Chương 4

Chỉ cắn một miếng nhỏ thôi nhưng nước cốt dồi dào tràn ngập khoang miệng, hương vị tươi mát và ngọt ngào.

Thư Cẩm Thiên kinh ngạc nhìn trái cây trong tay. Ngoài màu đỏ đặc biệt hấp dẫn, nó dường như chỉ là một loại trái cây thông thường. Không ngờ nó lại có mùi vị như vậy.

Anh đã đói từ lâu và không còn sợ hãi như thường lệ khi có thứ gì đó ngon lành. Anh lấy ra một loại trái cây khác, thờ ơ xoa lên người rồi cắn một miếng lớn.

Linh xà lén lút ngẩng đầu lên nhìn hắn. Đôi mắt anh nheo lại, và anh tiếp tục lăn quanh giống cái với tâm trạng tuyệt vời. Thư Cẩm Thiên căng thẳng, quay đầu lại thì thấy con rắn lớn vẫn đang ngủ say. Vì vậy, anh ta tiếp tục ăn trái cây thành từng miếng lớn.

Sau khi ăn uống no nê, Thư Cẩm Thiên không biết từ lúc nào, dưới sự uy hϊếp của con rắn, lại ngủ thϊếp đi. Anh cứ như vậy cho đến khi bị cơn đau bụng dày vò làm cho tỉnh giấc.

Thư Cẩm Thiên còn đang đắm chìm trong mộng ,đau đến mức đầu đổ mồ hôi , một tay ôm bụng , vặn vẹo trên đống cỏ.

Thư Cẩm Thiên bụng đau rát,đau đến không ngừng cuộn mình thành một quả bóng. Nước da của anh trở nên tái nhợt như người chết. Khi những giọt mồ hôi hình thành trên trán và rơi xuống những đường nét mịn màng trên khuôn mặt.

Anh giật mình tỉnh dậy, nhận thấy con rắn lớn luôn trói buộc anh đã bất ngờ biến mất.

Mặc dù đau đớn nhưng Thư Cẩm Thiên cũng không khỏi bị cảm động.

Trời đó tối, hang động tối Đen như mực, chỉ có miệng hang lộ ra ánh sáng xanh lam rực rỡ. Những tia sáng mỏng manh tràn vào hang động và phủ lên nó một lớp ánh sáng gần như không thể nhìn thấy được.

Thư Cẩm Thiên muốn đi ra ngoài , nhưng lúc này ngay cả đứng dậy cũng không đứng nổi. Anh không khỏi cảm thấy vừa lo lắng vừa tức giận.

Cơ hội đã ngay trước mắt,sao anh có thể để vuột mất ?

Thư Cẩm Thiên hóp bụng, dùng hai tay hai chân bò về phía cửa hang. Cuối cùng,anh càng đến gần ánh trăng hơn và cảm xúc trong anh càng dâng trào.

Tuy nhiên,lối vào quá cao là một ngưỡng cửa mà anh không thể vượt qua. Anh ấy có thể không thể leo lên được ngay cả khi ở trạng thái bình thường, chứ đừng nói đến bây giờ.

Thư Cẩm Thiên nhìn quanh, muốn tìm một tảng đá lớn hoặc thứ gì đó có thể đệm chân và nâng lên.

Nhưng hang động tối đen như mực và mọi thứ trong đó đều chìm trong bóng tối sâu thẳm.

Thư Cẩm Thiên không biết trong bóng tối đó là cái gì. Tuy nhiên, ý nghĩ về việc anh phải mò mẫm khắp nơi trong một hang động lớn như vậy khiến toàn thân ảnh càng cảm thấy yếu ớt hơn.

Xẹp xuống, Thư Cẩm Thiên nằm khập khiễng trên đất và không thể tạo ra dù chỉ một chút sức lực. Anh cuộn người thật chặt ,nghiến răng nghiến lợi, không cho mình phát ra một âm thanh nào.

Bởi vì linh xà thấy con cái của mình rất coi trọng thứ màu trắng đó nên đêm đó hắn đã lần theo mùi hương của nó và tìm nguồn gốc .

Anh đã thấy người mình đang tìm trên một bục cao.

