Chương 25

“Lúc trước ở Anh rõ ràng còn gọi cho mình nói hơi vừa ý Alan vừa hài hước vừa khôi hài, bây giờ lại tích sự thành thục nhẹ nhàng, cô gái này nha cậu thật sự là thấy một người yêu một người, hư nha.”

Từ Mạn Lệ vốn là một nửa tham ăn cộng thêm háo sắc cao cấp, là kiểu phụ nữ có nhan sắc là trên hết, yêu thì sẽ mãi mãi không già đi.

Tính cách đơn giản, ngốc nghếch trong yêu đương, nếu không lúc trước sao có thể là bạn tốt nhất của Tân Bảo Châu.

Kiếp trước cô có can đảm trở mặt với gia đình, cố ý gả cho một diễn viên nhỏ không có tiếng tăm gì.

Lúc sau, Tân Bảo Châu sau khi kết hôn cũng gặp cô ấy vài lần, vì nam diễn viên dịu dàng, ân cần, biết nói biết hát kia, cô ấy đã quyết liệt với gia tộc, sáng tác âm nhạc lại càng không có khả năng, cả ngày tóc tai rối bù đi ra ngoài làm ba công việc ủng hộ giấc mộng của đối phương.

Trong thâm tâm Tân Bảo Châu cảm thấy cô ấy ngốc nghếch, khi đó trong thế giới của cô, ai có thể có sức hút lớn hơn Cận Chính?

Có tiền chỉ là phương diện ít, còn có sự thành thục, lõi đời, cơ trí và khí chất xấu xa như có như không và như gần như xa này, đều đủ để cho cô tự cung tự cấp tình yêu ở trong đoạn tình cảm kia điên rồ kia.

Nhưng nhìn thấy bạn tốt ngày xưa gặp khó khăn trong lòng cũng hơi khó chịu, thỉnh thoảng còn có thể tiếp tế cho cô ấy một chút đồ dùng.

Nhưng cuộc sống luôn kỳ diệu như vậy.

Năm Tân Bảo Châu đầu tư thất bại, chồng của Từ Mạn Lệ đột nhiên nổi tiếng chỉ sau một đêm.

Tuy rằng ngôi sao điện ảnh không có tiền bằng thương nhân, nhưng tình cảm của hai người vẫn như cũ, đối phương mỗi lần tham dự sự kiện, đều phải treo tên vợ ở trên cửa miệng thậm chí lúc không có công việc, còn có thể chủ động ra phố đi chợ mua thức ăn.

Ai có thể nói cô ấy gả không tốt đây?

Hồi tưởng lại tại sao mình lại nɠɵạı ŧìиɧ, mới hiểu được, phụ nữ thích đàn ông dịu dàng, đàn ông dỗ mình vui vẻ, sao có thể không phải là một sự lựa chọn được yêu đây.

Tân Bảo Châu nghĩ thầm: Gấp cái gì, người chồng trong mơ của mình còn ở góc đường nào đó đó.

Cô ngẩng cao khuôn mặt nhỏ nhắn tròn trịa của mình, dùng ngón tay chải vuốt mái tóc xoăn mình đã tỉ mỉ chải chuốt, sau đó uyển chuyển nhận lấy một ly sâm banh từ nhân viên phục vụ, sau đó đi về phía La Thiên Hoa đang xuống sân khấu.

Tân Bảo Châu đúng là không phải yêu thích sắc đẹp của La Thiên Hoa.

Dù sao, từng có người chồng cũ có dáng vẻ vô cùng đẹp trai, lại nɠɵạı ŧìиɧ với bạn trai dịu dàng lịch sự như vậy, sự chịu đựng của Tân Bảo Châu đối với sắc đẹp của đàn ông bây giờ vẫn rất mạnh mẽ.

Về phần cô theo dõi La Thiên Hoa, cũng chỉ vì mơ hồ nhớ rõ, người đàn ông này ở đời trước cũng coi như là một nhân vật nổi tiếng trong giới.

Đầu tiên là ở giới tài chính kiếm được rất nhiều tiền, sau đó lại luẩn quẩn giữa những người giàu có quyền lực.

Quyết chí dấn thân vào giới tài chính và đạt được những thành tựu to lớn.

Khi Tân Bảo Châu biết được tin tức đầu tư thất bại, khoảng thời gian đó cô đã buồn bực không vui còn quyết định tự tử, đêm khuya cắn thuốc uống rượu, trong sự cô đơn và mờ mịt tin tức trong TV phát ra đều là khuôn mặt người đàn ông này đeo kính, giơ microphone chậm rãi nói với phóng viên.

Không tới ba năm, người tiếp theo được bầu làm Cục trưởng Cục tài chính Hồng Kông với lợi thế tuyệt đối đó chính là La Thiên Hoa.

Nếu như muốn nói Tân Bảo Châu mười chín tuổi đầu óc trống rỗng, tay trói gà còn không chặt, không có một chút năng lực đầu tư và quản lý tài chính nào, vậy phải từ nơi nào đi kiếm thùng tiền đầu tiên trong đời đây?

Vậy đương nhiên là ôm chặt đùi trước mắt khẳng định không sai!