Chương 16

Người đàn ông đeo kính râm mắng to một tiếng, cầm bình xịt vết thương xịt lên chỗ đầu gối đang sưng đỏ, người cao gầy bên cạnh vặn vặn cái cổ kêu tạch tạch tạch, nốt ruồi ở giữa chân mày, thanh niên lùn tiện tay lau đi tơ máu bên miệng, người đàn ông cau mày cầm quyển sổ lật nhìn đồng hồ bỏ túi ở trong lòng bàn tay, trên đồng hồ bỏ túi pha lê dính mấy tia máu đỏ sẫm, trong góc tường, anh Uy ngậm một điếu thuốc ngồi ở trong nơi tăm tối nhất, nhìn không rõ thân hình của anh ta, chỉ có thể nhìn thấy một đốm lửa đỏ rực ở trong bóng tối.

Bên trong góc khuất ngọn nến phát ra ánh sáng yếu ớt, trong không khí là một cỗ pha tạp mùi máu tươi, mùi đất tanh, hỗn hợp mùi mồ hôi bẩn và mùi thuốc tạo nên mùi kì quái, khiến người ta có chút muốn buồn nôn. Phía trên đỉnh cửa động, ánh trăng nhàn nhạt xuyên qua khe hở chiếu vào trong.

Trên người của năm người đều bị thương, nói nặng cũng không nặng, mà nói nhẹ cũng không tính là nhẹ.

Nhưng những vết thương này đối với nhóm trộm mộ mà nói, đó là điều vô cùng nhục nhã, cửa mộ còn chưa sờ đến, quan tài cũng không thấy đâu, vậy mà suýt nữa lại gãy trong tay một nhóc con mới hai mươi tuổi miệng còn hôi sữa, nếu mà chuyện này truyền ra ngoài, mặt mũi còn biết đặt ở đâu nữa chứ?

Trong lòng mọi người đều kìm nén một lượt, tất cả lửa giận đều hóa thành những nắm đấm rơi vào trên mặt trên người của thanh niên đang nằm dưới đất, lòng trả thù của bọn họ rất lớn, tất cả ra tay đều không nương chút nào, không bao lâu sau, mùi máu tươi trong không khí càng lúc càng đậm.

Đếm không hết có bao nhiêu quyền cước đấm đá rơi vào trên vai, trên lưng, trên đùi... Tề Hạo tức giận không lên tiếng nằm rạp trên mặt đất, thân thể hơi co lại, bảo vệ những chỗ hiểm có thể gây hại đến tính mạng.

"Ai chà, tính tình của nhóc con này vẫn còn rất ngoan cố."

"La cũng không la một tiếng, thật sự là chẳng có ý nghĩa gì... Mau nói vài câu cầu xin tha thứ để mấy anh đây cảm thấy vui chút xem."

"Nói! Nói đi!"

Tên đàn ông lùn nắm lấy cổ áo của thanh niên, vốn định kéo người dậy buộc anh cầu xin tha thứ, lại phát hiện mình kéo anh không động, một giây sau thẹn quá hóa giận bèn đạp một cước lên bả vai của đối phương, bởi vì dùng lực không đúng, lúc mũi chân trực tiếp đá vào trên xương vai cứng rắn của đối phương, lại khiến bản thân đau đến chảy nước mắt.

Tên đàn ông lùn hít vào một ngụm khí lạnh.

"Ha ha, Từ Cường anh đang làm trò hề ở đây sao?"

Thấy được trong đáy mắt nhóm trộm mộ này đều là sự giễu cợt.

Sắc mặt Từ Cường đen như đáy nồi, ánh mắt anh ta hung hăng lại đạp lên thanh niên đang nằm sấp trên mặt đất, ánh mắt quét một đường từ cổ đối phương về phía cái eo của anh, trong lúc ẩu đả, vạt áo chỗ phần lưng của thanh niên bị xốc lên một góc, lộ ra khối cơ bắp rắn chắc ở dưới lớp quần áo.

Không giống như vận động viên có cơ thể cân đối với những cơ bắp phồng lên đến mức khoa trương, mà là cơ bắp mạnh mẽ và mỏng hình giọt nước, không chỉ làm đẹp mắt, còn để khiến cho người ta cảm nhận được dáng vẻ chứa đầy sức mạnh dưới lớp quần áo.

Vai rộng, eo hẹp, chân dài, cho dù là ở dưới tình huống chật vật có nhiều vết thương chồng chất như thế này, dáng người thẳng tắp hiện ra tinh tế cũng khiến cho người khác hâm mộ vô cùng.