Chương 21: Ba không xứng với chị ấy

Edit: ND Trái Cây Nhiệt Đới

Bùi Phù ngủ được một giấc, con mắt mới mở ra một chút lại sụp xuống, cô nửa tựa trong ngực ba rồi muốn nhắm mắt ngủ tiếp. Anh bắt đầu cù lòng bàn chân của cô: “Cục cưng phải rời giường rồi!"

"Đừng chọc con." Cô đưa tay nắm chặt tay của anh, chân nhẹ nhàng đá cánh tay anh: “...Ngứa."

Bùi Mẫn nói: "Con đã cao như vậy rồi mà còn muốn ba bế con đi rửa mặt hả, ba già rồi, không bế được đâu."

Bùi Phù dụi dụi mắt, Bùi Mẫn tìm được đôi dép đi một lần xỏ vào chân cô, cô loẹt quẹt lết người đi rửa mặt. Lúc trước Trang Tân Nghi có đến thăm cô một lần, chị ấy đến để đưa cô quà sinh nhật. Trong túi có một thỏi son môi, một hộp phấn, còn có một chai nước hoa nho nhỏ. Trang Tân Nghi nói, con gái đi ra ngoài chơi phải thật xinh đẹp, nói cô chụp nhiều ảnh cho chị ấy xem có được không?

Bùi Phù buộc tóc xong, cô cầm hộp phấn đánh nhẹ nhàng một chút, bôi thỏi soi kia lên môi, cả người toát lên một loại cảm giác như nụ hoa thuỷ linh chớm nở, làm cho Bùi Mẫn nhìn đến ngẩn người.

"Sao con lại bôi son?” Anh nắm cằm con gái ngửa lên nhìn một chút: "Cũng không tệ lắm, Trang Tân Nghi mua cho con à?"

“Vâng." Bùi Phù kéo tay anh ra, lộ ra biểu cảm vừa xấu hổ vừa e sợ. Bùi Mẫn nhìn vẻ mặt này thì biết cô lại đang nghĩ đến người kia, anh trầm mặc, nghĩ lại, thử thăm dò hỏi: "Con thích cô ấy hửm?"

"Hả? Hình như… Có thích một chút ạ." Bùi Phù ngượng ngùng sờ sờ lỗ tai.

"Con muốn cô ấy làm mẹ kế của con, hay là chỉ muốn làm bạn với cô ấy thôi?"

"Làm mẹ kế á?!" Bùi Phù sợ hãi: "Ba không xứng với chị ấy."

Bùi Mẫn: "?"

Anh bi phẫn muốn tuyệt giao: "Trong lòng con ba bẩn thỉu thế sao? Ba muốn mặt có mặt, muốn dáng người có dáng người, muốn tiền có tiền!"

Bùi Phù nói: "Nhưng mà ba không thông minh."

“......"

Lại nữa.

Anh cắn răng: "Ba phục con rồi, Trang Tân Nghi hạ thuốc gì cho con vậy, chẳng qua chỉ là một thỏi son thôi mà, ba lập tức mua cho con một bàn."

"Ba không hiểu." Bùi Phù lại lần nữa ném cho anh một câu khiến anh câm nín: "Chị Tân Nghi vừa xinh đẹp vừa thông minh, tính cách cũng dịu dàng. Cái gì chị ấy cũng rất tốt, lớn lên con muốn trở thành người như vậy."

"Cô ấy làm gì tốt như lời con nói! Tất cả chỉ là diễn!" Khuôn mặt Bùi Mẫn bởi vì ghen ghét mà trở nên dữ tợn: "Con chỉ cần làm chính con thôi, con còn định học cái gì từ cô ấy vậy!"

"Ba, ba không cảm thấy ba có địch ý quá nặng đối với chị ấy sao." Bùi Phù chạy tới cửa trước đổi giày: "Ba đang ghen hả?"

Cô ngoắc ngoắc tay: “Ba qua đây giúp con buộc cái dây giày này với." Là loại giày xăng đan La Mã kia, cô muốn buộc chặt nó vào chân. Bùi Mẫn ngồi xổm xuống giúp cô buộc dây giày thành hình nơ con bướm, anh nhớ lại đêm qua lúc xoá mùi nước hoa trên người cô và những chuyện sau đó, lỗ tai anh đỏ lên.

Lúc này Bùi Phù nhìn anh ngồi xổm xuống buộc dây giày cho mình, cô đột nhiên hiếu kỳ sờ lêи đỉиɦ đầu của anh. Tóc Bùi Mẫn có hơi cứng, dùng tay đè xuống cũng sẽ dựng lên lại.

"Không sao, mặc dù ba không thông minh, nhưng ba vẫn là ba con, con vẫn rất yêu ba, yêu ba nhất." Cô xoa nhẹ tóc Bùi Mẫn, hiếm khi nói lời ngọt ngào dỗ anh vui vẻ.

Bùi Mẫn ngồi xổm ở bên chân cô ngẩng đầu nhìn cô, câu nói này quá quái lạ, đánh một roi rồi lại cho một quả táo làm anh trở tay không kịp, nhưng anh vẫn rất vui. Anh ngồi xổm giống như chú chó lớn vẫy đuôi để con gái xoa đầu của anh. Không thông minh thì không thông minh, anh nghĩ, không thông minh trước mặt con gái cũng không mất mặt.

Anh che ô cho Bùi Phù, xuất phát từ Cáo Trang đi thẳng đến địa điểm du lịch, bên trong xe lại phun thêm cho bọn họ một lớp sương chống muỗi, trên cổ tay đeo vòng tay đuổi muỗi. Bùi Mẫn cõng hai cái ba lô, mang theo nước, ô, các loại đồ vật linh tinh, thật ra hết thảy còn phải cảm ơn vị làm công cao cấp - Trang tiểu thư, tư liệu chỉnh sửa hết sức rõ ràng tỉ mỉ. Cuối cùng anh vẫn mở Wechat ra nói một câu cảm ơn với người ta.