Dã Vương Phi Từ Trên Trời Rơi Xuống

1.5/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Đυ.ng—— một tiếng vang thật lớn! Nàng là nương tử từ "Thiên giới" rơi xuống? Khâm phục khâm phục! Nói về dung mạo không có dung mạo, muốn dáng người không có dáng người, luận về gia thế càng không có  …
Xem Thêm

Các bạn học sinh, chúng ta ở "khu vui chơi hoàng kim cốc" lưu lại trong ba giờ, mọi người phải lên xe đúng giờ....."

Sau một hồi lĩnh đội ân cần chỉ bảo, vậy cuối cùng nghỉ? Học sinh nữ lớp mười hai rục rịch ngóc đầu dậy. Lúc này các nàng không thể chờ đợi được mà sẵn sàng đi đến chổ được xưng là khu giải trí có quang cảnh lớn nhất Đài loan này, ban đầu các nàng đây nghe nói khu vui chơi hoàng kim cốc có thật nhiều trò chơi mới đưa vào công trình? Các lão điểu lớp mười hai thoáng cái liền thoát khỏi áp lực kia bởi vì học bù mà bồi dưỡng thân thể yếu ớt, tất cả sức sống đều lại xuất hiện đôi mắt - trông mong chuyến đi du lịch tốt nghiệp đến sớm, bởi vì một phiếu chơi đùa ở khu vui chơi hoàng kim cốc, điều kiện hấp dẫn người như vậy làm cho số người mỗi lớp tham gia đông nghẹt, hướng về phía khu vui chơi hoàng kim cốc chổ nào cũng có người tham gia, nó chính là chuyến đi tốt nghiệp cuối cùng!

"Này! Đinh Kiếm Thư nhanh lên một chút nữa, chúng ta đi chơi 780 độ xoay tròn, nếu không nhanh lên một chút đi xếp hàng, có thể khi trở về đến đội ngũ chúng ta vẫn còn không được đi.

Đinh Kiếm Thư trợn mắt một cái, nàng luôn luôn đối với mấy cái trò chơi mới chạy bằng điện này không có gì là thích thú. Bên tai không ngừng truyền đến tiếng thét chói tai của cô gái, nàng sắp chịu không nổi! Những người đó ăn không có gì gói có phải sợ hay không? Cũng đừng đùa!

"Oh! Con rùa nhà ngươi, nhanh lên một chút nữa, nếu không thả chim bồ câu ngươi a!"

Bạn học nữ một nữa uy hϊếp một nữa cười giỡn hướng về phía Đinh Kiếm Thư mà hô.

"Các ngươi tha cho ta đi! Ta chịu không nỗi âm thanh decibel kỳ dị cực cao xuyên não, xin thương xót mà tội nghiệp cho ta đi! Ta không muốn chết trẻ."

"Đây chính là tự ngươi nói, không đợi ngươi a!"

Đinh Kiếm Thư hướng về phía bạn học hất tay, ý bảo "Tránh mau tránh mau" !

Bạn học nữ làm thật bỏ lại Đinh Kiếm Thư, chạy đi xếp hàng.

Bả vai nàng suy sụp, làm tâm trạng một người giải thoát, đại phun oán khí.

Đinh Kiếm Thư đội một cái mũ lưỡi trai ở đỉnh đầu, một cặp kính mát màu đen như mực kêu ngạo dưới ánh mặt trời, tất cả tóc đều cuộn vào trong cái mũ.

Thân cao 165cm, cũng chỉ có 45 cân, người không biết nàng sẽ nhận lầm nàng là một bé trai bị suy dinh dưỡng, mặc dù phía sau đầu nàng có buộc một chùm tóc quả dưa chỉnh tề, có thể nói tóc dài cứng nhắc, nhưng vẫn là mười lần thì có chín lần người ta xem nàng là một bé trai. A! Ai kêu Đinh Kiếm Thư vóc người cao gầy không nói, còn là một cái "Bảng giặt quần áo" ! Từ xa nhìn lại cùng thân trúc dùng phơi quần áo không có gì khác biệt.

Lại bàn về gia thế với dung mạo của Đinh Kiếm Thư, thật sự rất khó để so sánh.

Đinh Kiếm Thư lớn lên bình thường lại là con cưng của tổng giám đốc tập đoàn tài chính Đinh Thị, nàng có bảy anh trai trưởng dáng dấp vô cùng khôi ngô tuấn tú, diện mạo của nàng thuộc loại bình thường nhất trong toàn bộ người ở Đinh gia, nàng là người vui nhộn cũng lại là người được cưng chiều nhất.

Bảy anh trai kia của nàng có thể còn cưng chìu Đinh Kiếm Thư hơn so với vợ chồng Đinh Thị, đối với nàng vĩnh viễn là bảo vệ quá mức, nhưng Kiếm Thư cũng không vì vậy mà kiêu căng, cũng không tiết lộ bối cảnh cùng gia thế hiển hách của nàng. Trong cố gắng của nàng, nàng tranh thủ để có thể học phổ thông trung học như mong muốn, có một cuộc sống học sinh bình thường.

Dĩ nhiên, phải ở dưới điều kiện có rất nhiều hậu đãi như nàng bái lạy danh sư ẩn sĩ, tạo ra một thân võ công tốt người ngoài không biết.

Nếu không, với những nhà Đinh gia dùng các biện pháp bảo vệ nghiêm mật và yêu chiều nàng, đâu chịu để nàng "Cô đơn"?

Thật ra thì, Đinh Kiếm Thư vẫn luôn cảm thấy người nhà thật kỳ lạ, nàng đi ở trên đường cũng sẽ không có người liếc nhìn nàng một cái, thật là sợ danh tánh của cả nhà lớn nhỏ của nàng.

“Ôi!”

