Nhất Trọng Thiên

Trong lúc hắn đang chìm vào giấc mộng, ở ngoài giường của hắn có một cô gái khoảng 14, 15 tuổi đang ngó qua ngó lại mặt của hắn, rồi dùng mũi hít lấy mùi hương trên thân thể hắn.

-Sao mùi cơ thể của Vô Khuyết ca ca thơm quá vậy. Không lẽ ca ca sử dụng dịch thủy của nữ nhi.

Cô gái thầm nhủ.

-Chờ ca ca dậy phải hỏi ra lẽ mới được. Không lẽ sư phụ Bạch Băng dùng cho y.

Cô gái bỗng lắc đầu phủ nhận.

-Không thể nào như vậy được, ca ca là nam nhân mà tại sao lại sử dụng dịch thủy chứ. Có lý nào lại như vậy.

Càng suy nghĩ cô gái càng thấy rối.

-Phải gọi ca ca dậy hỏi mới được.

Nói rồi, nàng sờ sờ mũi y, lấy hai ngón tay nhéo hai bên má một cái thật mạnh.

Lúc này, Vô Khuyết đang trò chuyện với Long Tiểu Tiểu trong giấc mộng.

-Ta đã nói nguồn gốc của Cửu Chuyển Luân Hồi quyết rồi. Ngươi có thể nói cho ta biết vì sao lại hỏi như vậy được không?

-Bởi vì Cửu Chuyển Luân Hồi quyết là 2 người cùng sáng tạo. Ngươi có biết để tạo ra Cửu Chuyển Luân Hồi phải trả giá như thế nào không? Hai người đó phải sử dụng ba phần phách, một phần hồn và dùng chín loại thần châu của chín đại thiên thế giới làm vật dẫn, sử dụng khí của Hỗn mang làm vật liệu đúc nên pháp quyết. Khi thần quyết ra đời buộc phải đưa nó vào hỗn độn tìm người hữu duyên, vì chính pháp quyết này chính là nghịch hỗn độn công pháp sẽ làm mất trật tự của Đại Thiên Thần giới nên ngươi may mắn mới có thể tu luyện được nó. Không biết số mệnh ngươi tu luyện công pháp này là phúc hay là họa.

Nữ tử trong hoa sen giải thích.

-Thì ra là vậy. Nhưng đáng tiếc thật Cửu Chuyển cần Thần tức Chân Thần của Hỗn Độn mới có thể tu luyện được. Cách tốt nhất là cải tạo lại nó để ta có thể tu luyện ở phàm giới này.

-Cách à, ngươi nên tự nghĩ ra mới đúng chứ. Cửu Thải nhận ngươi là chủ nhân nên sức mạnh của nó cũng do ngươi nắm giữ. Nhưng ta nói trước sử dụng nó ngươi phải chịu một vài hạn chế nhất định. Hạn chế này lúc ngươi sử dụng sẽ phát hiện ra. Việc của ta đến đây xong rồi. Chúc ngươi may mắn.

Lời nói vừa dứt, hắn cảm thấy đau đớn hai bên gò má, cảm giác bỏng giác ở nơi đó cần lúc cần lớn. Bừng tỉnh giấc mộng, hắn mở mắt thật nhanh như muốn tìm xem cái gì đã làm hắn ra nông nổi này. Xuất hiện trước mắt y là một thiếu nữ khuôn mặt non nớt, da trắng như tuyết bạch, mái tóc dài xõa ngang lưng với đôi mắt xanh to tròn, trong veo như sương đang nhìn hắn đầy vẻ vô tội.

Cười hì hì một tiếng, nàng nhanh tay dấu đôi tay tội phạm mình đằng sau lưng hỏi hắn một câu đầy lo lắng:

-Ca, ngươi tỉnh rồi. Ta thấy ngươi ngủ nhiều như vậy chắc cũng đủ rồi nên ta đánh thức ngươi dậy.

-Đánh thức ta, ngươi nhéo ta hai má sưng như thế này chỉ để đánh thức ta. Mà ngươi là ai sao tự tiện vào phòng của ta.

-Ca thật không nhớ biểu muội sao? Ta là Lân Nhi đây.

Bạch Lân Nhi giải bày.

-Không nhớ. Ta một chút cũng không nhớ.

Hắn lắc đầu giả vờ mình bị mất trí.

Hai người đang tranh luận thì Bạch Băng trở lại với một người trung niên tuổi khoảng tứ tuần, mặc một chiếc cẩm bào màu xám, trên áo chạm trổ đường nét long lân cổ kính, trên ngực y đeo huy hiệu biểu tượng hình trăng khuyết.

-Lân Nhi, ngươi không lo tu luyện mà đến đây làm gì?

-Ta…ta đến để thăm Vô Khuyết ca ca.

Lân Nhi bối rối trả lời.

-Không nói đến ngươi nữa. Khuyết Nhi, đây là cha của ngươi cũng là Trang chủ Bạch Nguyệt sơn trang. Hai người hảo hảo tâm sự. Lân Nhi ngươi theo ta trở về tu luyện. Ngày khác rồi đến thăm hắn.

