Dã Vương Phi Từ Trên Trời Rơi Xuống

1.5/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Đυ.ng—— một tiếng vang thật lớn! Nàng là nương tử từ "Thiên giới" rơi xuống? Khâm phục khâm phục! Nói về dung mạo không có dung mạo, muốn dáng người không có dáng người, luận về gia thế càng không có  …
Xem Thêm

"Vậy thì như thế nào?" Ưng Vương xem thường nói.

Hậu cung Ưng Vương giai lệ vô số, mỹ nữ Như Vân, hắn không quan tâm! Muốn Ưng Vương động tâm? Khó khăn!

"Đây. . . . . . Đây chính là ý chỉ của Thiên Thần a!"

Quan đại thần cũng không tin đấu không lại Ưng Vương, các triều đại Ưng Vương đều rất tôn kính quỷ thần, quan đại thần cũng vô cùng coi trọng, quan đại thần luôn luôn cười nhạt đối với Ưng Vương duy chỉ có việc này là thay mặt hắn, nói về quỷ thần cũng không mưu cầu danh lợi và vô cùng tôn kính, làm cho địa vị quan đại thần rớt xuống ngàn trượng.

"Ý chỉ Thiên Thần? Sao ngươi không nói thẳng là ý chỉ của Thiên Thần muốn ta lập chi nữ quan đại thần làm phi!" Ưng Vương nói thẳng cười nhạt nói.

Đây “Tháng bảy nửa con vịt không biết sống chết” quan đại thần lại vui mừng nói: "Ưng Vương thánh minh!"

Thừa Tướng nghe thấy bách quan nói đến điều đó, sắc mặt đều thay đổi, vội vàng nhìn về phía Ưng Vương.

"Vương Thượng!"

Ưng Vương vung tay, ý bảo an tâm một chút chớ vội nóng nảy, sau lại cười lạnh nói:

"Đã là ý chỉ của Thiên Thần, ta đây liền phải thuân theo, ý trời không thể không làm theo."

"Vương thượng thánh minh! Xin mời Vương chúa thượng!"

Quan đại thần vui mừng khôn xiết, bây giờ muốn đoạt được ngai vàng của Ưng Vương ngày gắn liền với thời gian không còn xa rồi, nắm quyền sau này sẽ là quan đại thần.

"Vương Thượng, ngài ngàn vạn lần nghĩ lại a!" Chúng thần gắng sức khuyên nhủ. Thật buồn cười, bọn đại quan - tiểu quan này trước kia còn nhất trí chờ mong Ưng Vương lập phi, lúc này toàn bộ nhất phó "Ngàn vạn lần không thể lấy a" bộ dáng, nói rõ rồi, chính là sợ Ưng Vương chọn lầm chi nữ của quan đại thần, như vậy bên trong triều Thiên Ưng Vương nhất định sẽ bắt đầu thay đổi, dường như mưu kế của quan đại thần đã công khai bí mật một nữa, nếu không phải là quan đại thần quá tin uy thế và ỷ vào tiên đế cùng một khối "Kim bài miễn tử", mà còn giữ lại được đầu trên người của hắn? Ngày hôm nay cũng sẽ không để cho hắn tác oai tác phúc như thế, ngay cả việc hệ trọng lập phi này cũng tự mình bày ra quyết định, quả thực quá vượt quá quyền hạn rồi.

"Vương Thượng a! Ngài. . . . . . " Cho dù Thừa Tướng phải chọc giận Ưng Vương, hắn cũng sẽ liều chết trình lên lời khuyên can thành thật.

Ưng Vương lại khua tay một cái, muốn mọi người chớ gấp gáp lo lắng.

"Ưng Vương ta lập tức nói rõ, quyết định thuận theo thiên mệnh tiếp nhận ý chỉ Thiên Thần, sau khi ta lập triều Thiên Ưng Vương, Ưng Vương ta sẽ lấy chi phi. . . . . ."

Quan đại thần dương dương đắc ý, khuôn mặt tất cả chúng thần lại trắng bệch, giống như bị tuyên án tử hình vẻ mặt như thể dũng cảm hy sinh.

"Đã là ý trời như vậy, chi thê của Ưng Vương ta há lại là người phàm trần tục nữ?

Quan đại thần nghe vậy, sắc mặt đại biến, hắn thế nào cũng không ngờ được Ưng Vương ra kỳ chiêu. "Vương, Vương Thượng. . . . . . "

Thừa tướng cùng đại thần, tất cả như nhặt được đại xá, vẻ mặt tràn ngập hy vọng nói:

"Ưng Vương thánh minh! Ưng Vương thánh minh!"

"Nhưng, Vương Thượng, Thiên Thần rõ ràng bảo ngày là phải chọn được người lập phi. . . . . . "

Quan đại thần ý đồ vãn hồi thế cuộc.

"Quan đại thần chớ cấp bách, nếu là trời cao đã định trước Ưng Vương ta bây giờ phải lập phi không thể không theo, lại là ý chỉ của Thiên Thần, tuyển chọn người tất nhiên là ý trời." Ưng Vương cười lạnh, nói tiếp: "Cho nên, Ưng Vương ta chỉ lấy chi thê do Thiên Thần ban tặng."

"Ưng Vương thánh minh! Ưng Vương thánh minh!"

Chúng văn võ bá quan vẫn luôn khâm phục cơ trí hơn người của Ưng Vương.

Sắc mặt quan đại thần hết sức âm trầm nói: "Đã là ngày hôm nay thành thân, thời gian tất nhiên quý báo, xin hỏi Ưng Vương có thể thấy được chi nữ do thiên thần ban tặng? Họ đến từ nơi nào?"

