, đôi mắt sáng lên.

“Ai nha, không phải anh đã hỏi rồi sao?” Phàn Khải Chanh nhìn Kim Húc cười, chính mình cũng không ngăn được mà cười.

“Cái này không giống cái hồi nãy.” Trong ánh mắt Kim Húc đầy vẻ không đứng đắn.

“Nhớ.” Phàn Khải Chanh cảm nhận được ánh mắt của Kim Húc, tim đập nhanh hơn.

“Nhớ như thế nào?” Kim Húc ngồi vào mép giường.

“Muốn.” Phàn Khải Chanh nhìn áo ngủ không cột kỹ để lộ ra cơ ngực rắn chắc của Kim Húc.

“Muốn cái gì?” Kim Húc nhìn thân hình bé nhỏ trên giường, du͙© vọиɠ bắt đầu nổi lên.

“Muốn phía dưới của anh.” Nét Phàn Khải Chanh đầy nét kiều mị nhìn trên người đàn ông tuấn tú trong màn hình, cô không nhịn nổi khẽ vặn cái mông.

“Trước hết cho anh nhìn em gái nhỏ của em đi." Giọng nói khàn khàn mang theo ý ra lệnh của Kim Húc.

“Vâng.” Phàn Khải Chanh đứng dậy lấy đồ để điện thoại, điều chỉnh cự ly tốt sau đó bắt đầu cởϊ qυầи lót ra.

Kim Húc nhìn cặp đùi trắng nõn mê người trong video từ từ mở ra, yết hầu chuyển động lên xuống, "Mở to ra."

Phàn Khải Chanh có chút ngượng ngùng mở chân ra hết cỡ, khiến cho phía dưới hoàn toàn hiện ra trong video.

Lôиɠ ʍυ rậm rạp nửa che nửa lộ bảo vệ tiểu huyệt trắng hồng.

“Em muốn nhìn phía dưới.” Phàn Khải Chanh khát vọng vặn vẹo cái mông.

“Phía dưới là nơi nào?” Kim Húc chỉnh màn hình nhắm ngay phía dưới của mình, nơi đó đã sớm nhanh chóng dựng lều.

“Côn ŧᏂịŧ…” Phàn Khải Chanh chậm rãi nói lên từ mà khiến người khác xấu hổ, đôi mắt gắt nhìn thẳng màn hình.

“Phải không? Gọi là gì?” Kim Húc vừa hỏi vừa cởϊ qυầи lót, khiến dươиɠ ѵậŧ hung hãn làm người khác sợ hãi dựng đứng lên.

“Dươиɠ ѵậŧ.” Phàn Khải Chanh bị hình ảnh phía trước làm đỏ mắt, nội tâm khát vọng, miệng lưỡi khô rát.

“Là đại dươиɠ ѵậŧ, nói.” Bàn tay to lớn của Kim Húc nắm lấy côn ŧᏂịŧ của chính mình, lưu loát chuyển động lên xuống.

“Không muốn…” Phàn Khải Chanh cảm thấy vô cùng xấu hổ, phía dưới càng ngày càng ướt.

“Không cho nói không muốn.” Giọng nói thô tục của Kim Húc vang lên, anh đưa qυყ đầυ nhắm ngay màn ảnh.

“. . .Không muốn . .” Phàn Khải Chanh kéo âm cuối ra thật dài, câu dẫn người khác lập tức muốn "đâm" chết cô.

“Mở tiểu huyệt ra cho anh xem nước chảy nhé?” Kim Húc nhìn lôиɠ ʍυ che đậy bộ phận dưới vẫn luôn co rút.

“Vâng.” Phàn Khải Chanh dùng ngón tay mở vách âʍ ɦộ đầy đặn ra để lộ tiểu huyệt đỏ tươi.

“Ướt rồi, anh không làm mà em cũng chảy nước sao?" Kim Húc nhìn hình ảnh da^ʍ mĩ trước mắt, có chút hung tợn mà chất vấn.

“Muốn anh. . . Rất muốn anh.” Giọng nói Phàn Khải Chanh đầy nũng nịu, cô làm nũng với Kim Húc.

“Anh cũng muốn, muốn cắm vào tiểu huyệt của em, dùng sức "đâm" em, xoa âm đế của em, "đâm" đến tiểu huyệt khóc mà hút lấy anh.

“Em cũng muốn ăn côn ŧᏂịŧ.” Phàn Khải Chanh nhìn chằm chằm côn ŧᏂịŧ thô to khiến người khác động lòng.

“Em sao lại như thế, cả ngày chỉ nghĩ đến muốn ăn nó, cho em, há miệng ngậm lấy.” Kim Húc vừa cầm di động vừa thao tác.

“Muốn ăn, đầu lưỡi liếʍ đầu côn ŧᏂịŧ, còn muốn ngậm lấy tinh hoàn mà mυ"ŧ. Kim Húc ~” Du͙© vọиɠ đã xâm chiếm toàn bộ nội tâm.

“Dùng sức mở tiểu huyệt ra đi, anh muốn xem động nhỏ có bao nhiêu nước.” Kim Húc nhìn Phàn Khải Chanh ngoan ngoãn vạch ra, tiểu môi âʍ ɦộ đều bị tách ra, lộ ra dòng nước chảy róc rách, “Thật là cợt nhả, có phải rất cợt nhả không hả?”

“Không cần. . . Không cần nói như vậy. . .”Tiểu huyệt Phàn Khải Chanh bị kí©h thí©ɧ chảy ra càng nhiều dâʍ ŧᏂủy̠.

