Chương 7: Mặc rồi cũng phải cởi

Liễu Nhược cảm thấy một chốc nữa cô sẽ không thể bình tĩnh trước giọng nói này nữa.

Hơn nữa, áo choàng tắm của anh hơi mở ra, lỏng lẻo mơ hồ lộ ra đường nhân ngư.

Điểm chết người là ánh mắt của anh, thời điểm bị ánh nhìn chăm chú thâm trầm của anh nhìn vào rất khó để không mềm chân.

Cô hít sâu một hơi, ấn cổ áo bước nhanh, chạy chậm tới.

Mặc dù việc chạy dưới mưa thật ra không làm giảm lượng mưa nhưng trong mắt cô có thể nó không giống như vậy.

Nhưng tốt xấu gì thời gian xấu hổ đã được rút ngắn.

Cô giống như ung dung hoạt bát ngồi xuống đối diện màn chiếu bóng, cô thẳng lưng ngồi đoan trang, duy trì khoảng cách xã giao, nhưng cũng không khỏi liếc nhìn cơ bắp của anh qua dư quang. Cô còn ăn không nói có bình luận một hồi, chẳng hạn như cây hoa anh đào vừa nở rất đẹp.

Sau đó không bao lâu liền bị anh bế lên đùi.

Một tiếng trước cô cũng bị anh bế lên xe gắn máy như vậy.

Một tiếng sau chính là bản thân anh.

"Mình chọn phim theo thứ tự độ nổi tiếng giảm dần, xem có gì hay không?"

Giọng nói và hơi thở quen thuộc của anh phun vào tai cô, cả người cô run rẩy, không cần nghĩ cũng biết mặt cô đã đỏ đến mức nào.

Phim nổi tiếng nhất có rất nhiều ý tưởng tô sáng, ánh sáng lúc sáng lúc tối, tạo cho người ta ảo giác khó hiểu như một loại vụиɠ ŧяộʍ.

Cô vô cùng khẩn trương, dứt khoát quay mặt khỏi màn hình, cô ở tư thế này nhìn thẳng về phía trước mà không cần nhìn vào mắt anh, nhưng cũng thuận tiện cho anh vén áo choàng tắm của cô lên, hôn cô thật sâu.

Nam sinh mυ"ŧ đầṳ ѵú bên phải của cô.

Đôi môi lúc mới bao phủ cô lạnh lẽo nhưng bên trong lại ẩm ướt và ấm áp, chàng trai ngậm đầṳ ѵú của cô vào miệng, vừa mυ"ŧ vừa cắn, cô thoải mái đến mức không nhịn được rêи ɾỉ giữa kẽ môi và răng.

Vừa sắc bén, vừa run rẩy, vừa vội vàng, từ trong cổ họng phát ra một tiếng rít không thể khống chế.

Liễu Nhược thẹn thùng dùng hai tay che kín miệng mình, lại bị anh đẩy ra, lần nữa hôn tới.

Cách anh hôn rất dịu dàng.

Hôn xong, Lâm Hành Dã vuốt ve mái tóc dài của cô gái giống như cách cô vuốt tóc của anh, trán kề trán, chóp mũi chạm chóp mũi.

"Đừng căng thẳng." Anh nói: "Cậu làm gì cũng không sao."

Sau đó anh cách ra một khoảng để nhìn cô một lúc, xác nhận cô đã yên lòng mới tắt phim hôn cô lần nữa. Chiếc đèn sàn bên cạnh cũng chuyển sang chế độ đèn ngủ.

Ngược lại với môi trường thoải mái, lần này anh hôn cô còn mãnh liệt hơn trước, hoàn toàn muốn nuốt chửng cô vào bụng.

Liễu Nhược đáp lại bằng cách nhắm mắt lại ôm lấy cổ anh, quần áo của cô mở toang, toàn bộ phần thân trên như đang rúc vào trong ngực anh. Bộ ngực vừa được kí©h thí©ɧ lộ ra bên ngoài, nụ hoa nhạy cảm cương cứng run rẩy theo từng cử động của anh.

Sau đó cô mới mơ mơ màng màng ý thức được, ở giữa hai chân anh giống như có một vật gì đó đang chống bên ngoài bắp đùi cô qua hai lớp áo choàng tắm.

Sau khi nhận ra đó là gì, toàn thân cô nóng đến mức sắp nổ tung, vốn theo kế hoạch của cô, lẽ ra cô phải đưa tay ra chạm vào để xác nhận kích thước, nhưng tác động của bộ phận thật sự quá lớn, coi như có cách một lớp quần áo cô xấu hổ không dám làm.

Ngược lại tay Lâm Hành Dã sờ rất trót lọt, một tay khó khăn ôm một bên ngực của cô, một cái tay khác cởi dây áo choàng tắm của cô từ bên cạnh, trượt xuống từng chút từng chút một.

Anh đã chạm vào kẽ hở giữa mông cô, nhưng không có thứ gì che chắn.

Anh tách môi ra khỏi môi cô, không ngừng bóp ngực cô, chẳng qua là giọng anh trở nên khàn khàn:

"Cậu không mặc nội y à?"

Nữ sinh dưới ánh đèn đặc biệt căng thẳng, đuôi mắt đỏ ửng liếc anh một cái, lông mi rung rinh như những cánh bướm không thể bắt được, đôi môi như những cánh hoa hồng đỏ tươi, mỗi khi nói một lời lại rũ bỏ những hạt phấn mờ sương.

"Dù sao mặc cũng phải cởi, không bằng không mặc."

Nhưng khi phấn hoa rơi xuống, lại mở ra và tỏa sáng như mật đường.

Lâm Hành Dã bế cô vào phòng ngủ, đặt cô lên giường.

Bên này cũng có một ngọn đèn ngủ nhỏ, lúc anh che phủ lên để lại một mảnh bóng tối.

"Đừng sợ."

Đáp lại anh chính là bàn tay đang cởi thắt lưng.

---

Chị gái: Một người nhát gan không có kiến thức lý thuyết và kinh nghiệm thực tế nhưng lại tích cực học hỏi và có khát khao chiến thắng mãnh liệt

Em trai: Thật ra thì thật sự rất muốn làm nhưng luôn bị trêu chọc là tiểu chó săn

Rốt cuộc cũng viết đến chương H!