Chủ nhân của chiếc chăn đó đang ở cùng một thú nhân sói Thiên lang .Khi nhìn thấy linh xà ,anh ta run rẩy trốn đằng sau thú nhân. Nữ nhân của thú nhân này thậm chí còn yếu ớt hơn giống cái của hắn.Trái ngược với sự mong đợi của anh , giống cái này trông khá xinh đẹp . Vẻ ngoài nhỏ nhắn và yếu ớt như thể sẽ tan vỡ chỉ bằng một cú chạm nhẹ.

Sau khi cân nhắc, Linh Xà quyết định giữa hai con cái, con trong tổ của hắn trông đẹp hơn con này nhiều. Hơn nữa, nó không yếu đuối như giống cái này; cả hai đều có vẻ đẹp riêng.

Sau khi kiểm tra tình hình ở đây, thú nhân Linh Xà ngơ ngác quay đầu lại, trườn về phía sau.

Con cái của anh có phải đến từ bộ tộc Sói thiên lang không ? Sau này hắn phải cẩn thận ,không cho giống cái của mình có cơ hội tiếp xúc với bất kỳ thú nhân sói Thiên lang nào .Anh sẽ không vứt bỏ giống cái cũ mình một cách bất cẩn như vậy.

Ký ức được truyền thừa lại của linh xà kéo dài quá nhiều thế hệ tích lũy nhiều trường hợp con cái của chúng bị các thành viên trong bộ tộc cướp lại.

Linh xà nhớ tới giống cái trong hang động , trong lòng tràn ngập một loại mềm mại kỳ quái.Anh ta tăng tốc độ cơ thể tổ lớn nhưng nhanh nhẹn và mạnh mẽ của mình.

Giống cái vẫn còn một mình trong hang động,ai biết liệu anh ta có sợ bóng tối hay không.

Anh chưa bao giờ háo hức trở lại hang động của mình đến thế.linh xà rất bối rối trước cảm xúc của mình.Đó là bởi vì giống cái đó là ____! Nếu giống cái ngoan ngoãn một chút , hắn cũng sẵn sàng dịu dàng hơn với anh.

Cơ thể to lớn vào hang . không gian trống rỗng cuối cùng không còn cảm giác trống trải nữa mà có chút cảm giác hài hòa.

Giống cái phát ra những tiếng rêи ɾỉ đau đớn.Thân thể nhỏ bé cuộn tròn ở giữa hang. Nếu không phải hắn khống chế tốt , suýt chút nữa đã trèo vào , từ bên ngoài trực tiếp đáp xuống người hắn

Khi anh ta lật thân hình tròn trịa của giống cái lại, một khuôn mặt nhỏ nhắn, tái nhợt lộ ra. Những giọt mồ hôi đang chảy xuống từ trán và làm ướt đẫm mái tóc đen của anh. Đôi môi ban đầu đỏ tươi giờ đã nhợt nhạt và nứt nẻ .Tuy nhiên, môi dưới của anh ấy một vết rách do anh ấy cắn và máu đỏ tươi đang chảy ra. Màu trắng và đỏ tạo nên sự tương phản rõ rệt.Ngạc nhiên thay , nó lộ ra một vẻ đẹp lạ lùng, bệnh họan .

Linh xà cuộn tròn thành hình dạng không thể tưởng tượng được,trong lòng khẻ nhói đau .

* vừa nãy là cái gì vậy ? Anh ta mới rời đi được một lúc thì giống cái đã trở nên như thế này.*

Linh xà đang định kiểm tra kỹ hơn thì phát hiện phía sau giống cái có chút ẩm ướt và ấm áp, một dòng chất lỏng từ đó chảy vào cơ thể anh .Khi anh liếc nhìn chất lỏng ,anh ngạc nhiên phát hiện ra đó là máu.

Vậy hóa ra Quả Vân đã có tác dụng?

Cơ thể linh xà lắc lư và biến thành hình dạng con người.

Linh xà thông minh quân sát bộ quần áo kỳ lạ của giống cái một lúc rồi bắt đầu kéo quần xuống , để lộ đôi chân trần.

Máu đang chảy xuống từ giữa hai chân của giống cái. Không được mặc quần áo hấp thụ, những vết máu đỏ tươi chảy xuống dọc theo phần đùi trong trẻo của anh.

