Chương 9: Người cũ trở về (3)

Hội Sở, phòng 8888, Cung Cẩm Thừa đẩy cửa đi vào, bọn họ tới sớm, đoán người còn chưa tới, Cung Cẩm Thừa ôm lấy Nam Sanh ngồi vào sô pha, thực mau rượu được đưa tới, Nam Sanh biết phòng 8888 là An Di phụ trách, nhìn đến cô ấy vẫn là làm nàng có chút chân tay luống cuống.

An Di cũng thấy được nàng, vừa định mở miệng, liền thấy Nam Sanh làm hành động "im lặng", trong lòng tuy rằng có rất nhiều nghi vấn, nhưng vẫn là không có mở miệng, chuyên tâm điều rượu.

Nam Sanh không rõ tính tình nam nhân, cô không biết hắn có thể hay không cho phép mình cùng An Di nói chuyện, liếc mắt nhìn người đàn ông, phát hiện hắn đang nhắm mắt, cô đưa mắt ra hiệu cho An Di.

Nam Sanh nhìn nam nhân vẫn luôn nhắm mắt, nhỏ giọng nói, “Tôi đi toilet.” Không được hắn ta đáp lại, cô liền đứng dậy đi ra ngoài.

Cô vừa đến toilet An Di liền đi vào, “Nam Sanh, cậu như thế nào vô duyên vô cớ liền nghỉ việc?”

Có rất nhiều lời nói Nam Sanh cũng không biết nói như thế nào, “An Di, về sau tớ liền không tới nơi này đi làm, cậu nhất định phải tự bảo vệ chính mình.”

An Di gật gật đầu, cô biết Nam Sanh khẳng định có chuyện gì đó, nhưng Nam Sanh chưa nói cô cũng không muốn hỏi, trong lòng tuy rằng nghi hoặc bạn của mình cùng người nọ có quan hệ, nhưng vẫn là không hỏi tới.

An Di đi ra toilet trước, Nam Sanh mới từ toilet đi ra, thiếu chút nữa cùng một người đυ.ng phải.

“Uy! Cô đi như thế nào lại đυ.ng tôi?”

Ngữ khí nói chuyện này Nam Sanh rất quen thuộc, ngẩng đầu quả nhiên thấy Viên Giai Lâm.

Nhìn đến Nam Sanh, Viên Giai Lâm trong mắt ý lạnh xẹt qua, “U, tôi còn tưởng là ai! Ra là nam đại tiểu thư.”

Nam Sanh cũng không muốn cùng cô ta nhiều lời, không quan tâm liền hướng chỗ ngồi đi đến.

Viên Giai Lâm bước nhanh đuổi theo, “Không phải mạnh miệng lắm sao? Còn không phải được Cung Thiếu bao nuôi.” Ả ta hôm nay nghe mấy người phục vụ nói Cung Cẩm Thừa đang bao nuôi một cô gái, cô ta khẳng định là Nam Sanh.

Nam Sanh dừng lại quay qua nhìn người trước mặt, “Viên Giai Lâm, cô có phải hay không cả ngày nhàn rỗi? Vẫn là thiếu thốn đàn ông? Bằng không như thế nào mỗi ngày cùng chó điên giống nhau khắp nơi làm loạn cắn người.”

“Cô……” Viên giai lâm tức tối dậm chân, “Nam Sanh tôi chờ một ngày cô bị vứt bỏ.” Ai cũng biết Cung Cẩm Thừa bao nuôi nữ nhân không có vượt quá một tháng.

Nam Sanh không hề phản ứng cô ta, hướng phía trước đi đến.

Trở lại phòng, nam nhân đang uống rượu, cô ngồi xuống bên cạnh hắn, Cung Cẩm Thừa ôm lấy nàng, ở trên mặt nàng hôn một cái, An Di khϊếp sợ trừng lớn đôi mắt, bất quá cô vẫn là an tĩnh điều rượu.

Cánh cửa bị đẩy ra, tiến vào mấy người, Nam Sanh không quen biết, sợ lại là cùng Cung Cẩm Thừa nói sinh ý, những người đó vừa tiến đến liền bắt đầu nịnh hót, “Cung thiếu, thật sự là ngại quá, đã tới trễ!”

Cung Cẩm Thừa không nói lời nào chỉ là cười cười, bọn họ đều nhất nhất ngồi xuống, không lâu sau lại tiến vào một người nam nhân, nam nhân 1m85 trở lên, dáng người cao gầy đĩnh bạt, tuấn dật phi phàm.

“Ha ha ——” trong đó một người đi đến giới thiệu , “Đây là Ý thiếu, mới từ nước ngoài trở về.” Người nọ lại quay đầu đối với Tả Ý nói: “Đây là Cung thiếu, Thịnh An Thị quyền quý.”

Cung Cẩm Thừa chỉ là gật đầu, xem như đã biết.

Nam Sanh lại khϊếp sợ cực kỳ, từ lúc nam nhân tiến vào, nàng liền thấy được hắn, không nghĩ tới lần nữa nhìn thấy anh ở nơi như thế này, trong mắt xuất hiện trong suốt lập loè.

Nhìn đến Nam Sanh, Tả Ý cũng là cả kinh, không nghĩ tới cô sẽ ở đây, mà bên người nàng lại có nam nhân, cái này làm cho hắn thật không dễ chịu.

“Tới tới…… Ngồi xuống.” Nam nhân đem Tả Ý ấn đến trên sô pha, “Tới, rót rượu cho Ý thiếu.”