Chương 3: Mau xem ta! Giao hàng tận nhà!

Cố Triệt nhớ tới trong sách có một cái bối cảnh, Phong Húc An đã đến giao hàng khi cậu gọi món mang đi, bọn họ lần đầu tiên...

Đôi tay bởi vì kích động mà run lên, Cố Triệt không biết Phong Húc An sẽ giao hàng khi nào, nên xung quanh có bao nhiêu quán ăn cậu đều gọi món, liên tục gọi đồ ăn ngoài giao đến nhà mấy ngày. Đem đồ ngon ở các quán xung quanh gần như đều nếm qua hết, Cố Triệt cuối cùng cũng đợi được Phong Húc An đến để giao đồ ăn.

Phong Húc An mặc áo đồng phục của nhân viên giao hàng màu xanh và đội mũ bảo hiểm, vừa định đưa cho người đặt hộp cơm thì nhìn thấy cậu bạn cùng bàn quen thuộc đang nhìn hắn với đôi mắt tròn xoe sáng ngời, cậu ấy còn ngô nghê chào hỏi anh lại còn đột nhiên mỉm cười làm lộ ra hàm răng trắng tinh.

Phong Húc An nghĩ: "Ừm....Tiểu khả ái....Đáng yêu ghê.... thật muốn nuôi." Vội vàng vứt hết mấy suy nghĩ vớ vẫn ra khỏi đầu Phong Húc An muốn đi nhanh khỏi, nhưng lại nghe Cố Triệt giọng nói mềm mềm hỏi.

“Cậu muốn uống chút nước không?” Cố Triệt lúng túng mở miệng nói, liền thấy Phong Húc An lắc đầu, nhưng cậu vẫn đưa cho hắn trong túi đồ uống, kiếm điểm hảo cảm cũng tốt!

“Cảm ơn.” Phong Húc An vẫn nhận lấy, phát hiện trên má bạn cùng bàn nhỏ có một vết sưng hồng nhạt, giống như bị muỗi đốt.

“Cậu nơi này, nhớ bôi thuốc.”

“A… Bị muỗi cắn đi, không có việc gì.” Cố Triệt có chút thất vọng, vì cái gì không phác gục a! Phải không hải đường văn sao!

Cố Triệt nằm ngửa trên giường, suy nghĩ làm thế nào để có thể giao hàng đến tận nhà. Trong sách không nói Phong Húc An sống ở đâu, sau khi cố gắng nhớ lại cốt truyện diễn biến, Cố Triệt chạy đến một cửa hàng tiện lợi gần đó và thấy Phong Húc An đang đọc một cuốn sách tiếng Anh ở quầy tính tiền.

Cố Triệt giả vờ tùy ý đi dạo xung quanh các kệ hàng, sau đó nhìn thấy một hàng băng vệ sinh, trong lòng linh quang chợt lóe, hình như cậu cũng sắp tới cái kia của phụ nữ kì kinh nguyệt! Cái này Cố Triệt trước nay chưa từng mua, hơn nữa lần trước chỉ nhìn thoáng qua không dám nghiên cứu, còn may hắn đi tiểu vẫn như cũ là phía trước dươиɠ ѵậŧ , bất quá lại không có trứng trứng, có chút nhàn nhạt đáng tiếc a. Lớn như vậy trứng của ta đã biến mất!

Phong Húc An đặt cuốn sách tiếng Anh của mình xuống để quét mã vạch tính tiền, ngẩng đầu lên thấy Cố Triệt, khuôn mặt của Cố Triệt sau một hồi bị chính suy nghĩ bậy bạ của mình làm cho hơi đỏ mặt, giờ lại đối diện với tầm mắt của Phong Húc An càng khiến cậu cả người đỏ lên như tôm luộc.

Phong Húc An nhìn khuôn mặt đỏ ửng của Cố Triệt lại nhìn đến băng vệ sinh trong tay, tự hỏi liệu có phải hay không đứa trẻ này hẳn lần đầu mộng tinh linh tinh gì đó đi, nhưng hắn cũng không cố ý hỏi kỹ.

Cố Triệt vẫn luôn đang chờ đợi Phong Húc An quái dị ánh mắt, cậu không hiểu tại sao Phong Húc An lại bình tĩnh như vậy. Chuyện này... chuyện này...

"Cậu làm việc ở đây a."

"Ừ." Phong Húc An nhìn thấy Cố Triệt do dự không nói, chỉ có thể an ủi cậu, "Cái này nhiều người mua, cũng bình thường, ta cũng dùng."

"Ngươi cũng dùng!" Cố Triệt cao giọng nói, cho nên cái kia c̠ôи ŧɧịt̠ dài 20 centimet ở bên dười còn có lỗ nhỏ sao? A a a a a a a a a!

