Chương 1: Con gái riêng

Tào Giai Hi là con riêng, mẹ cô tên Tào Ngọc Quân là thanh quan đứng đầu Kim Lâu trong ngõ Linh Lung ở Thượng Hải.

Thanh quan là người chỉ bán nghệ không bán thân, từ nhỏ bà đã học chơi đàn, hát, ngâm thơ sáng tác, đến khi trưởng thành rồi mới có thể lấy tài nghệ cùng sắc đẹp của mình lấy tiền của giới thượng lưu có tiền.

Tào Ngọc Quân là con gái của một vị quan lớn bị áp bức vào cuối đời nhà Thanh, lúc bà mới bốn năm tuổi gia đình cô đã nhà tan cửa nát, phải cùng với mẹ và em trai sống lưu lạc tại đầu đường xó chợ, mẹ vì nuôi gia đình đã đem Tào Ngọc Quân bán cho Kim Lâu, sau đó không còn mặt mũi nào gặp lại con gái nữa, liền đi về phía nam biến mất dấu vết.

Tào Ngọc Quân giống như cành liễu đung đưa trong gió khiến lòng người thương tiếc, dung mạo xinh đẹp tuyệt trần, là mỹ nữ hạng nhất, mặc dù mới bốn, năm tuổi nhưng thực ra đã có tình cảm và ký ức.

Đến nay bà như in cảnh mẹ đã vứt bỏ mình như thế nào, sau đó ôm em trai mập mạp trắng sữa lên xe điện ra sao, thậm chí mẹ bà ấy còn không thèm quay đầu nhìn bà lấy một cái.

Cho nên Tào Ngọc Quân tuy rằng đẹp, nhưng tích tụ sự thù hận nhiều năm làm cho bà cảm thấy không yên ổn.

Bà chủ của Kim Lâu cũng rất nghiêm khắc và cũng luôn dặn dò bà không được cùng khách hàng quan hệ tìиɧ ɖu͙© một cách dễ dàng—nếu không, giá trị con người của bà sẽ giảm xuống, trở thành kỹ nữ chỉ biết bán thân loại hai.

Thanh quan hạng nhất thường được các quan to và các quý tộc ưu ái ái, dù sao những người đàn ông kia hơn phân nửa phải nghe lời người mai mối của bố mẹ, khó có thể lấy được người vợ hợp ý, mà Kim Lâu, chính là nơi thực hiện giấc mơ của bọn họ, tất cả ảo tưởng của họ đối với phụ nữ ở chỗ này đều có thể tìm được.

Nếu họ yêu nhau, có khá nhiều thanh quan được cưới về làm vợ.

Cho nên đối với những người phụ nữ có tài nghệ này, mức sống cũng cao hơn so với người bình thường.

Tào Ngọc Quân hận mẹ của mình, hận những phụ nữ đã lợi dụng bà, cho nên trên mặt hiện ra ngoan ngoãn nghe lời, nhưng trong lòng cũng chẳng coi lời của bà chủ ra gì.

Hay nói cách khác, là bà cố ý không làm.

Vì thế khi bà mười bốn tuổi, trong Kim Lâu xuất hiện một người đàn ông cao lớn mặc áo khoác đen, hắn luôn ép mũ tròn xuống rất thấp, chỉ lộ ra đôi môi mỏng.

Người đàn ông này tới như bóng đi như gió, nhưng đối xử với phụ nữ lại rất ga lăng và lịch sự.

Hắn ít nói, lông mày rậm, chỉ hút thuốc lá mình mang đến, không hút thuốc mà Kim Lâu đã chuẩn bị sẵn.

Tào Ngọc Quân tuổi còn nhỏ, nói nhỏ cũng không nhỏ, cơ thể đã hoàn toàn phát triển, thân hình xinh đẹp khoác trên mình bộ gấm đắt tiền, bà đã sớm ảo tưởng có một vị hoàng tử đẹp như ngọc đến giải cứu bà ra khỏi bể khổ, vị hoàng tử đẹp như ngọc này đột nhiên xuất hiện, khi thì mang nụ cười bí hiểm, Tào Ngọc Quân không kiềm chế được, vào một đêm khuya, sau khi bà chủ cùng người hầu ngủ say, dẫn người đàn ông đến trong phòng, chủ động cởi bỏ quần áo.

Sau lần này, bà không bao giờ gặp lại hắn nữa, mà bà lại mang thai.