Linh xà cả đời đã nhìn thấy rất nhiều máu, nhưng chưa bao giờ cảm thấy màu máu có thể chói mắt như vậy.

Mang theo giống cái nửa thân dưới trần trụi.linh xà hướng về đám cỏ ngồi ở đó .Anh nhẹ nhàng đu đưa cói thể mình như nôi em bé để giống cái dễ chịu hơn trong giấc ngủ .

Trong lúc bàng hoàng Thư Cẩm Thiên cảm giác như mình bị lật người,sau đó bị ôm vào trong lòng. Rất thoải mái nhưng kỳ lạ thay, cái ôm này khiến anh nhớ đến cảm giác khi con rắn lớn quấn quanh mình , khiến anh hồi hộp vô cùng.

Thư Cẩm Thiên rốt cục tỉnh lại sau khi ngủ suốt một đêm.

Thư Cẩm Thiên mệt mỏi mở mắt, khó chịu cựa quậy.Anh muốn vươn vai khi phát hiện ra rằng, thật sốc ,anh thực sự đang bị ai đó ôm lấy . Và thậm chí còn bế một cách đáng xấu hổ như khi bế một đứa trẻ.

Chờ một ai đó ? Thư Cẩm Thiên bỗng nhiên ngẩng đầu.

Người ôm anh là một chàng trai trẻ, trông rất trắng trẻo và xinh đẹp.

Nhắm mắt lại,anh dựa vào vách hang. Mái tóc màu xanh đậm của anh ấy được xoã trên đôi vai cũng đẹp đẽ không kém. Các đường nét trên khuôn mặt của anh ấy rất thành tú và xinh đẹp, thậm trí còn rất nữ tính. Lông mi đen của anh cong lên như cánh bướm, tạo bóng hình vòng cung trên khuôn mặt trắng trẻo của anh.

Thư Cẩm Thiên nhịn không được ngơ ngác nhìn hắn. Đẹp làm sao.

Lông mi rực rỡ khiến anh rất tò mò liệu đôi của anh ấy có hấp dẫn như lông mi hay không.

Sự tòa mò của anh đã được thỏa mãn ở giây tiếp theo.

Người đàn ông đột nhiên mở mắt ra , lộ ra một đôi mắt màu xanh ngọc lục bảo có điểm màu xanh đậm.

Khí chất của người đàn ông lập tức thay đổi. Khuôn mặt nữ tính của anh không che giấu được khí chất mạnh mẽ và ngột ngạt của anh.

" Ah! Ngươi......" Đôi mắt giống hệt nhau khiến Thư Cẩm Thiên lập tức nhớ tới con rắn lớn đã bắt được hắn đưa về hang động này. Sự sợ hãi khiến anh cố gắng đẩy sự nắm giữ của người đàn ông sang một bên.

Tuy nhiên, người có vẻ mảnh Khảnh nhưng cánh tay lại như dây sắt. Dù anh có dùng bao nhiêu sức lực thì cũng không hề nhúc nhích.

Linh xà siết chặt vòng tay khiển trách. Anh ta chỉ giảm bớt sức lực khi nhìn thấy giống cái lộ ra vẻ mặt đau khổ.

Thư Cẩm Thiên bị hạn chế đến mức khó thở. Anh ta thực sự nghi ngờ rằng người này là con rắn lớn. Mặc dù đó là một phỏng đoán rất vô lý và khó có thể xảy ra. Tuy nhiên ,một người có sức mạnh khủng khϊếp có thể vào hang rắn và có đôi mắt giống con rắn, điều đó rất thuyết phục.

Với sự hiểu biết của mình về con rắn lớn Thư Cẩm Thiên bây giờ không dám dịch chuyển một centimet nào. Anh ngoan ngoãn ngồi trong vòng tay người đàn ông và không hề cử động.

Linh xà hài lòng và nới lỏng sức mạnh trấn áp của mình

Lên cơn cái yếu ớt.

Lúc này Thư Cẩm Thiên kình hãi phát hiện mình không mặc quần. Phát hiện này ngay lập tức khiến vẻ mặt của anh trở nên kỳ lạ.

