Chương 29: Truyền nhân của da^ʍ ma (2)

Có yếu tố kinh dị, cân nhắc trước khi xem, tác giả không chịu trách nhiệm với sức khỏe tinh thần của quý độc giả, thanks!---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Nhận được sự đồng ý của Tô Huệ, Trình Tranh ngoài mặt tỏ vẻ bình thản thật ra lòng đã tưng bừng, hắn âm thầm xoa tay thử nghiệm loại da^ʍ pháp mới, nếu thành công hắn có thể có vô số giáo chúng xuất chúng nhất cùng nhau phát dương quang đại Da^ʍ Ma Công Pháp, trả nợ ân tình cho lão Xà Tinh sơn thần.

Trình Tranh niệm chú, có phần trúc trắc không quen thuộc vẫn chậm rãi hoàn thành chuỗi dài ngôn ngữ huyền bí sâu xa, da^ʍ khí mãnh liệt tràn khỏi cơ thể hắn, bị hắn luyện hóa thành màu xám đen, chúng thô bạo như các đầu mãnh xà chui vào hoa huyệt chưa thể khép lại hoa môi của Tô Huệ, nơi vẫn đang rỉ ra dâʍ ŧᏂủy̠ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ xám nhạt.

"Phốc xuy~"

Thanh âm thu hút cái nhìn của Lâm Tuệ Tuệ, cô ngẩng đầu lên, chứng kiến từng luôn da^ʍ khí của chủ nhân cuồn cuộn bốc lên, thân là người phụ nữ bị Trình Tranh thuần hóa thành da^ʍ cẩu đầu tiên, Lâm Tuệ Tuệ ít nhiều biết được vị chủ nhân tà khí tứ phía có một bộ công pháp kỳ dị, tình trạng hiện tại chắc chắn đang phát công, mà đối tượng…

Đánh ánh mắt ẩn ý quan sát tẩu tử còn đang ngơ ra, chưa biết bản thân sắp phải đối diện chuyện gì, Lâm Tuệ Tuệ không khỏi nhớ đến chuyện bản thân đã trải qua, dây mây, xương trắng cắm huyệt, da^ʍ khí cuồn cuộn không ngừng tiến vào thân thể…

Đặt tay lên ngực trái cong vểnh nơi in hằn hình xăm da^ʍ đằng, nơi đây đã từng được chủ nhân cải tạo, chứa đựng bí mật nào đó.

Liệu có phải chủ nhân thấy cô vô dụng, muốn cải tạo thân thể của tẩu tử di chuyển vật ở ngực cô đi?

Ánh mắt toát lên vẻ ghen ghét, Lâm Tuệ Tuệ vừa giận vừa sợ, nếu bị vứt bỏ, với thân thể tao lãng khát tình hiện tại, căn bản không có dươиɠ ѵậŧ nam nhân bình thường nào có thể thỏa mãn cô, cô sẽ bị những cơn phát tao ngứa huyệt dày vò bức rứt tới chết mất.

Lâm Tuệ Tuệ nặng nhọc ngồi dậy, hai chân bủn rủn sau nhiều lần bị dây mây luân bạo, xiu vẹo đứng lên, dịch nhờ xanh lục chảy xuống uốn lượn từ đùi ngọc đọng lại thành vũng dưới sàn, sản chiếu hình ảnh hoa huyệt mấp máy không ngừng nhễu nước.

Chân run rẩy rồi ngã quỵ xuống sàn nhà, Lâm Tuệ Tuệ cắn môi, quay người chống tay chậm rãi bò như mọt con mẫu cẩu thật sự, da^ʍ cẩu cố gắng đi tìm công cẩu của cô.

…………

Trình Tranh không quan tâm đến hành vi của Lâm Tuệ Tuệ, với hắn những tính nô đã cạn da^ʍ khí không xứng đặt vào mắt, tùy tiện như nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© hay mẫu cẩu, buồn chán lấy ra ngoạn một chút mà thôi.