Cố Triệt một đường chạy như điên, Phong Húc An một lời khó nói hết, kỳ thật hắn chỉ là muốn hướng cậu an ủi một chút.

Mãi cho đến khi Cố Triệt thực sự đến cái kia dì cả, cậu mới nhận ra... băng vệ sinh mà cậu mua có lẽ là loại mini.

Bé vầy làm sao sài a~~~ Ngồi ở trên bồn cầu Cố Triệt ở tự hỏi nhân sinh, nỗi đau của dì đã đành giờ thêm đau trong lòng a~

Cậu đang tự hỏi uống nước đường đỏ có hay không tác dụng gì với mình, tay ngứa ngáy lại sờ mó bóp bóp chạm vào chính mình hai vυ" to to tròn tròn, chạm vào mình vυ" cậu chợt nhớ không biết liệu chính mình có thể hay không mang thai, tác giả trong sách cũng không viết.

Cố Triệt lấy điện thoại di động ra, mua đường nâu và các loại băng vệ sinh từ một siêu thị gần đó, Cố Triệt nằm trên chiếu và uống nước nóng, cuối tuần này trời rất nóng và người cậu nhớp nháp, Cố Triệt bật điều hòa và đợi giao hàng.

Nghe được chuông cửa vang, Cố Triệt mở ra cửa phòng, hắn liền thấy cái kia nhân viên giao hàng 185 quen thuộc thân ảnh.

“Cậu… còn giao hàng cho siêu thị.” Cố Triệt tiếp nhận túi, Phong Húc An gật gật đầu, hắn chuẩn bị xoay người đi, lại phát hiện trên quần đùi của Cố Triệt có một mảnh vết máu, còn theo chân trượt xuống dưới.

“Ngươi bị thương!” Phong Húc An không có xem trong túi có cái gì, hắn chỉ phụ trách xứng đưa, cho nên tự nhiên không thể xem bên trong đồ cá nhân của khách hàng được.

"Không, không, không..." Cố Triệt luống cuống tay chân chuẩn bị đóng cửa, Phong Húc An hành động nhanh hơn so với đầu, dùng tay chặn lại khe cửa cả người chui vào, "Ai đánh ngươi? Đừng sợ, ta giúp ngươi báo cảnh sát hoặc giáo viên."

Phong Húc An một người về sau đã quen việc dùng nắm đấm nói chuyện, xem Cố Triệt như vậy mảnh mai yếu đuối, cậu ấy khẳng định đã bị người khi dễ đi.

Cố Triệt vẫy tay, máu lại từ dưới thân nhỏ giọt xuống sàn. Cậu cảm thấy mình có thể tự sát ngay tại chỗ.

"Cậu là con gái à?" Phong Húc An nhìn cổ cậu bạn cùng bàn hầu kết, tuy rất nhỏ nhưng chính là cũng có, như vậy trắng nõn và non nớt, nhìn kỹ trước ngực nhô lên...

Cố Triệt theo bản năng che lại ngực, trong tay túi bị nhấc lên, Phong Húc An cũng thấy bên trong đồ vật, hắn lấy túi mở ra đem băng vệ sinh đưa cho Cố Triệt, “Cậu đi đổi đi, tôi giúp cậu nấu nước đường đỏ.”

Cố Triệt cảm thấy hiện tại phát triển có chút ảo giác, vẫn là cầm áo ngủ vào WC, hắn qυầи ɭóŧ đều là loại này tứ giác, nghiên cứu nửa ngày mới dán được băng vệ sinh, mặc vào cũng thật kỳ quái.

Phong Húc An được miêu tả trong cuốn sách thực sự là một người đàn ông rất tốt, chỉ là tính chiếm hữu dục rất mạnh, một khi đã đặt chân bước vào hắn thế giới, hắn liền sẽ cường thủ hào đoạt, bệnh kiều cũng là vì trong sách tiểu thụ muốn chạy trốn thoát mà hắc hóa.

Cố Triệt thở dài, suy nghĩ chính mình đợi lát nữa muốn đi mua quần tam giác, khi ra khỏi nhà vệ sinh, phát hiện vết máu trên sàn đã được lau sạch, Phong Húc An đem nước đường đỏ đặt lên bàn.

“Tôi bây giờ còn có đơn đặt hàng, tôi đi trước.” Phong Húc An cũng có chút chấn động.

"Phong Húc An, cậu... sẽ không nói cho người khác đi."

"Nói cái gì? Cậu thích uống nước đường đỏ sao?" Phong Húc An rời đi, nhưng hắn ở lúc giao đồ ăn luôn bị phân tâm, nhìn Cố Triệt đáng thương và lúng túng bộ dáng, lần đầu tiên mua băng vệ sinh còn mua thành đệm quần, hôm nay lại mua băng vệ sinh túi lớn, vậy đây là lần đầu tiên cậu ấy đến kì sao?