Đinh Kiếm Thư thở dài, chẳng có mục tiêu dạo chơi chung quanh, có lúc, nàng rất ưu sầu đa cảm, có lúc nàng lại lạc quan cởi mở, cái dạng cảm xúc gì cũng có thể phản ứng xuất hiện ở trên người nàng, âm tình có chút bất định ngay cả tính cách riêng của mình Đinh Kiếm Thư cũng mơ hồ không rõ. Nàng là đối lập với chòm sao Thủy Bình, yêu tự do, không cưỡng ép, chòm sao Thủy Bình lại dể dàng thay đổi, mặc dù, Đinh Kiếm Thư luôn luôn phủ nhận mình dể dàng thay đổi.

Bây giờ là cuối tháng mười hai, gặp thời tiết lạnh, chỉ có điều, khí hậu ở nam Đài Loan chính là như vậy, luôn luôn ấm hơn so với trong miền bắc. Mặt trời kia thật là xứng đáng với chức vụ a! Thành thật mà nói, Đinh Kiếm Thư thật là có chút nóng.

Khu vui chơi ở hoàng kim cốc này đúng thật là lớn, mà còn buôn bán thịnh vượng, dõi mắt nhìn lại đều là biển người như tuôn trào, mỗi hạng mục đều có rất nhiều người xếp hàng, tất nhiên, những tiếng gào thét chói tai này bắt đầu lấp đầy trong không khí, thì ngược lại những khu phong cảnh kia thì hơi có chút vắng lạnh.

Không tự chủ, Đinh Kiếm Thư đi về phía đường mòn nhỏ yên tĩnh kia......

~~~~

Ban đầu đi, nàng cũng là hướng về phía khu vui chơi có tên là hoàng kim cốc mà đến. Khác biệt chính là, Đinh Kiếm Thư cảm thấy hứng thú chính là cảnh sơn thủy ở hoàng kim cốc.

Chẳng biết tại sao, hoàng kim cốc cho nàng một cái ham muốn thăm dò rất mãnh liệt.

Khu vui chơi hoàng kim cốc là thiết lập tại giữa sơn cốc, mà chung quanh vùng núi rừng rậm huy hoạch thành khu chơi trò chơi, khu thịt nướng, khu cắm trại, các loại khu phong cảnh, thiết bị chơi trò chơi đều rộng khắp ở trong sơn cốc, cơ bản địa hình quy hoạch được không tệ. Bỏ qua một bên không nói tới những thiết bị trò chơi mới mẻ chạy bằng điện này, phong cảnh của hoàng kim cốc thực sự là đẹp. Nhưng, ở sâu trong nội tâm của Đinh Kiếm Thư lại có luồng rối loạn.

Không phải như thế! Nơi này không nên là như vậy.

Đinh Kiếm Thư vẫy vẫy đầu 0 trời ạ! Ta đang suy nghĩ gì?

Nàng lấy tay vỗ nhẹ cái trán, không nghĩ tới mình nhàm chán như vậy.

Nhìn xem cảnh vật chung quanh mình, Đinh Kiếm Thư phát hiện bản thân bất tri bất giác mà đi vào trong rừng núi, hơn nữa còn là nơi vắng vẻ đưa mắt nhìn không có người ở.

Rõ ràng quá lạnh!

Đinh Kiếm Thư suy nghĩ một chút, vẫn là rời đi nơi đây thật là tốt!

Nhưng, cẩn thận lắng nghe, nơi xa truyền đến tiếng nước chảy róc rách cùng tiếng chim hót ríu rít, giống như tiếng gọi thiên nhiên thời nguyên thủy, đang khen ngợi về vẻ đẹp hoang dã nguyên thủy kia, giống như sâu trong tâm linh được gắn liền đến linh hồn người ta, một cỗ xung động tự nhiên nảy sinh trở lại.

Đinh Kiếm Thư hưng phấn mà chạy về phía nơi truyền âm thanh kia.

Đây không nhìn còn tốt, nàng nhìn thực muốn té xỉu!

Cái gì tiếng gọi tự nhiên? Cái gì yên tĩnh không người nào? Trước mắt kia là một ngôi nhà hai tầng bằng gỗ tuyệt đẹp mặc dù không có đạt tới tình cảnh nước chảy không lọt, cũng được coi là thịnh vượng, người bán hàng rong xung quanh nhà gỗ cũng kiếm lời chết được.

"Ông trời của ta cản trở..."

Đinh Kiếm Thư không khỏi nghi ngờ mới vừa rồi có phải đang nằm mộng hay không, bởi vì cái kia lúc dọc trên đường đi cũng có không ít du khách đấy! Nhìn lại chỗ tiếng người nọ huyên náo, đột nhiên Đinh Kiếm Thư toát ra một viên mồ hôi lạnh lớn chừng hạt đậu.

Sẽ không phải là gặp tà chứ?

"Ai nha! Hừm, thật là thần kì, cũng thật chính xác!"

Một cô gái qua sát bên người cùng Đinh Kiếm Thư, vẻ mặt khâm phục mà nói với đồng bạn.

"Nói đúng nha! Ta cũng không nói cho hắn biết tên của ta, thế nhưng hắn lại biết! Ngay cả ngày sinh tháng đẻ cũng không sai, quả thực thật lợi hại!" Đồng bạn kia nói.

Nhìn hai bóng dáng người kia rời đi, Đinh Kiếm Thư nhíu mày.

"Nguyên lai là coi bói, thật sự có thần kì như vậy?" Lòng của Đinh Kiếm Thư không khỏi tràn đầy nghi hoặc nhìn về phía ngôi nhà gỗ kia.

Lại nói: "Được rồi! Tới cũng đã tới, thì vào xem một chút đi!"

Thêm Bình Luận