Chương 19: Ba ng tự an ủi (hơi H)

Edit: ND Trái Cây Nhiệt Đới

Lòng nóng như lửa đốt, sai lầm.

Ban đêm trở về khách sạn, phòng anh đặt trước là phòng hai người, thật ra hai cái giường được đặt ở hai phòng khác biệt, ở giữa có một khu vực dùng chung nho nhỏ, toilet và phòng tắm là hai gian tách biệt.

Trong lúc anh lái xe, cái thứ kia vẫn cương cả một đường, lúc về vẫn như thế, may là hôm nay anh mặc một cái quần rộng rãi, ban đêm cũng tương đối tối nên nhìn không ra điểm gì, vừa về anh đã trốn vào nhà vệ sinh thả người anh em chí cốt ra. Anh cầm côn ŧᏂịŧ chậm rãi tuốt, tay kia rất có kỹ xảo xoa xoa qυყ đầυ, xoa cả tinh hoàn.

Anh chẳng nhớ là anh đã không tìm bạn tình trong bao lâu nữa, gần một năm nay anh đều giữ mình trong sạch, bây giờ chỉ mới cương lên một chút mà giống như thiêu đốt tâm can vậy. Anh chống tường cầm côn ŧᏂịŧ, eo còn nhịn không được thúc về phía trước cᏂị©Ꮒ không khí, lỗ chuông đằng trước chảy ra dâʍ ɖị©ɧ, làm cho côn ŧᏂịŧ hồng hào nhuộm trở nên trơn bóng long lanh. Anh tự vuốt ve mình, thậm chí có chút thô bạo, hiện tại thứ anh cần không phải tay mà là phụ nữ.

Anh vừa vuốt vừa phỉ nhổ mình bị tϊиɧ ŧяùиɠ lên não, anh mang cảm giác tội ác cực mạnh. Mặc dù nói anh cứng không phải do Phù Phù, mà là do một chút chuyện giường chiếu ở quá khứ, nhưng con gái lại trở thành kíp nổ câu lên những ký ức mang theo tìиɧ ɖu͙©… Bùi Mẫn nhịn không được nhẹ nhàng lấy tay đánh vào côn ŧᏂịŧ đang sưng cứng lấp lánh kia, thầm mắng cái thứ không nghe lời này.

Cuối cùng, vào lúc gần như xuất tinh, gân xanh dưới bụng, trên cánh tay thậm chí trên đùi anh đều phồng lên, cơ ngực hơi nảy nảy, côn ŧᏂịŧ trong tay cứng đến cực hạn. Anh đè nén tiếng mình thở dốc và gầm nhẹ, chỉ là hô hấp anh hơi hỗn loạn, đôi mắt yếu ớt khép chặt vì kɧoáı ©ảʍ. Anh không nhịn được mà đưa tay sờ thân thể của mình, sờ một đường từ dưới bụng lên đến ngực, ngón tay kẹp lấy núʍ ѵú xoa xoa.

Không được. Anh “A” một tiếng, giờ phút này đột ngột vang lên tiếng gõ cửa nhè nhẹ, giọng nói của Bùi Phù truyền vào: "Ba hả?"

Bùi Mẫn ở thời khắc mấu chốt bị cô gọi thì giật nảy mình, đôi môi mím chặt hơi há ra thở dốc, run rẩy bắn tinh. Bùi Phù bị dọa bởi một tiếng kêu nghe giống như cực kì đau khổ, không nghĩ ngợi gì mà mở cửa ra xông vào, không phải ba bị ngã chứ, hay là ba lại đau bụng?

Bùi Mẫn tựa ở trên tường, nắm côn ŧᏂịŧ vừa bắn xong trong tay, anh còn đang đắm chìm trong dư vị sau khi cao trào nên không đề phòng mà bị con gái tóm gọn. Ngay cả quần anh cũng không kịp mặc vào, chỉ nghe thấy con gái hét lên một tiếng rồi chạy ra ngoài.

... Đến tột cùng thì ai mới là người bị hù dọa cơ chứ?! Bùi Mẫn tranh thủ thời gian mặc quần, rửa tay rồi đi ra khỏi nhà vệ sinh. Bùi Phù núp ở góc giường trong phòng của mình, nhanh chóng nhìn lướt qua anh rồi cô lại dùng chăn che kín mình.

Bùi Mẫn rất muốn vượt qua bóng ma trong lòng của mình, đây là loại nhục nhã gì vậy… Thế nhưng anh không hy vọng chuyện này sẽ làm cho bọn họ trở nên xấu hổ xa lánh nhau, anh đứng ở đằng kia chờ Bùi Phù tỉnh táo lại, chí ít đến lúc cô muốn nhìn anh, anh mới đi đến bên giường cô, nhìn cô.

"Vừa rồi… Ba làm cái gì vậy?" Hiện tại hiểu biết của cô về vấn đề giới tính còn nửa vời, giáo dục giới tính không phổ cập, cô cũng không tò mò về chuyện đó nên vẫn còn ngây thơ.

Bùi Mẫn vốn muốn lừa cô là anh đang đi tiểu thôi, nhưng anh thở dài một hơi rồi từ bỏ.

"Tự an ủi." Anh nói: "Ba đang tự an ủi."

"Lúc nam giới xúc động, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© sẽ cương lên… Bình thường nó mềm lắm, nhưng sau đó nó sẽ cương cứng." Khuôn mặt Bùi Mẫn từ từ đỏ ửng, lỗ tai nóng lên, anh cố gắng dùng ngôn ngữ đơn giản để giải thích, phổ cập vấn đề sinh lý của nam giới cho cô.