Hắn chuyên tâm niệm pháp chú, điều động da^ʍ khí đã luyện hóa len lỏi khắp người Tô Huệ thành hình phù văn xám đen, Tô Huệ trợn trừng mắt, nàng đã sợ hãi, đồng ý để hắn tùy tiện làm gì cũng được, phải chăng đã bán mình cho quỷ dữ?

Đường nét phù văn phát ra ánh sáng mờ nhạt, cơ thể Tô Huệ nóng dần lên, nàng vô thức quay cuồng thân thể.

"Ngươi đã làm gì a? Nóng quá nóng aaaaa!" – Càng lúc nhiệt độ càng cao, chẳng mấy chốc da thịt Tô Huệ đã đỏ ửng lên đầy kỳ dị.

"Muốn cứu con ngươi thì im lặng, chịu đựng đi." – Trình Tranh gằn giọng ra lệnh, hắn lần đầu thử pháp thuật này, có phần trúc trắc khó khăn, chỉ thấy phù văn dần dần giăng kín cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của Tô Huệ, Trình Tranh mừng rỡ, điều này chứng tỏ hắn đã làm đúng theo công pháp.

Nén đủ da^ʍ khí, Trình Tranh để chúng tràn vào hoa huyệt của tính nô đang lõa thể dưới chân, cảm giác nóng ran đối lập với từng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ lạnh lẽo trong tử ©υиɠ, Tô Huệ mất khống chế rêи ɾỉ không ngừng.

"Ức hức, ưm a. Nóng, hạ thân thật nóng, đừng, dừng lại!" – Cả người nàng co quắp, Tô Huệ, một tay nàng đỡ bụng to, một tay đưa xuống không ngừng moi móc da^ʍ động, nơi đó cồn cào ngứa ngáy, nóng lạnh đan xen, Tô Huệ cảm thấy mình sắp điên rồi.

Khi cả người Tô Huệ bị hơi nóng hun đỏ ửng, đôi tay cào cấu khắp người, đau rát nóng bỏng và ngứa ngáy, hạ thân nàng sắp nổ tung, Tô Huệ lăn lộn dưới sàn nhà lạnh băng không dừng được khó xua đi kɧoáı ©ảʍ đan xen đau đớn và cơ khát, huyệt da^ʍ vừa được lấp đầy không lâu đã trống rỗng hư không, vì bị da^ʍ khí chen chúc chui vào, lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ xám nhạt bắn ra ngoài, cả hạ thể nhơ nhớp khó coi.

Tô Huệ bất an động thân, hai chân khua khua muốn đứng dậy, mặc kệ cả người đau đớn nóng rát và lỗ huyệt mất khống chế chảy đầy dịch thể trực giác cho nàng biết có chuyện rất khủng khϊếp sắp

Lâm Tuệ Tuệ đờ đẫn nhìn phù văn huyền ảo trên người tẩu tử, nàng chậm rãi bò đến bên người Tô Huệ, tay ấn nhè nhẹ vào phần bụng to tướng của chị dâu, ngẩng đầu si ngốc nhìn Trình Tranh đứng đó, hắn cao cao tại thượng rũ mắt, hững hờ không để tâm con sâu cái kiến dưới chân, chỉ tập trung lẩm nhẩm pháp chú.

"A a a a a !!!!"

Tiếng thét xét ruột xé gan của Tô Huệ vang vọng, nề hà bị pháp thuật cách âm của Trình Tranh chặn lại, không thể truyền tín hiệu cầu cứu đau thương này cho người ngoài ứng cứu.

Phần bụng căng tròn trắng mền nhặn mịn của Tô Huệ hiện tại gồ lên mấp mô sần sùi như vô số bong bóng chứa bên trong, chúng liên tục di chuyển dưới da, mắt thường có thể thấy được mạch máu đỏ tươi bên dưới lớp da trắng mỏng.

