Chương 5: Trộm Mộ 1

Hắn đi ra ngoài kiếm 1 cái khách điếm ở lại , rồi kiếm vài chỗ bán trang phục mặc sau đó về nghỉ ngơi . hôm sau Đạo Nhất Thiên tìm đường đến vạn bảo các thì bỗng thấy có 1 lão già bán đồ cổ ở ven đường hắn đến gần xem bỗng lão già cất tiếng

"thiếu nên ta thấy người cốt cách tinh kỳ là kì tài tu luyện,ta nghĩ thiêu niên ngươi và ta lại có chút hữu duyên ngươi có thể theo học ta .

đạo nhất thiên thầm nghĩ

"không lẽ đây là tiền bốt cao nhân ẩn thế du lịch phàm trần sao??" .ta vậy mà gặp cao nhân tất nhiên không thể bỏ lỡ .nghĩ xong Đạo Nhất Thiên liền bái hắn ta

" Đệ tử Đạo Nhất Thiên bái kiến sư tôn,sư tôn ở trên nhận để tử 1 bái " . lão già thì trong lòng lại thầm nghĩ "hắn dễ lừa như vậy sao ? Chẳng lẽ có âm mưu gì??" , nghĩ chưa xong hắn thấy Đạo Nhất Thiên bái đến hắn, hắn liền ho khan vài cái rồi nói "thôi được ngươi đi theo ta"

Nghe vậy Đạo Nhất Thiên vui mừng đi theo lão

Trước khi đi lão già phất tay đồ đạc trên đất biến mất

Đao Nhất Thiên nhìn thấy vậy liền càng vững tin đây chính là cao nhân đang cảm ngộ nhân sinh

Đạo Nhất Thiên trên mặt càng hưng phấn liền càng đi nhanh hơn theo sát lão già chỉ sợ bỏ lỡ mất cơ duyên

Lão già dẫn Đạo Nhất Thiên đến một cái hẻm nhỏ rồi bắt đầu tạo dáng tay chắp sau lưng ngửa mặt nhìn trời, song bắt đầu cất tiếng:

"Người đơi gọi ta là...

Vương lão thủ ngươi có thế kêu ta là vương lão theo ta học nghệ là phải đáp ứng theo đung quy định tổ huấn ngươi nghe không?"

Đạo Nhất Thiên gật đầu lia lịa rồi nói:

"Ta đồng ý

Ta đồng ý"

Đạo Nhất Thiên nói với giọng đầy cấp thiết như thể sắp lỡ một hồi cơ duyên một dạng

Thấy vậy lão già mới nói tiếp

"Hèm....



Điều một

Không khi sư diệt tổ "

Nghe vậy Đạo Nhất Thiên không khỏi thầm bái phục và tin đây là cao nhân, chỉ sợ đây là cao nhân trong giáo phái nào đi ra

"Điều hai

Không bội phải sư huynh đệ"

"Điều ba đây là điều quan trong nhất

Đó là khi trộm là phải vơ vét cho sạch nghe chưa"

Keng.... mốt tiếng kêu lớn vang lên trong lòng hắn, Đạo Nhất Thiên thầm nghĩ:

" xong, không biết mình vào môn phái gì đây xem như toi đời" tại sao lại như vậy ? nghĩ đi nghĩ lại đạo nhất thiên lại cảm thấy không đúng hay là cao nhân đang thử ta để xem độ trung thành của ta ?chăc chắn là vậy ,đúng là vậy

Nghĩ xong những thứ này Đạo Nhất Thiên bèn lên tiếng tiếp:

" dạ đồ nhi đã rõ"

Nghe vậy lão rất hài lòng sau đó mới nói tiếp

" thôi ngươi về đi đêm này vào rang sáng ở đây đợi ta ta sẽ chỉ điểm ngươi"

Đạo Nhất Thiên lại thấy hưng phấn, dạ dạ vâng vâng xong chạy về khách điếm nghỉ ngơi đi không quan tâm vạn bảo các gì nữa đầu lâng lâng như lên đến chín tầng mây

Rạng Sáng hôm sau

"Đừng chạy mau đứng lại"

Chỉ thấy có hai người chạy đằng trước theo sau là một đám người đuổi theo, đằng sau



Người cầm quốc người cầm xẻng đuổi theo hai người đánh

Mà một trong hai người đó là Đạo Nhất Thiên,

Tình thế không ổn đạo nhất thiên bèn nói thôi chia ra mà chạy

Nghe vậy lão già đồng ý ,song mỗi người một hướng Đạo Nhất Thiên chạy về phia bắc còn lão già chạy phái nam

Chạy qua không biết bao lâu Đạo Nhất Thiên dừng lại thở hổn hển

Thì ra đêm qua Đạo Nhất Thiên nghe theo lão già đi theo lão già, tưởng được chỉ điểm mà tu luyện ai ngờ lão lại dẫn Đạo Nhất Thiên đi đào mộ,

đang đào dở dang thì bị phát hiện nên mới phải chạy mất nửa cái mạng như vậy

Cũng may trước khi đi lão già cho hăn mặc đồ đen không khì cả thành đều biết mất

"Haizzz...?

Thật là nguy hiểm"

Đạo nhất thiên quyết định quay về nghỉ ngơi lấy lại sức thì nhìn thấy có một trung niên mặc cẩm bào màu vàng bên hông đeo một bội kiếm nhìn có vẻ đắt tiền,tay chắp sau lưng mắt ngước lên trời " thoả thoả kiếm tiên phong pham"

Nhìn thấy đây Đạo Nhất Thiên thầm nghĩ không lẽ đây mới thực sự cao nhân?

Đang nghĩ lung tung thì trung niên kia liền bay từ trên mái nhà xuống

Vừa kịp tiếp đất chưa nói gì thì chân sau đáp phải vỏ chuối ngã cái bổ nhào xuống đất,trông vô cùng thảm

Đạo Nhất Thiên nghĩ đây lại là hí kịch vương hay sao?

Thấy vậy trung niên kia bèn đứng lên rồi gượng gạo nói:

" Đêm nay gặp ta ở đây, ta có một cọc cơ duyên cho ngươi "

....