Chớp mắt đã qua ba ngày, hắn vẫn đang chìm đắm trong tiểu hành tinh mà hắn tạo ra. Suốt ba ngày này, trong cơ thể hắn mặt trời và mặt trắng ở hai cực vẫn đang thay phiên nhau chiếu sáng khắp nơi cằn cõi trên mặt đất. Cho dù như thế nào cũng không thể tái tạo lại sinh vật mà trước đó hành tinh này đã tạo ra. Hành tinh màu xanh đang dần dần chuyển dạng thành thành màu cam nhạt trở thành một hành tinh chết.
-Không còn cách nào khác hay sao? Nếu tiếp tục như vậy pháp quyết này sẽ có khiếm khuyết. Hay ta nên nghĩ cách khác. Trước đây ta tu luyện không bình cảnh là do thể nội trước khi thành Thần của ta là Bách Đạo Thiên Thần Thể, ngàn đạo pháp quyết diễn sinh, trăm đạo quy về một mối. Đến hôm nay tuy thân thể bị hủy ta vẫn cố gắng cải tạo lại nó nhưng không được, đành phải dùng Cửu Trọng Hình Thiên Thể để cho phù hợp với phàm giới.
Hắn hiểu đạo lý có sinh tất có tử, phá một hoàn mười nên hắn đã tạo ra chín trụ trời làm trật tự của thế giới. Chín trụ trời mà hắn tạo ra hấp thụ linh khí của Cửu Thải Thần Liên mang lại cho hắn cảm giác an toàn, thoải mái trước đây chưa từng có. Chín trụ trời này là một bộ pháp mà ta vô tình tạo ra có tên là Đoạn Tâm Sinh Tử Bộ. Chín trụ tượng trưng cho tham lam, luyến tiếc, thị phi, đố kỵ, tức giận, tham muốn, kiêu căng, tranh đua, hỗn loạn. Chín loại là chín tâm tư của người phàm, vừa có thể cứu giúp thế giới, lại vừa có thể hủy hoại thế giới, không tăng không giảm, vĩnh viễn trường tồn trong thiên địa. Chín phương vị trên cơ thể hắn cũng theo đó mà tăng lên theo cảm xúc của hắn.
Hành tinh màu cam nhạt trong thể nội hắn có thể dùng hai từ “địa ngục” để hình dung cho điều kiện trên hành tinh này. Các thành hệ đá cổ bao gồm các loại trầm tích đã bị biến đổi một chút bởi các đai cơ thể tường núi lửa đã thâm nhập các lớp đá sau khi chúng được lắng đọng xuống. Một phần của hành tinh non trẻ này có lẽ đã bị phá vỡ bởi một va chạm để tạo nên Mặt Trăng, nó có lẽ được gây ra bởi sự nóng chảy của một hoặc hai khu vực lớn. Các thành phần hiện nay không phù hợp với sự nóng chảy hoàn toàn và va chạm đó rất khó để có thể nung chảy hoàn toàn và trộn lẫn các khối đá khổng lồ. Một phần đáng kể các vật chất có lẽ đã bị hóa hơi bởi va chạm này tạo thành một bầu khí quyển dày dặc hơi đá xung quanh hành tinh. Đá bốc hơi có lẽ đã ngưng tụ trong phạm vi khoảng hai ngàn dặm, để lại sau lưng nó các tinh chất dễ bay hơi còn nóng bỏng, tạo ra một bầu khí quyển dày. Các đại dương chứa nước “có lẽ” đã tồn tại mặc dù nhiệt độ bề mặt ở mức khoảng hai trăm bao mươi độ, dưới áp suất khí quyển rất lớn. Khi quá trình nguội đi được tiếp diễn, các sự lún sụt của đất và sự hòa tan trong nước biển đã loại bỏ phần lớn tạp chất ra khỏi khí quyển nhưng nồng độ của nó dao động một cách dữ dội do bề mặt mới và các chu trình tạo lớp vỏ hành tinh đã xuất hiện. Cũng từ đó Liên đại Hỏa Thành ra đời hình thành nên ba giai đoạn trong cơ thể hắn gồm Tiền Hỏa Thành, Trung Hỏa Thành và Tân Hỏa Thành.
Trước mắt hắn chỉ có thể tu luyện đến Tiền Hỏa Thành. Tiền Hỏa Thành ra đời giúp cho hành tinh của hắn có cơ hội một lần nữa sống lại với sự biến chuyển của thiên địa sơ khai. Thần quyết của hắn cuối cùng cũng theo mong muốn của hắn. Cửu Thải Thần Liên bắt đầu ảm đạm đi hóa trở lại một búp sen như chưa từng nở. Đây cũng là lần đầu tiên nó được sử dụng sức mạnh cho mình cho một vị Thần tương lai sẽ khuấy đảo toàn Thần giới.
