Chương 5: Cô nghĩ tôi cần gì ở cô?

Thoạt nhìn qua đây có lẽ là chỗ ở của một người, chiếc bàn sạch sẽ không một hạt bụi, dụng cụ nấu ăn có đầy đủ nhưng hình như chưa có ai sử dụng đến chúng, ở chính giữa phòng khách là chiếc cầu thang xoắn ốc dẫn lên tầng hai. Bên phải là lò sưởi, bên cạnh là chiếc ghế sofa bằng vải êm ái.

Tông màu của đồ nội thất trong nhà là màu xám lạnh, tất cả thiết kế và trang trí đều toát vẻ lịch sự và tao nhã, trên tường treo một bức tranh, đó tác phẩm của một danh họa nổi tiếng, căn nhà đầy khí chất sang trọng nhưng cũng không kém phần trang nhã. Từ những điều trên có thể thấy rằng Cố Cẩn Duật là một người đàn ông rất biết tận hưởng cuộc sống…

Tô Niệm đặt chiếc khăn đã được vắt khô ở bên cạnh chiếc ghế sofa, cô nhận một cốc nước ấm từ tay Cố Cẩn Duật, ngại ngùng mà cảm ơn.

Nhiệt độ xuyên qua thành cốc truyền đến lòng bàn tay cô, khiến Tô Niệm trong lòng cảm thấy có chút an tâm, hớp một ngụm nước ấm, giọt nước thấm mềm chiếc môi vốn khô nẻ của cô, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm vào Cố Cẩn Duật trước mắt.

Trong tay hắn cầm một chai rượu vang đỏ đắt tiền và một chiếc ly, bên trong ly còn sót lại một ít rượu vang đỏ, Tô Niệm nghĩ thầm, chắc là hắn ngồi ở đây để đợi cô tới.

Cô hỏi hắn nghi hoặc trong lòng: "Không biết muộn thế này, tổng giám đốc Cố cần tôi giúp gì cho anh?"

Khác Tô Niệm đang đứng ở tư thế nghiêm trang, Cố Cẩn Duật lười biếng dựa vào lưng ghế sofa, lắc qua lắc lại ly rượu đỏ trong tay, chiếc cốc chứa đầy chất lỏng màu đỏ tươi đung đưa nhẹ nhàng theo chuyển động của Cố Cẩn Duật.

Nghe được câu hỏi của thư ký, hắn cũng không vội lập tức trả lời, mà ung dung chờ mùi thơm của rượu đỏ tản ra, hắn ngửi ngửi, nhấp một ngụm nhỏ, thong thả nhấp nháp vị rượu thấm trong miệng. Hắn uống một ngụm, không thèm trả lời mà hỏi ngược lại cô:

“Cô cho rằng tôi vì cái gì mà để cô làm thư ký riêng của tôi?” Lần này cả hắn và Tô Niệm đều không trả lời, hắn cầm ly rượu đỏ cười chế nhạo, đặc biệt nhấn mạnh ba chữ “thư ký riêng”, phía dưới mắt có một nốt ruồi lệ kết hợp với hơi nóng rượu vang khiến hắn trở nên quyến rũ hơn bao giờ hết.

Tô Niệm vẫn yên lặng chờ đợi câu trả lời của Cố Cẩn Duật, không ngờ hắn lại trả lời thẳng thắn như vậy, vấn đề này cũng là là điều mà cô thắc mắc từ bấy lâu.

Trong chốc lát, cô chợt ngẩn người ra, đôi mắt màu hạt dẻ mở tròn đầy nghi hoặc và thắc mắc.