Chương 12: Tiểu yêu quái 3

Chương 12: Tiểu yêu quái 3

Phần lớn cấp 3 im lặng không tham dự đại hội thể dục thể thao, cho nên đại hội thể dục thể thao năm lớp 11 này là cơ hội cuối cùng bọn họ có thể nắm chắc.

Không có nhiều người chủ động đăng ký lắm, nhưng nếu lớp phó thể dục tới hỏi mình, lại khích lệ vài câu, thực ra đa số mọi người cũng muốn thử xem.

“Thẩm Đào, cậu muốn đăng ký cái gì?”

“Ách…”

Mình có thể nói không sao?

“Chạy nhanh không? Hay là ném tạ gì đó?”

Thẩm Đào vừa định mở miệng từ chối, Văn Hựu Song xông tới, một tay chỉ vào một hạng mục: “Thẩm Đào chạy nhanh rất nhanh, đăng ký cho cậu ấy chạy tiếp sức 4x100 mét nữ.”

“Hả?”

Chạy tiếp sức 4x100 mét là hạng mục được nhiều người chú ý, Thẩm Đào nghĩ tới người trên đài da đầu run lên.

“Hả cái rắm, mỗi lần cậu học thể dục kiểm tra 100 mét đều hơn xa các bạn học khác, cậu nghĩ rằng tôi không nhìn ra ư?”

Lớp phó thể dục Vạn Trạch Ngữ nghe xong những lời này, không đợi cô đồng ý đã ghi tên cô vào chạy 4x100 mét.

Thẩm Đào há to miệng không phát ra tiếng, sau khi sửng sốt thì báo Văn Hựu Song chạy vượt rào nữ.

“Đăng ký chạy vượt rào cho Văn Hựu Song, cậu ấy chân dài chắc chắn sẽ lấy được thứ hạng.”

Vạn Trạch Ngữ càng vui vẻ, hạng mục chạy vượt rào nữ đến bây giờ vẫn không có ai đăng ký, năm trước anh ta cầu ông nội mời bà nội cũng không có người đăng ký, lớp 10-9 đành phải từ bỏ hạng mục này.

“Thẩm Đào! Mình thực sự cảm ơn cậu!”

Văn Hựu Song cho cô ánh mắt xem thường.

“Mình cũng vậy…” Thẩm Đào cười vô cùng giảo hoạt.

Tạ Ương xem xong toàn bộ hành trình, cười đến mức l*иg ngực hơi chấn động. Trong đầu hình ảnh [Thẩm Đào = cô bé đáng yêu hay khóc] bị xóa đi, bây giờ đổi thành [Thẩm Đào = tiểu yêu quái hay khóc].

Nhưng anh nghĩ tới một mặt kiêu ngạo lạnh nhạt của cô, rốt cuộc cô gái nhỏ này có bao nhiêu gương mặt?

“Tạ Ương, cậu đăng ký cái gì? Cậu đánh bóng rổ giỏi, vậy đăng ký nhảy cao cho cậu nhé?”

“Cũng được.”

“Còn có rất nhiều hạng mục, mong cậu thương xót đăng ký thêm một cái nữa đi?”

Vạn Trạch Ngữ cảm thấy kiện tướng thể dục thể thao như vậy đăng ký một thì quá đáng tiếc.

Tạ Ương đồng ý rất dứt khoát: “Được.”

“Cái gì.”

“4x100 mét nam.”

Tiếng cười trầm thấp truyền vào tai, Thẩm Đào nghe thấy tiếng tim mình đập nhanh hơn.