Chương 7.1: Lục Đại Nhân Thần Kỳ

Tiêu Cẩm Ngôn nhìn chằm chằm Thẩm Sơ Vi hồi lâu, không nghe được ý nghĩ trong nội tâm của nàng, khó tránh buồn bực, trong lòng cũng sinh ra nghi hoặc, chẳng lẽ nước bùa vô dụng?

Lưu công công khom người đi vào hỏi: “Điện hạ, đã đến giờ dùng cơm, có truyền thiện không ạ?”

Tiêu Cẩm Ngôn: “Truyền thiện.”

“Dạ.” Lưu công công lãnh mệnh đi truyền thiện.

Nghe nói dùng bữa, đôi mắt vốn đang cụp xuống của Thẩm Sơ Vi lập tức sáng lên. Thái tử ăn uống, chi phí so với nàng thì lớn hơn rất nhiều, vậy nên bữa trưa của hắn khẳng định sẽ có không ít món ngon.

Đều đến giờ ăn trưa rồi, hẳn thái tử sẽ lưu nàng lại dùng cơm trưa luôn đúng không?

Tiêu Cẩm Ngôn trong lòng có chút thất vọng, khoát tay bảo: “Ngươi trở về đi.”

“...” Tới giờ cơm, thái tử cũng không khách khí? Để cho nàng thuận thế ăn chực a!

Không thể ăn chực, Thẩm Sơ Vi đành phải khom người hành lễ, “Thần thϊếp cáo lui.”

Thẩm Sơ Vi rời đi không bao lâu, Lục Chiêu Diễn liền tiến vào.

“Điện hạ, như thế nào?”

Tiêu Cẩm Ngôn lắc đầu: “Thuật đọc tâm đối với nàng vẫn như cũ vô dụng, ngươi còn có biện pháp khác không?”

“Để vi thần suy nghĩ biện pháp.”

Ánh mắt Tiêu Cẩm Ngôn tối lại. Hắn tuyệt đối không cho phép một quả bom hẹn giờ lưu ở bên cạnh mình.

Trước cửa Phật đường, các tiểu chủ vừa mới tụng kinh xong, đang được tỳ nữ thϊếp thân của mình dìu về.

“Đau chết ta.” Từ lương viện một bên xoa xoa chân, một bên thầm đậu đen rau muống, mắng thái tử có bệnh. Quỳ một canh giờ, chân này còn có thể đi được sao?

“Tiểu chủ, nô tỳ đỡ người trở về.” Thϊếp thân cung nữ Thải Hà cẩn thận từng li từng tí dìu đỡ Từ lương viện.

Từ lương viện nghĩ đến Thẩm lương đệ đang trai giới tại Phật đường, nàng không thoải mái, Thẩm lương đệ dĩ nhiên càng không thoải mái.

“Thải Hà, dìu ta đi thăm Thẩm lương đệ.”

“Dạ.” Thải Hà dìu Từ lương viện đi tới phòng bên của Phật đường.

Thẩm lương đệ ăn chay bốn ngày liên tục, không có một chút chất béo, miệng lưỡi đều sắp mất cảm giác, nhìn ba món chay trước mặt mà chán ngán không thốt nên lời.

Còn có hơn hai mươi ngày, bảo nàng phải làm sao sống đây?

“Thẩm tỷ tỷ, đang dùng cơm trưa sao?”

Từ lương viện tươi cười bước vào dưới sự dìu đỡ của cung nữ Thải Hà.

Thẩm lương đệ trông thấy Từ lương viện liền cảm thấy xúi quẩy, lần trước Thường lương đệ rơi xuống nước, nếu không phải tại Từ lương viện nàng cũng sẽ không bị thái tử phạt cấm túc một tháng.

“Muội muội sao lại tới đây?”

“Nghe nói tỷ tỷ muốn ở chỗ này trai giới một tháng, muội muội liền lại đây nhìn xem tỷ tỷ.” Từ lương viện cúi nhìn ba món ăn chay trước mặt, nghĩ đến Thẩm lương đệ sẽ rất lâu không gặp được thái tử điện hạ, trong lòng sảng khoái lên nhiều.

