Quyển 1 - Chương 1: Câu Dẫn học bá trúc mã

Hầu như trên thế giới này đều tồn tại tra nam, tra nữ lén lút qua lại với nhau rồi bị phát hiện, nữ chính đau lòng muốn chết rồi gặp được tình yêu của đời mình, chuyện cũ lại bắt đầu…

Nghê Ni chính là muốn đóng vai tra nữ cùng tên tra nam diễn tiếp vở kịch này.

Nghê Ni đã chết, sau đó gặp hệ thống, cô cho rằng mình có số mệnh phú quý, rốt cuộc có mấy ai không gặp mấy chuyện xuyên không, xuyên tiểu thuyết?

Lúc này, cô mới vừa trải qua ba kiếp ở thế giới mà cô xuyên vào, người lại càng ngày càng suy yếu, cho tới bây giờ đây là lần thứ tư cô ở thế giới này, nằm triền miên trên giường, bệnh ngày càng nguy kịch, bất kỳ lúc nào cũng có thể chết.

Đây là thế giới thanh xuân học đường, tra nam cùng nữ chính là thanh mai trúc mã, nữ chính hoạt bát thiện lương, tra nam vừa đẹp trai vừa học giỏi, nhưng hắn không phải nam chính, nam chính là người rất học giỏi và vô cùng đẹp trai.

Mà cô là vừa chuyển trường đến nơi có nhiều nam sinh suất sắt lại đẹp trai lại học giỏi, eo thon chân dài còn biết khiêu vũ, bề ngoài lạnh lùng, bên trong lại vô cùng ấm áp.

Nguyên tác là như thế này, nữ chính theo đuổi hotboy, mặc dù mang một trái tim yêu say đắm, nữ chính lại vô cùng ngây thơ, nhất là cùng tra nam tay trong tay, vẻ mặt ân ái, hôn lên trán.

Mà sau khi tra nữ thần chuyển trường, liếc mắt một cái liền để ý đến hotboy tra nam.

Tiểu thuyết được kể lại theo góc nhìn của nữ chính, cụ thể tra nam tra nữ đã thông đồng như thế nào để bên nhau, trong tiểu thuyết không miêu tả cụ thể, nhưng nhiều lần miêu tả nữ chính tìm tra nam nhưng hắn đều tránh mặt, mà trong lúc không để ý lại nhìn thấy tra nam tra nữ cử chỉ mờ ám.

Lần đầu tiên phát hiện là vào lúc sinh nhật của nữ chính, tra nam lại không thấy đau, nữ chính chờ đến mười một hai đêm, lại nhìn thấy tra nam tra nữ cùng nhau từ trong xe bước xuống, họ ôm nhau sau đó kịch liệt lưỡi hôn.

Đau lòng muốn chết là khi nam chính phát hiện tra nam tra nữ cùng nhau không đến phòng học, tắt đèn ngây người ít nhất nửa giờ mới ra tới…

Khi Trần Trạch Vũ đi vào phòng bệnh, đứng im ngây người một lúc.

Trên giường bệnh là một mỹ nữ tinh xảo mảnh mai, ốm yếu như búp bê tây dương, khiến người phải đi nhẹ nói khẻ tránh làm thiếu nữ giật mình.

Trần Trạch Vũ chưa gặp như người con gái nào như vậy, tiểu thanh mai hoạt bát như ánh mặt trời, sáng ngời như thể cô được tắm trong ánh dương ban mai…