Chương 39: Muốn trúng dược thì phải có đôi có cặp mới vui!

-Đừng...dừng lại...

Lần đầu tiên Đàn Tọa cảm thấy sợ hãi như vậy. Bản tính hắn trăng hoa đáng lí ra phải săn sóc ôn nhu với phụ nữ hơn chứ?

Cái hành động thô bạo xé quần áo thành ra dạng te tua không dám nhìn khiến Đàn Tọa sợ đến tái mặt.

Bàn tay hắn mần mò cởϊ áσ yếm đỏ tươi làm lộ ra cảnh xuân mơn mởn. Cô cảm thấy chỉ cần dựa vào khí thế hiện tại của hắn, đêm nay và thậm chí là tương lai khẳng định mình sống không yên ổn với hắn.

-Ngực đã to hơn rồi. Có phải phu quân xoa nắn cảm giác thích lắm không?

Đàn Tọa không để những lời mỉa mai của Đinh vào tai nhưng lại nhớ đến ly nước ban nãy Canh Nhĩ đưa cô uống. Cô ta dám bỏ dược tình vào.

-Đang suy nghĩ đến ai vậy? Có phải là cậu cả hay cậu ba?

Đinh chế giễu, bóp miệng Đàn Tọa. Hôn hôn mấy phát liền. Bàn tay tùy ý nắm lấy một bên bầu ngực, xoa nắn đủ hình dạng. Đàn Tọa còn đang nhắm nghiền mắt đột nhiên trừng mặt nhìn thẳng vào cậu hai, khiến cậu khó hiểu, giây tiếp theo Đàn Tọa đẩy cậu hai nằm xuồn giường, ngồi lên người cậu cúi người điên cuồng hôn cậu.

Đàn Tọa đưa tay với xuống, sờ được chỗ nổi cộm có phần cứng nhô lên, gian tà cười một tiếng. Nhìn qua trên bàn còn để bình nước bị bỏ thuốc, đứng dậy đi lại cầm bình nước đổ ra ly nhỏ, đi chầm chầm lại cậu hai đang ngồi dậy khó hiểu nhìn mình. Không để cậu kịp phản ứng, ép cậu uống xuống.

Muốn trúng dược thì phải có đôi có cặp mới vui!

Đàn Toạ vừa hôn vừa cởi đồ trên người cả hai xuống, nhận thấy cậu hai đã bắt đầu phản ứng lại thỏa mãn nằm lại trên giường. Đầu ngực bị véo đến phát đau, tuy nhiên trong khi bị thuốc làm mụ mị, ẩn ẩn lại sinh ra cảm giác kɧoáı ©ảʍ đến sung sướиɠ. Tay cô mầm mò từ ngực rắn chắc của cậu tới phần phía dưới, tay nhỏ bắt lấy côn ŧᏂịŧ thô cứng đang chỉa vào huyệt khẩu, cố ngắm vị trí đi vào.

Côn ŧᏂịŧ đi vào hoa huyệt nhỏ hẹp làm Đinh không khỏi rên hừ một tiếng.

-Sao lại kẹp chặt như vậy? Hử?

Đàn Toạ đấm đấm vào vai Đinh, nhấn đầu cậu xuống, môi lưỡi triền miên. Bên dưới luân động xuân sắc, bên trên giao lưu không ngừng. Đàn Toạ vui vui vẻ vẻ hưởng thụ, quên mất trời trăng. Hoa huyệt vừa ướt vừa ấm, giống như có ngàn cái miệng bao vây lấy côn ŧᏂịŧ làm Đinh lại một nữa thở dốc, dưới thân lại có xu hướng di chuyển ngày càng nhanh hơn.

-A...nhanh...quá...ưʍ...cậu hai thật là...

Đàn Toạ run rẩy người, trong đầu chỉ toàn những du͙© vọиɠ điên cuồng thôi thúc cô phải đi sâu hơn nữa, làm đến khi nào thoả mãn thì hôi. Đột nhiên dưới thân liên tục gia tăng tốc độ, Đàn Tọa phản ứng không kịp hơi giẫy ra rồi rất nhanh bị kiềm lại bởi người nằm trên. Một dòng chất lỏng đặc sệt phun ra tiến vào bên trong cô. Đàn Tọa há hốc thở ra.

Đinh ngồi dậy, đặt Đàn tọa nằm ngay ngắn lại. Bản thân vô cùng thưởng thức thành quả của mình sau đó giúp cô lau dọn sạch sẽ lại nghĩ đến hai kẻ kia. Đơn phương tức giận không hiểu lí do. Cúi người thả cơn giận bằng nụ hôn điên cuồng môi lưỡi.

Đàn Tọa hết sức không muốn đẩy ra. Cơ thể rõ ràng đã đáp ứng đủ nhưng không hiểu sao lại cứ tiếp tục suy nghĩ gì đó.

Cậu hai quay người đi ra rồi đóng cửa lại. Đàn Tọa khó chịu trong người nằm ngủ lúc nào không hay. Đến khi tỉnh dậy đã lại phát hiện hạ thân lại bị tiếp tục làm liên hồi.

...

Hiện giờ mình đang viết tiếp một truyện mới, 《Nâng cấp hệ thống bể nợ》 nên hy vọng là mọi người ủng hộ truyện mới của mình nhé !🥰