Chương 8: Cô muốn tôi ở cùng cô bao lâu?

Cô chống tay đứng dậy, định đi tắm, cần phải vệ sinh bên trong cơ thể một chút, hơn nữa vừa rồi đổ rất nhiều mồ hôi, quan trọng nhất là, cô cần phải suy nghĩ thật kỹ về tình hình hiện tại.

Dòng nước ấm áp dội xuống khiến cho cô cảm thấy dễ chịu hơn một chút, cảm giác đau nhức vừa rồi cũng giảm bớt, chỉ là eo vẫn còn đau, cô không nhin được xoa xuống, cảm giác thoải mái hơn một chút, cô cũng băn khoăn liệu mình có cần dán cao dán lên không. Dù sao cô cũng mắc rất nhiều bệnh lạ, khi tâm trạng không tốt thì khả năng miễn dịch của cơ thể cũng giảm xuống theo, rất dễ bị bệnh.

Tháng trước ngày nào cô cũng ốm, bệnh trước vừa khỏi thì bệnh tiếp theo đã lập tức đến, đều là những bệnh nhẹ, nhưng cùng nhau đến thì thật sự rất dày vò người ta. Mãi đến ba ngày trước, bệnh của cô mới thuyên giảm một chút, nhìn qua những thứ cô viết trong lúc bị bệnh, đều liên quan đến Khương Bạch Sâm.

Thật ra Trình Ngôn Cửu không nghĩ sẽ nhanh như vậy, cô vốn tưởng rằng phải dây dưa một hồi lâu mới đi đến được bước này, ai ngờ hai người vừa mới gặp mắt đã lên giường. Cô cảm thấy khó chịu vô cớ, không biết nguyên nhân vì sao, chỉ cảm thấy mối quan hệ của bọn họ dường như sẽ dừng ở chỗ này, không thể tiến xa hơn một bước.

Nhưng đây cũng là mục đích ban đầu của cô, cô muốn ngủ với anh, chỉ đơn giản là muốn ngủ với anh.

Cảm giác lần này rất sướиɠ, thậm chí cô còn muốn làm một lần nữa, nhất là khi liếʍ ngón tay, lượng dopamine tiết ra dường như muốn nhấn chìm cô, hành động này còn khiến cô cảm thấy vui sướиɠ hơn cả khi làʍ t̠ìиɦ. Trước đây cô không nhận ra mình thích tay người khác đến thế, hình như Khương Bạch Sâm là người đầu tiên.

Vậy tiếp theo phải làm gì đây?

Tắm xong, khi Trình Ngôn Cửu mặc quần áo đi ra ngoài thì Khương Bạch Sâm đã không còn ở trong phòng ngủ, anh ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách, vẻ mặt vô cảm nhìn điện thoại, giống như đang nhắn tin cho ai đó.

Tiếng bước chân của cô rất nhỏ nhưng Khương Bạch Sâm vẫn nghe thấy, anh quay đầu lại nhìn cô, vẫn không cười như cũ. Nhưng cô lại rất thích dáng vẻ lạnh lùng này của anh, cô không nhìn được chạy mấy bước nhỏ lao thẳng vào trong lòng ngực anh, hôn anh một cái.

Khương Bạch Sâm lạnh lùng đẩy cô ra, anh không dám dùng lực, chỉ kéo ra khoảng cách giữa hai người, anh cảm thấy hành động như vậy quá thân mật, mặc dù đã đã làm chuyện thân mật hơn những nếu có thể tránh thì vẫn nên cố tránh. Bây giờ anh đã hoàn toàn quên mất vừa rồi anh đã mạnh mẽ như thế nào ở trong cơ thể cô, anh chỉ có thể nói đi nói lại với bản thân rằng đó là do du͙© vọиɠ gây chuyện.

Anh vừa gửi tin nhắn cho quản lý, nói rằng mình đã đến nơi nhưng không thấy trả lời, có lẽ đang nói chuyện với lãnh đạo cấp cao.

Trình Ngôn Cửu bị đẩy ra không nói gì, cảm giác được tâm trạng của anh không tốt, thật ra cô có thể đoán được tại sao Khương Bạch Sâm phải tới đây, chắc chắn là do Trình Lăng Tân gây áp lực để anh không thể không tới, mặc dù không biết dùng thủ đoạn gì, nhưng chắc chắn là không trong sáng.

Cô thậm chí còn muốn mở miệng bảo anh rời đi, thật ra cô đã rất hài lòng sau khi được ngủ với anh một lần, được rồi, vẫn có chút không thỏa mãn, còn muốn ngủ thêm một lần nữa, nhưng cô không dám mở miệng nói.

"Cô muốn tôi ở cùng cô bao lâu?" Khương Bạch Sâm hỏi.

Cô run rẩy giơ một ngón tay lên.

"Một năm?" Giọng điệu của Khương Bạch Sâm rất không tốt, sắc mặt cũng tối sầm xuống.

Có phải là anh không vui không?

Trình Ngôn Cửu cắn môi: "Một tháng."

Không thể trì hoãn lịch trình làm việc bình thường của anh được, Trình Ngôn Cửu biết lịch trịch gần đây của anh đã bị hoãn lại nên trong khoảng thời gian này anh đều rảnh rỗi. Thật ra thì cô muốn nói một năm, bắt đầu từ một năm không phải là chuyện bình thường sao, nhưng Khương Bạch Sâm không thích, vậy thì quên đi.

Đã khiến cho anh không vui, cũng không thể được voi đòi tiên.

Khương Bạch Sâm gật đầu: "Được."

Một tháng sau, mỗi người một ngả chính là kết thúc tốt đẹp nhất, chỉ là một tháng mà thôi, sẽ không lâu đâu.