Chương 6

Trình Ngôn Cửu thật sự rất thích ngón tay của anh, cô chơi đùa rất đã, đến mức muốn đưa từng ngón vào trong miệng liếʍ láp, thật ấm áp, cô dụi mặt vào lòng bàn tay anh, thịt mềm cắn thật chặt gậy thịt, không biết cọ vào chỗ nào mà lên thẳng cao trào.

Bức tường bên trong điên cuồng co rút, vách thịt bên trong vốn đã khít chặt giờ lại cắn vào gậy thịt có quy luật, Khương Bạch Sâm cắn môi, muốn rút tay ra khỏi tay cô, người này có sở thích gì vậy, ngậm ngón tay cũng có thể lêи đỉиɦ.

Trình Ngôn Cửu không biết anh đang suy nghĩ cái gì, chỉ biết phía dưới bị cắm căng đầy, mở mắt ra là có thể nhìn thấy Khương Bạch Sâm, trên trán anh phủ một lớp mồ hôi mỏng, khuôn mặt vốn lạnh lùng giờ phủ một lớp đỏ ửng, nhuốm đầy mùi vị du͙© vọиɠ, thật là đẹp.

Quả nhiên nhìn thế nào cũng thấy đẹp, tay anh lại càng đẹp hơn, cảm giác vừa rồi thật thoải mái, cô đột nhiên hiểu tại sao mọi người lại thích loại vận động này như vậy.

Nhưng Khương Bạch Sâm lại rút tay anh ra, toàn thân đè lên người cô, gậy thịt càng ra vào nhanh chóng mạnh mẽ hơn, âm thanh bạch bạch da thịt vỗ vào nhau còn lớn hơn vừa rồi rất nhiều, cô có chút không chịu nổi, muốn bảo anh dừng lại, nhưng nhìn thấy bộ dạng hưởng thụ của anh thì lại không muốn nói, nhỡ đâu khiến cho anh mất hứng thì sao?

Có chút đau, đặc biệt là ở nơi chạm vào cổ tử ©υиɠ, eo cũng bị đâm đến bủn rủn.

Cô cách anh rất gần, hơi khẽ nâng đầu lên là có thể hôn anh, nhưng Trình Ngôn Cửu không làm như vậy, nhìn anh dường như không thích hôn cô, vậy thì bỏ đi.

"Khương Bạch Sâm." Cô bắt đầu gọi tên anh.

Khương Bạch Sâm đột nhiên dừng động tác lại: "Không gọi được không?"

"Nhưng tôi muốn gọi..." Trình Ngôn Cửu cắn môi, lo lắng anh sẽ tức giận.

Anh im lặng một lúc, cuối cùng cũng đồng ý: "Ừ."

Cô đã nói sai cái gì sao?

Cuối cùng Trình Ngôn Cửu cũng không gọi, chỉ có thể phát ra những tiếng rêи ɾỉ, mỗi một lần anh đâm vào lại hừ một tiếng, âm thanh nho nhỏ xen lẫn du͙© vọиɠ khiến cho Khương Bạch Sâm càng khó chịu hơn.

Anh không thể nói gì được nên đành phải di chuyển chậm lại, bên trong ấm áp đến mức không thể tượng tượng nổi, cảm giác được bao bọc bên trong khiến anh hận không thể được sống luôn trong đó, lúc đầu không muốn, bây giờ anh lại bằng lòng, nhưng thân thể cô vô cùng thơm tho mềm mại khiến cho anh nảy sinh du͙© vọиɠ.

Thật ra cô đã không thể chịu nổi nữa, eo cô đau nhức vô cùng, nhưng Khương Bạch Sâm vẫn chưa bắn ra một lần nào, khi từng kɧoáı ©ảʍ dày đặc tích tụ, Trình Ngôn Cửu không khỏi nghĩ, đã rất lâu rồi, cô không chịu nổi được nữa.

"... Không có bao." Khương Bạch Sâm đột nhiên nói.

Trình Ngôn Cửu vừa mới lên cao trào cảm giác bên tai ong ong, không nghe rõ anh vừa nói gì, cô đành phải mở miệng hỏi lại: "Anh... A, nói gì vậy...?"

Khương Bạch Sâm nghiến răng nói lại một lần nữa: "Không có bao."

"Có thể, bắn vào..." Trình Ngôn Cửu nhỏ giọng nói.