Thẩm lương đệ thầm hừ lạnh một tiếng, cáo chúc tết gà, rõ ràng không có ý tốt.

Từ lương viện cúi đầu xem xét ba đĩa thức ăn, kinh ngạc che miệng, “Ấy nha! Tỷ tỷ chỉ ăn rau xanh củ cải a? Chẳng trách sắc mặt không còn hồng hào như trước nữa, mấy ngày này thật là khổ cho tỷ tỷ.”

Thẩm lương đệ bị dọa, vội sờ lên mặt mình, nữ nhân quan tâm nhất chính là khuôn mặt, huống chi nàng còn là nữ nhân của thái tử, khuôn mặt tàn tạ thì lấy cái gì để tranh sủng?

Từ lương viện còn đang đứng ngay bên cạnh, nàng phải cố tỏ ra bình tĩnh, đè nén mong muốn đi tìm gương để soi.

“Muội muội nói gì vậy, có thể thay điện hạ trai giới đó là vinh hạnh của ta, ăn chút thức ăn chay thì đáng chi đâu mà bảo rằng cực khổ?”

“Tỷ tỷ nói cũng đúng, ta lại không có được may mắn như tỷ tỷ. Ngày hôm qua ăn giò heo, hôm nay Ngự Thiện Phòng lại làm món thịt lợn Đông Pha, thật có chút ngán.” Nói xong, Từ lương viện mỉm cười.

Thẩm lương đệ nuốt nước miếng một cái, lại nhìn xem những món chay bày trước mặt, một chút cũng không ăn nổi.

Từ lương viện liếc thấy cử chỉ nuốt nước miếng của nàng, trong lòng cười đắc ý, cho ngươi thèm chết.

“Hôm nay điện hạ gọi Lục đại nhân đến cầu phúc cho các tỷ muội, đáng tiếc tỷ tỷ ở chỗ này trai giới không có đi được, cơ hội hiếm có như vậy, thật là đáng tiếc.”

Hôm qua Thẩm lương đệ đã nghe cung nữ thϊếp thân của mình nói thái tử sẽ mời Lục đại nhân đến cầu phúc cho các nàng, mà nàng bởi vì đang trai giới nên không thể tham dự, chỉ có thể âm thầm tức giận, trằn trọc suốt đêm.

Bây giờ Từ lương viện lại tới lải nhải, cái này không phải cố ý đổ thêm dầu vào lửa, thật tức muốn chết.

Nhưng đây chưa phải trọng điểm, trọng điểm là câu kế tiếp của Từ lương viện, kém chút đã làm nàng hộc máu.

“Đúng rồi, ta còn có một chuyện vui muốn nói cho tỷ tỷ, Thẩm phụng nghi thêu túi thơm dâng cho thái tử điện hạ, thái tử đặc biệt ưa thích, hôm nay còn ở trước mặt mọi người ban thưởng cho Thẩm phụng nghi. Thân làm tỷ tỷ, hẳn Thẩm tỷ tỷ cũng thấy vui mừng cho muội muội mình đúng không?”

Trước khi tiến cung, Từ lương viện và Thẩm lương đệ đã sớm quen biết. Đích - thứ có khác, số lần Thẩm Minh Châu bắt nạt Thẩm Sơ Vi tính ra thật không ít.

Thẩm Sơ Vi được sủng ái, Thẩm Minh Châu còn không tức giận thổ huyết?

“Tỷ tỷ tiếp tục dùng cơm trưa, muội muội ta a, xin phép về trước.”

Thời điểm Từ lương viện rời đi, trên môi vẫn đang treo nụ cười chiến thắng.

Từ lương viện chân trước vừa đi, Thẩm lương đệ liền bạo phát, đem chén đĩa trước mặt quét sạch sành sanh.

“Thẩm Sơ Vi, ngươi lại dám thừa dịp ta vắng mặt mà quyến rũ thái tử? Cái thứ không biết xấu hổ!”