[Tiết Mục Ngắn] Chương 2: Tảng Xi Măng

Tác giả: Nam Phái Tam Thúc

Editor: Hỏa Dực Phi Phi

"Tảng xi măng?" tôi nhìn Hắc Hạt Tử, thầm nghĩ đào một tảng xi măng làm gì, trộm thép sao? Nghề này bây giờ xuống dốc đến như vậy, người lái xe thì lái xe, người trộm thép thì trộm thép. Bàn Tử cũng đầu óc mơ hồ, mắng: "Ruột thừa của cậu chèn ép thần kinh cậu rồi à, tảng xi măng thì có gì mà đào? Đem về nhà đè hũ dưa muối sao? Cậu còn chạy vòng vòng quanh đây xem."

Hắc Hạt Tử chỉ cười, bộ dáng không muốn nói gì với Bàn Tử. Bàn Tử liền nổi giận, mở cửa liền muốn xuống xe: "Thiên Chân, đi, chúng ta đi thị sát công việc." bị tôi kéo lại, tôi không muốn xuất đầu lộ diện ở địa bàn Bắc Kinh, tôi mà xuất hiện đặc biệt là loại trường hợp gây tranh cãi, rất dễ dàng gây tin đồn trong nghề, đến lúc đó rất nhiều chuyện tôi không giải thích rõ ràng được.

Hắc Hạt Tử lúc này mới nói: "Tảng xi măng này, không đáng bao nhiêu. Đáng tiền chính là, làm sao chôn được xuống dưới này, ai cũng không làm rõ được."

"Vậy làm sao các người biết, ở đây có chôn đồ?" tôi hỏi, Hắc Hạt Tử lúc này mới khởi động xe, lái về hướng bắc, lại nói: "Khoảng thời gian trước, trên đường có một thần nhân tới, đang gắp lạt ma, theo lời những người từng gặp, người này thân mang tuyệt kỹ. Vô cùng khác thường, có thể chuyển đồ đến ngoài mấy dặm, có phép ngũ quỷ bàn vận. Tảng xi măng này, vốn là ở cổng Phan Gia Viên, cậu còn nhớ đống đá chặn xe không? Nghe nói ông ta làm phép chuyển thứ đó tới đây, chỉ cần có người có thể chở tảng xi măng về, ông ta sẽ dẫn nhóm người kia đi gắp một chuyến lạt ma lớn."

(*bàn vận: vác đồ)

"Thần như vậy?" hai mắt Bàn Tử sáng lên: "Cậu thấy tận mắt?"

Tôi thầm nói cái trò bịp gạt người này, đã bị dắt mũi bao nhiêu lần, ngũ quỷ bàn vận, đây là từ năm đó tôi nghe được khi xem Approaching Science. Có điều nghĩ đến Hắc Hạt Tử lúc ẩn lúc hiện chỗ này, chứng tỏ anh ta nhất định có chút tin tưởng. Truyền thống gia tộc của anh bạn này có một bụng học vấn rất lớn.

Quả nhiên Hắc Hạt Tử gật đầu: "Thật không khéo, đúng là chính mắt nhìn thấy."

"Nói đi, nói đi." Bàn Tử thúc giục, Hắc Hạt Tử liếc mắt nhìn tôi: "Không cần phải nói, ông ta giờ đang ở chỗ tôi, cậu tận mắt đi xem thử."

Tôi và Bàn Tử nhìn nhau một cái, tôi buồn bã nói: "Hạt Tử."

"Gọi sư phụ, chúng ta đã hẹn, mùng một mười lăm cậu phải gọi sư phụ." Hắc Hạt Tử sờ sờ đầu tôi: "Cậu là đồ không có lương tâm."

Da mặt tôi bây giờ siêu cấp dày, không hề để ý: "Sư phụ, anh con mẹ nó, hẳn không phải bị người này gắp lạt ma rồi, anh lúc ẩn lúc hiện chỗ này, là giúp người này chọn người chứ."

Hắc Hạt Tử mở radio, bắt đầu nghe đài, không trả lời tôi, lại cũng không hề để tâm, tôi cũng biết mình nói đúng rồi. Tôi nói: "Anh cùng phe ông ta? Tảng xi măng là anh mang đi đúng không. Anh có việc làm tôi sẽ không tới xum xoe, tìm chỗ nào cho tôi và Bàn Tử ngâm chân đi, mình anh tiếp tục lượn đi."

Hắc Hạt Tử quay đầu nhìn tôi: "Cậu đừng đi vội, người này họ Trương."

Tôi sửng sốt một chút, tiếp theo cười một tiếng: "Người họ Trương tôi có nhiều, cái này giờ không ly kỳ nữa, mấy ngày trước trong thôn tôi còn tới cả đống."

Hắc Hạt Tử tiếp tục nói: "Nhưng cũng không phải mỗi một người họ Trương, đều có thể gọi là đặc biệt. Tôi nói cậu biết, nếu cậu đã tới đây, nên đi nghe ông ta nói về cái đấu đó một chút, tôi trước giờ chưa từng nghe qua cái đấu này, mặt khác, ông ta quả thật bản lĩnh đầy tay."

Trong lòng tôi rất phiền, vừa định bảo dừng xe, Bàn Tử vỗ vỗ tôi, đánh cho tôi một ánh mắt, tôi biết ý của hắn, hắn muốn vạch trần tại trận âm mưu này. Hắn thích nhất đánh thẳng mặt.

Tôi chỉ đành không nói tiếng nào, đi một mạch đến nhà Hạt Tử, phía trên viết chữ Sách thật to, tôi vừa thấy liền vui vẻ, "Hạt Tử anh giàu to rồi, tứ hợp viện này của anh dỡ ra đủ mua cả cái thôn tôi."

Hắc Hạt Tử cười nói: "Nhà này cũng không phải của tôi." nói xong đoàn người vào nhà, nhìn thấy Tô Vạn phơi quần áo trong sân, người đã cao lên rất nhiều, đã là một tiểu tử giữa hai mày có anh khí. Thấy chúng tôi đi vào, lập tức bước tới ôm lấy Bàn Tử: "Bàn gia, tôi cứ tưởng bác chết rồi." Hắc Hạt Tử chỉ chỉ bên trong, trong phòng đen như mực, có một người ngồi, đang nghịch điện thoại di động.

=================

Tô Vạn ở chung với Hắc Hạt Tử cơ à O__O lại còn người trong nhà nữa, đoán đi đoán đi, đó là ai???