Nháy mắt ra đã là ba ngày nữa trôi qua, cảnh giới của hắn bây giờ đã là Sơ Huyền cảnh tứ cấp, thăng lên hai cấp bậc chỉ sau sáu ngày. Hắn mở mắt cảm thụ linh khí xung quanh cơ thể. Dòng chảy linh khí một lúc một lớn chảy qua từ các huyệt Bách Hội, Ấn Đường, Nhân Trung, Thừa Tương, Thiên Đột, Đản Trung rồi chảy lần lượt về khí hải. Đan điền hắn là một vòng xoáy của hỏa diệm do hàng ngàn hàng vạn núi lửa từ hành tinh kia hình thành, thiêu đốt từng bộ phận trên cơ thể hắn tẩy rửa tạp chất, thanh lọc thanh thể. Chín trụ thiên đỏ ửng trên từng bộ vị tản mát ra dòng khí màu trắng đυ.c rồi từ từ hóa thành màu càng lúc càng tối, đến khi nó biến thành hắc khí hoàn toàn thì quá trình này mới dừng lại.
-Cũng đã đến lúc rồi. Ta cũng nên đi ra ngoài thám thính tình hình một chút sẵn tiện tẩy rửa thân thể này.
Chỉ còn một ngày là lúc Nguyệt khế diễn ra, hắn phải tìm sư phụ Bạch Băng “lấy lại” trí nhớ của hắn mới được. Thoáng chốc đã đến Tuyết Thiên Đàm, nơi sư phụ hắn cư ngụ qua lời kể của gã hạ nhân. Đến nơi này, chỉ thấy bốn bề là tuyết linh cùng bạch thú nối đuôi nhau thành hai hàng thật dài tỏ vẻ muốn thân cận với hắn. Đây là ý gì? Trong đầu hắn ngẫm nghĩ đã có câu trả lời thì ra là khí tức của tiểu hành tinh màu cam kia. Nó được mô phỏng theo sự sống của toàn nhân loại nên chúng thú như vậy là không thể tránh khỏi. Khung cảnh ở đây thật tĩnh mịch, tuyết rơi khắp nơi, từng hàng từng hàng tuyết thông vững chải, ở phía xa có lương đình độc mộc do Tinh Hàn mộc xây thành.
-Đồ nhi, bái kiến sư phụ.
-Đứng lên đi. Mới đây đã Sơ Huyền cảnh tứ cấp. Tốc độ tu luyện của ngươi cũng thật nhanh.
Xuất hiện trước mặt hắn là nữ tử khoảng ba mươi mặc bạch y thiêu Tuyết Phượng, mái tóc buông dài, làn da như tuyết nhung, bộ ngực phập phồng như muốn nổ tung trong bộ áo tinh khiết ấy vậy, trên mặt y vẫn đeo một chiếc mặt nạ tinh xảo che đi dung nhan kiều diễm của nàng.
-Nhờ hấp thụ linh dược trị thương và tu luyện công pháp của sư phụ nên ta mới có thể đột phá nhanh như vậy.
Ánh mắt hắn xoay chuyển một vòng không khỏi liếc nhìn ngọc tiêu trên đai lưng y. Thấy phản ứng hắn như vậy, nàng không lấy làm lạ bởi vì bản tính trước kia của hắn là đam mê cầm, kì, thi, họa có chết hắn cũng không bỏ văn học võ.
-Ngươi đến đây là muốn ta kể về kí ức đã mất của ngươi đúng không?
-Vâng, đồ nhi đến đây chỉ để làm phiền người như vậy.
Hắn khiêm tốn đưa vào vấn đề chính. Việc cấp bách bây giờ là làm sao lấy lại ký ức để có thể tìm ra thủ phạm gây ra cái chết của chính thân thể này.
-Không vội. Trước đó ta nhận ngươi làm đệ tử là ngưỡng mộ thiên âm của ngươi. Ngươi có thể tấu lên cho ta nghe một khúc.
Nàng nhìn hắn không chớp mắt lạnh lùng nói ra một câu.
-Cẩn tuân mệnh lệnh của sư phụ.
Không một chút trễ nãi, hắn đặt ngọc tiêu lên miệng thổi lên một khúc “Biệt ly sầu”:
Hữu bi thương thùy năng đổng
Thùy tri thùy nhân tiêu vân tán
Mẫn mẫn dục thụy, lệ lưu mãn diện
Ngã tất tu độc tự đạc qua dư sinh
Hữu mỹ lệ đích ưu sầu, tương vân đích lam lộ
Hữu nhân đích tâm thượng, hữu thẩm đích ưu thương
Xướng hồ nhất nhân hài tẩu hậu đích bi thương
Nga lộ tẫn đầu đích liễm ngã đích ái.
Dịch:
Có những nổi sầu không ai hiểu được
Ai biết được người sẽ ra đi như khói mây
Say giấc sầu, đau ngấn lệ
Một mình ta phải cô đơn suốt cuộc đời
Có những nổi buồn đẹp tựa sương lam trên khói mây
Có những nổi sầu đè nặng trong tim ai có hay
Hát về nổi sầu một người đàn ông khi người yêu đã bước ra đi
Ôi, nét mặt nơi cuối đường, người tình ơi.