"Á á á ngươi đã làm gì, không, dừng lại!" – Tô Huệ một ngày liên tiếp trải qua vô số lần kinh hách thêm sợ hãi mất đi đứa con hoài thai chín tháng, nước ối đã vỡ lâu như vậy, hài tử của nàng….

Ma quỷ đang làm gì?

Bụng của nàng như quái vật mang thai đứa con của quỷ, nó liên tục động đậy và di chuyển làm bụng gồ lên từng khối ghê người, Tô Huệ cảm giác tử ©υиɠ sắp bị xé rách, nơi đó muốn nổ tung, máu tươi đỏ thẫm chảy ra hòa vào dâʍ ŧᏂủy̠ ánh lên sắc màu chết chóc.

Tay chân kịch liệt quơ quào, Tô Huệ muốn đứng dậy, chạy đi, thoát khỏi khống chế của ác ma, thần trí của nàng hoàn toàn tan vỡ, miệng gào thét thê lương nhưng một đôi tay như rắn không xương linh hoạt lại vững vàng cố định tay Tô Huệ xuống, rồi một thân mình bốc lửa áp lên, chân dài quấn lấy chân nàng ghìm chặt cơ thể Tô Huệ xuống sàn nhà vô phương giẫy giụa.

Lâm Tuệ Tuệ áp cả người lên thân hình của chị dâu, không chút sợ hãi chiếc bụng liên tục gập ghềnh từng khối, nàng cười kỳ quái, ghé sát vành tai của Tô Huệ, thỏ thẻ:

"Chị dâu đừng sợ, nhanh thôi, chủ nhân sẽ ban phát sung sướиɠ tuyệt định cho chúng ta, chị nhất định sẽ yêu chết cảm giác được ngài ấy sủng hạnh, ực ha~ thực---thực sướиɠ nga~" – Vừa nói vừa nuốt nước bọt, hồi tưởng kɧoáı ©ảʍ khôn cùng của những trận hoan lạc, chỉ tiếc… đã rất lâu rồi chủ nhân chưa thưởng thánh dịch cho cô, đều là dây mây cυồиɠ ɖâʍ, ngài… thật lâu chưa chạm vào cô bằng dươиɠ ѵậŧ hùng vĩ đó.

"Là mày, là mày đẩy tao vào tình cảnh này, tao đang mang thai cháu ruột của mày, hậu nhân Lâm gia đó, ả điên các người đều điên rồi aaaaa!!!" – Tô Huệ hỏng mất, xé nát lớp vỏ dịu dàng trầm tính thường ngày, điên cuồng xô đẩy Lâm Tuệ Tuệ đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm trên người mình trong cơn tuyệt vọng, hai người như hai mảnh logo ghép chặt vào nhau, khó thể tách rời.

Lâm Tuệ Tuệ cười thành tiếng, cô không để tâm chị dâu phát điên dưới thân mà ngưỡng vọng nhìn nam nhân cao lớn cả người tràn đầy hôi khí (khí màu xám), chỉ mong chủ nhân sẽ ghi nhân công lao của cô, thậm chí cô đã bán cả chị dâu và cháu trai để người hưởng dụng, người sẽ không bỏ rơi cô đâu, nhỉ?

Trình Tranh không có thời gian để tâm ngoại giới vì càng về sau chú pháp hồi 28 càng phức tạp thâm sâu, nó như một loại ngôn ngữ khác, là tiếng nói của pháp tắc, người có thể đọc hiểu và sử dụng phải là thiên tử được ưu ái, Trình Tranh một lần họa vô đơn chí chiếm được tiên duyên, dù nó hơi kỳ quái nhưng có còn hơn không.

Mồ hôi lấm tấm trên thái dương, Trình Tranh nghiến răng cảm thấy bản thân thật sự quá ngây thơ, trên nào nào có việc ăn bánh không trả tiền, hắn muốn cải biến mệnh đứa trẻ này cho hợp pháp tắc sẽ qua mắt được thiên đạo sao?