"Ngươi!" Ưng Vương nén giận mà trừng mắt nhìn quan đại thần." Đã là trời cho, phải từ trời mà đến, quan đại thần còn có nghi vấn?" Quan đại thần âm hiểm cười nói:

"Thần vốn là tôi tớ của Thiên Thần, nơi tuyển chọn người cùng ý chỉ ban tặng Thiên Thần tự mình quản lý a! Vương Thượng tối cao, thê tử của ngài người chọn lựa là một trong số đó."

Quan đại thần cố tình chỉ về hướng con gái của mình.

Đang lúc Ưng Vương nghiêm mặt lạnh lùng, chúng văn võ bá quan nhất thời cứng họng hết sức——

"Đυ.ng" một tiếng vang thật lớn, ở đỉnh cung Tường Vân Cung phá một cái lỗ thủng to, một vật thể gì đó rơi với tốc độ tự do từ Ưng Vương đưa tay có thể đỡ mà thả xuống.

Ưng Vương theo bản năng mà không lưỡng lự liền đưa tay đón nhận vừa vặn!

Ưng Vưng kinh ngạc mà nhìn "Vật thể không rõ" trong lòng—— một người vô cùng quáy dị, chẳng lẽ thân thể là làm bằng sắt sao? Va chạm như vậy làm người ta líu lưỡi không nói nên lời, thế nhưng hắn chỉ có một vài chỗ bầm tím và trầy xước, thật là ngạc nhiên . . . . . .

Mười hai kiệt xuất bên cạnh Ưng Vương lập tức quỳ xuống thỉnh tội. "Bọn thần đáng chết! Làm cho Vương thượng hoảng sợ!" Đối với Ưng Vương không thể không xem nhẹ hắn, cho nên không thể dùng chữ "sợ" để hình dung.

"Không sao." Mặc dù tình huống này có làm cho Ưng Vương có chút bối rối, bất quá, trải qua sự biến đổi lớn này chuyện cũng nên quyết định rồi.

Hắn đối với các đại thần đang trợn mắt há hốc mồm tuyên bố nói: "Lập tức chuẩn bị hôn lễ!"

"Vương. . . . . . Vương. . . . . . Thượng, ngài không phải nói đùa chứ? Hắn. . Hắn . . . Hắn . . . . . ." Thừa Tướng ăn nói khéo léo, ngay lúc này cũng chỉ có thể lắp ba lắp bắp mà khó khăn nói.

Mà quan đại thần mặc dù cũng hết sức kinh ngạc, nhưng cũng cố gắng bình tĩnh, như hổ rình mồi mà nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của Ưng Vương, hắn đang đánh cuộc!

Nếu như Ưng Vương lâm trận bỏ chạy, không cưới nam hài quái dị kia làm vợ, hắn liền thắng, Ưng Vương sao có thể lập nam tử làm hậu?

Đây không phải là rất vô lý sao? Hơn nữa việc này trái với luân thường đạo lí, Ưng Vương chấp nhận được sao? Ai mà không biết Ưng Vương là một người bạo chúa vô cùng oai phong, hắn mới không thể làm ra chuyện mất phong độ vương giả, lập nam tử làm hậu? Làm cho nước láng giềng nhạo bán Đức quốc sao? Ưng Vương tuyệt sẽ không làm nó xảy ra, cho nên, quan đại thần tự nhận mình thắng cơ hội là 99 phần thắng. "Ưng Vương, ngài khẳng định sao? Rõ ràng hắn là một nam tử, chi hậu triều Thiên Ưng Vương của ta, há có thể là tên nam tử?" Quan đại thần âm hiểm cười nói.

"Nếu như theo như lời quan đại thần, ý chỉ Thiên Thần. Ông trời vừa ban thưởng người tuyển cho ta, ghi nhận nhân duyên của ta, Ưng Vương ta há có thể nghịch thiên mà đi?

Vả lại quân vô hí ngôn, chẳng lẽ lúc trước ta ở trước mặt mọi người truyền lệnh là trò đùa?

Ưng Vương giận dữ nói, đồng thời, cũng chú ý tới nam hài nhỏ bé trong lòng thân thở dài một tiếng.

"Thần không dám." Quan đại thần âm thầm nghiếng răng nghiếng lợi.

Ưng Vương cười lạnh nói: "Niệm tình quan đại thần ngươi một lòng đối với triều Thiên Ưng Vương ta hết sức trung thành tận tụy, sau ngày đại hôn hôm nay của Ưng Vương ta, chuyện quan trọng trong cung cũng đã hoàn thành một đoạn, trùng hợp biên quan hoàn thành thiên tự tháp cần gấp một người đức cao nhìn chúng thần quan trụ trì, ta liền đem chức vị quan trọng này chuyển giao cho ngươi, trông ngươi có thể không phụ mong đợi của ta, ngươi liền có thể đi nhậm chức."

Trời ạ! Ưng Vương có phải điên rồi hay không, đó là tác phong bất thường a!

"Vương Thượng, ngài thật muốn. . . . . . ." Thừa Tướng không thể tin được hỏi.

"Quân vô hí ngôn, mau mau chuẩn bị đi."

Ưng Vương bất kể hậu quả, dù sao hôm nay không đuổi quan đại thần đi sẽ không chịu thua.

Chỉ cần quan đại thần vừa đi, tất cả cũng dễ xử lý, hắn là Ưng Vương, hắn nhất định khống chế hết thảy mọi người, nam hài tử trong lòng chính là Thiên Thần giúp hắn xoay chuyển một bước nguy hiểm mà thôi!

Thêm Bình Luận