Nói rồi Lân Nhi cùng Bạch Băng ra ngoài để lại hắn và người trung niên bên giường bệnh. Nàng quên bẵng đi chuyện chưa hỏi hắn vì sao Vô Khuyết ca ca có hương thơm trên cơ thể.

-Vết thương trên người của ngươi được chuẩn đoán là do va chạm mạnh nên bị mất trí nhớ, có thể là tạm thời cũng có thể là vĩnh viễn. Không nói đến chuyện này nữa. Khuyết Nhi, nếu ngươi là con của ta thì cái vẻ nhu nhược của ngươi như vậy là không cần thiết. Là nhị thiếu gia của Bạch Nguyệt tộc nhưng tu vi chỉ có Sơ Huyền cảnh nhị cấp còn thua một đứa trẻ năm tuổi của gia tộc. Ngươi hết lần này đến lần khác võ không theo chỉ theo văn nên mới ra nông nổi này. Haizz, cũng trách ta vô dụng mới sinh ra đứa con bất hạnh như ngươi.

Gã trung niên cảm thán nói một câu. Rõ ràng trong lời nói của hắn, Vô Khuyết là một con kiến trong thế giới chỉ toàn là voi, là cọp. Nếu như hắn không thay đổi thì kết cuộc của hắn mang theo hai chữ đoản mệnh. Nhưng hắn không biết sự đoản mệnh của con hắn đến quá sớm, trước mắt hắn là một vị thần đã qua hai kiếp làm người. Vô Khuyết biết nhu nhược trong thế giới huyền giả là một sự thật tàn khốc đối với hắn như thế nào.

Cảm nhận được nổi lòng của y, hắn chậm rãi cúi đầu nói.

-Là hài tử bất hiếu, không làm tròn bổn phận của người con. Hài tử sẽ hứa với người sẽ sửa đổi. Trước hết, hài tử muốn được tiếp tục nghỉ ngơi dưỡng sức. Thành quả ta đạt được sẽ là đáp án của ta dành cho người.

Như có được kết quả của gã trung niên thầm mong muốn, hắn rời đi để lại cho Vô Khuyết một câu.

-Bảy ngày sau sẽ tổ chức đại hội tuyển chọn Nguyệt khế, ngươi nên chuẩn bị tinh thần thật tốt để tham gia đi.

Chỉ còn lại Vô Khuyết nằm trên giường, hắn ngồi dậy vẻ mặt trắng bệch của hắn không còn thay vào đó là nét mặt hồng hào như người khỏe mạnh.

-Nếu những gì Long Tiểu Tiểu nói là thật thì lúc này là lúc vận dụng Cửu Thải Liên Hoa trong thể nội rồi.

Hắn chậm rãi nhắm mắt rò xét trong cơ thể một vòng chu thiên, khí tức trong cơ thể hắn được đóa hoa sen tẩy rửa và thanh lọc đi một phần. Sau một ngàn vòng chu thiên, khí hải như được gió xuân thời Xuân Thu thổi qua một lần vậy. Ấm áp, nhẹ nhàng và tĩnh lặng. Chính lúc này đóa sen trong cơ thể hắn xoay tròn với tần suất nhanh chóng. Từ búp cho đến ngọn đóa sen tỏa ra hương thơm bát ngát, mỗi cánh sen là chín màu sắc khác nhau gồm: đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm, tím, xám, trắng. Từng màu đại điện cho từng tiểu thế giới khác trong cơ thể hắn. Các tiểu thế giới biến mất tạo ra những tiểu hành tinh. Những tiểu hành tinh này bắt đầu thành hình rồi từ từ bị hủy diệt chỉ còn lại một. Phải chỉ có một hành tinh màu xanh còn lại trong khí hải. Đan điền hắn thôn phệ linh khí như suối chảy vào trong đóa sen. Từng tầng từng tầng một lúc này hành tinh đó hình thành nên chín tầng trời xanh. Mỗi tầng trời được chia làm chín trọng cảnh giới:

+Nhất trọng thiên: Sơ Huyền cảnh

+Nhị trọng thiên: Lưu Huyền cảnh

+Tam trọng thiên: Hợp Huyền cảnh

+Tứ trọng thiên: Linh Huyền cảnh

+Ngũ trọng thiên: Địa Huyền cảnh

+Lục trọng thiên: Thiên Huyền cảnh

+Thất trọng thiên: Vương Huyền cảnh

+Bát trọng thiên: Hoàng Huyền cảnh

+Cửu trọng thiên: Đế Huyền cảnh

Đúng lúc này, tầng trời thứ nhất mây mù bắt đầu tản đi, chỉ còn lại ánh mặt trời và mặt trăng chiếu rọi hai cực của hành tinh. Từ từ một cách chậm rãi. Thực vật bắt đầu sinh trưởng, động vật bắt đầu sinh sôi nảy nở một cách thần kỳ rồi bắt đầu tuyệt diệt để lại hành tinh này gồm chín trụ trời ở chín phương hướng khác nhau. Từng bộ vị trên cơ thể hắn chính là chín phương hướng của chín trụ thiên. Khí hải hắn lấy hành tinh làm trung tâm kết nối chín cổng trời về làm một. Dĩ nhiên, hành tinh xanh này lấy âm dương sản sinh ra ngũ hành, tứ nguyên thuần khiết của thiên địa.