Suy nghĩ viễn vong này đã gần như đã rút cạn da^ʍ khí trên người do hắn tích cóp được từ ba da^ʍ nữ, chết tiết.

Hư ảnh vốn đã ngưng thực của Trình Tranh nhạt dần, da^ʍ khí bị rút đi tương đương hắn suy yếu, nếu mất hết da^ʍ khí e rằng sẽ có kết cục hồn phi phách tán.

Trình Tranh vô cùng khó xử, tình cảnh quá gian nan, nếu hắn tiếp tục cải mệnh e rằng chính hắn sẽ tán mệnh, nhưng hiện tiến hành đã đến bước đưa da^ʍ khí vào thai nhi, hắn "sờ" được đứa trẻ, da^ʍ khí như một bàn tay vươn dài của bản thân, xúc giác truyền chân thật vào tâm trí hắn, mềm mềm nhỏ nhỏ còn đang cựa quậy, chỉ không biết trai hay gái.

Xiết chặt tay, Trình Tranh cố chấp muốn thử năng lực bản thân hơn nữa hắn tiếc số da^ʍ khí đã đưa ra, nếu tán công thì sẽ mất cả chỉ lẫn chày.

Ngoài ra…đứa bé này, sẽ chết non!

Trình Tranh không định vẩn vơ gánh sát nghiệp, ban đầu hắn chẳng quan tâm nhưng đọc một hồi pháp chú của Da^ʍ pháp và cảm nhận pháp tắc mỏng manh vờn quanh nửa tiến vào nửa rời đi xung quanh luồn da^ʍ khí, Trình Tranh biết bản thân đã động chạm thiên đạo, không thành công sẽ thành ma!

Tự cho rằng bản thân không còn gì để mất, chết cũng đã chết, thân xử nam đã phá, thật ra đời này hắn không có luyến tiếc, chỉ sợ xuống âm tuyền gặp Lão Xà Tinh sẽ khó ăn nói vì để Da^ʍ Xà Công Pháp ban đầu biến mất khỏi thế gian trong tay hắn.

Trình Tranh "tứ đại vai không" quyết tâm, xuất ra lượng da^ʍ khí cuối cùng "xì xì" như đàn hắc xà bò vào âʍ đa͙σ rỉ máu của Tô Huệ, chúng cuồng loạn uốn éo thân thể trơn tuột chen vào trong động huyệt ướŧ áŧ ấm áp, nếu khi nãy chỉ là "khí" thì lần xuất chiêu này của Trình Tranh đã hóa "hình".

Hai mắt hắn đỏ lừ lên phát ra ánh sáng nguy hiểm nhưng đối lập thân hình hắn lúc này trở nên cực kỳ nhạt nhòa như sương khói thổi liền tan. Trinh tranh cố nén thân thể rệu rã, niệm hết hồi 28 của chú pháp, đổi lại hai tiếng thét cực đại.

"A a a a a a ---- khonggggg!!!" – Trợn trừng mắt nhìn bụng mình căng phồng lên, không còn gồ ghề như khi nãy mà trông như bong bóng bị thổi căng hơi có thể nổ tung bất cứ khi nào và "bụp", nó vỡ!

Lâm Tuệ Tuệ đang áp người trên bụng Tô Huệ phát ngốc chầm chậm đưa mắt xuống dưới, hoảng hốt kêu gào: "Đừng đừng đừng, chủ nhân, cứu taaaaa!" – nàng vừa bò vừa lết xuống khỏi bụng của Tô Huệ, nước mắt rơi đẫm gương mặt xinh đẹp, đôi tay đầy máu của chị dâu bắt lấy tay cô, không buông.

Nhìn máu trào ra chỗ bụng bầu bị vỡ của Tô Huệ, thậm chí có thể thấy được mơ hồ đứa trẻ đã kiện toàn bên trong đó.

Trình Tranh nghiến răng, không lẽ đã thất bại?