" Cái này... Chuyện gì đã xảy ra"

Linh xà có thể không hiểu lời nói của anh, nhưng nhìn ánh mắt của giống cái nhìn xuống phần thân dưới của hắn, hắn liền hiểu được ý tứ của giống cái.

Linh xà thả một cánh tay ra ,sờ nắn bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của Thư Cẩm Thiên, anh lập tức khép hai chân lại, ngơ ngác nhìn hắn. Lúc này Thư Cẩm Thiên mới nhận ra người đàn ông này căn bản không mặc gì . Nhiệt độ cơ thể của anh ấy rất thấp và làn da của anh ấy hơi mát.Tuy nhiên, nó có cảm giác hơi ấm và có cảm giác như một viên ngọc bích trở nên ấm áp khi cầm trên tay lâu. Điều này khiến anh càng chắc chắn hơn về mối quan hệ của người đàn ông này với con rắn lớn.

Người đàn ông này đã ôm anh trong tư thế thỏa thân, tựa người vào vách hang, có vẻ như anh đã duy trì tư thế này rất lâu. Thư Cẩm Thiên cũng chợt cảm thấy như có thứ gì đó chọc vào mông mình . Có thể giả định một cách an toàn rằng đó là của người đàn ông.

Thư Cẩm Thiên bất an lắc mông, lại bị người đàn ông Kiên cường đè xuống Điều đáng sợ là thứ đó dường như trượt vào giữa háng anh....

Thư Cẩm Thiên thật sự không dám động !

Thấy giống cái biết được vị trí của mình,linh xà không khoan nhượng tách hai chân Thư Cẩm Thiên. Tại giống cái sợ hãi bị cưỡng ép áp chế cùng kịch liệt khó chịu, hắn vươn tay giữ hai đùi hướng về phía chỗ ẩn nấp đó.

Thư Cẩm Thiên nhịn không được hoa cúc của mình siết chặt lại . Nơi chạm vào vừa mát vừa trơn , khiến hắn có cảm giác rùng mình .

May mắn thay trước khi lý trí của anh sụp đổ , bàn tay của người đàn ông đã chạm nhẹ vào nó và lấy nó đi.

Tuy nhiên, trước khi kịp thư giãn,anh còn có một phát hiện đáng báo động hơn , Thứ đó đã ấn vào khoảng trống giữa hai má anh , không biết từ lúc nào, đã trở nên rất cứng .

Người đàn ông này không ngờ lại làm khó anh!!

Khi người đàn ông đó rút tay ra, Thư Cẩm Thiên vội vàng khép chân lại.

Hơi thở của Linh Xà nặng nề hơn bình thường. Anh dừng lại một lúc để giảm bớt ham muốn đang dâng cao của mình và lấy lại quyền kiểm soát. Sau đó, anh ta bỏ tay ra khỏi bên dưới và đưa lòng bàn tay của mình về phía người giống cái.

Những ngón tay thon dài trắng nõn lấm lem vài vệt máu khô.

Lúc này Thư Cẩm Thiên mới cảm giác được mông mình

có chút ẩm ướt.

Khi tách hai chân ra để kiểm tra, anh nhận ra mình đang dính đầy máu. Máu lan từ đùi trong đến tận phần sâu mà chính anh cũng không thể nhìn thấy.

Thư Cẩm Thiên mắc phải hoa cúc của mình; nó không đau.

Chẳng lẽ... là do cơn đau dạ dày ngày hôm qua gây ra?

Sự quan tâm mà anh cảm nhận được trong tình trạng mơ hồ của mình có phải từ người đàn ông này. Thư Cẩm Thiên Có chút cảm kích. Mặc dù bị người này giam giữ và liên tục bị đàn áp khiến anh không vui. Nhưng anh nghĩ rằng họ có thể làm điều đó từng thước một. Người này đã giúp đỡ anh ấy vượt qua khó khăn và do đó anh ấy có chút cảm kích.

"Cảm ơn vì chuyện tối qua" Thư Cẩm Thiên mặc kệ người đàn ông này có hiểu được hắn đang nói gì hay không , mỉm cười.

Linh xà rất vui mừng trước hành vi ngoan ngoãn của con cái. Trong tâm trạng dịu dàng hiếm có,anh ôm cậu vào chặt hơn rồi mở miệng nói

"Ăn"