“Không cho nói? Vậy sao em lại ngày càng ướt? Thích ép chết đại dươиɠ ѵậŧ sao?"

Tiểu huyệt Phàn Khải Chanh kịch liệt co rút lại, như một cái miệng nhỏ đói khót, nghe từ ngữ dâʍ đãиɠ của Ki Húc, dâʍ ŧᏂủy̠ càng chảy ra nhiều hơn.

“Ngứa không? Mau xoa âʍ ѵậŧ của em một chút đi.

Phàn Khải Chanh run rẩy đưa ngón tay sờ lên âʍ ѵậŧ đã sưng to, một dòng điện chảy lên đại não, kɧoáı ©ảʍ đập vào người, Phàn Khải Chanh nhắm hai mắt khẽ ngâm ra tiếng.

“Thật cợt nhã, dùng đầu ngón tay vuốt. Dùng sức.” Kim Húc nhanh chóng chuyển động dươиɠ ѵậŧ, trên qυყ đầυ không ngừng chảy dịch nhầy.

“A. . . A. . . Kim Húc. . ." Phàn Khải Chanh vừa tự an ủi vừa phóng túc kêu lên.

"Dâʍ ŧᏂủy̠ âʍ ɦộ thật nhiều, chảy tới cả cái mông, "đâm" chết em.”

Phàn Khải Chanh híp mắt nhìn động tác tự an ủi của Kim Húc, dâʍ ŧᏂủy̠ càng chảy càng nhiều, “Làm chết em đi, muốn côn ŧᏂịŧ lớn bắn vào tiểu huyệt.”

“Đại dươиɠ ѵậŧ "đâm" chết tiểu âʍ ɦộ dâʍ đãиɠ, "đâm" nát em.” Kim Húc nhìn cô dâʍ đãиɠ tự an ủi, dươиɠ ѵậŧ nhanh chóng giựt mạnh.

“A.. . ” Nghe từ ngữ tà da^ʍ của Kim Húc, Phàn Khải Chanh nhắm mắt lại dùng sức ở tay xoa tiểu huyệt của mình.

“Bắn cho âʍ ɦộ dâʍ đãиɠ của em. . . A . . . A.” Kim Húc nhìn dáng vẻ lẳиɠ ɭơ của cô, động tác trên tay nhanh hơn.

Tiếng rêи ɾỉ gợi cảm của Kim Húc cuối cùng cũng khiến Phàn Khải Chanh cao trào.

“Âʍ ɦộ đã cao trào rồi sao? Thật mẫn cảm. Ngồi xổm xuống, đưa điện thoại tới gần tiểu âʍ ɦộ phía dưới đi, anh muốn xem.

Phàn Khải Chanh nằm trên giường, nghe mệnh lệnh của Kim Húc cô vô lực bò dậy, mở đèn bàn lên chế độ sáng nhất, ngồi xổm xuống nhắm tiểu huyệt mình ngay màn hình điện thoại.

“Thật ướt, nước vẫn chảy. Chạy lên cả điện thoại, sao thế, thích nghe những lời thô tục như vậy à?" Kim Húc gắt gao nhìn thẳng vào tiểu huyệt ướt đẫm trong màn hình, bàn tay to nắm chặt côn ŧᏂịŧ, hạ thân vô cùng kí©h thí©ɧ.

Anh hạ côn ŧᏂịŧ theo sau đó phát ra tiếng thủ da^ʍ.

Sau khi cao trào, Phàn Khải Chanh thấy âm thanh này liền thấy xấu hổ, đôi châm mềm nhũn đến phát run, “Thích côn ŧᏂịŧ của Kim Húc tiến vào "đâm" hết em.”

“Làm chết em, tiểu da^ʍ phụ.” Kim Húc nhanh chóng vuốt ve, tinh hoàn no căng, dòng điện cùng kɧoáı ©ảʍ từng đợt từng đợt xông vào đại não.

“Nào. . . Bắn cho em” Kim Húc đưa côn ŧᏂịŧ không ngừng bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặt sệt vào màn hình di động.

Phàn Khải Chanh nghe được anh bắn liền cầm điện thoại, trên màn hình toàn những hình ảnh mơ hồ, thân thể mềm mại ngã xuống giường.

Kim Húc sau khi hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ bắn tinh xong bèn lấy giấy thu dọn sạch sẽ hạ thân của mình.

Video vẫn chưa tắt, anh nhìn Phàn Khải Chanh cầm giấy lau điện thoại.

“Mệt không?” Giọng nói anh đầy dịu dàng.

“Vẫn ổn chỉ là không còn sức lực.” Phàn Khải Chanh thu dọn xong liền nằm thẳng nhìn gương mặt ngày nhớ đêm mong của mình, "Nhớ anh."

“Anh cũng nhớ em, chờ anh trở về.” Trong lòng Kim Húc tràn ngập sự mềm mại.

“Mệt quá.” Phàn Khải Chanh cảm thấy thân thể đầy mệt mỏi.

“Em ngủ trước đi, anh còn một số công việc vẫn chưa hoàn thành." Kim Húc nhìn khuôn mặt đáng yêu trên màn hình, "Ngày mai anh có thể về rồi."

“Vâng, anh cũng nhớ ngủ sớm đó, ngày mai gặp, ngủ ngon.”

“Mau ngủ đi, ngủ ngon, anh tắt video đây, chụt chụt ~.”