Chương 15: Đầu núm nhạy cảm (H)

Bội Mễ nghe vậy thoáng choáng ngợp, vội nói:

- À thực sự không cần mà...Như vậy đủ rồi...

Một lúc sau, tất cả mọi người trong Câu lạc bộ cũng tới. Buổi họp nhanh chóng diễn ra, bàn về buổi tiệc, quay vid, chạy show sắp tới của từng nhóm một.

...2 năm sau...

- Ư...sâu..sâu...quá...

Bội Mễ nằm quằn quại, hai sự sung sướиɠ và đau đớn cùng hòa quyện. Bên dưới hai tay Tử Sâm nắm chặt vào eo nhỏ, in hằn cả vết, ra sức ẩn thân cô để nam căn được đâm vào sâu nhất. Bên dưới vách thịt gắt gao bị chèn ép, lần nào quan hệ cũng khít chặt. Hai bầu ngực của Bội Mễ qua một năm vừa rồi, dưới sự chăm sóc của Tử Sâm thật phổng phao hơn nga. Tử Sâm vừa thúc nam căn, mồ hôi cũng rủ xuống phần bụng cô từng giọt một, bắt đầu lân la lên bầu ngực. Ngực vểnh cao ngạo nghễ, như chờ đợi được mυ"ŧ trọn. Tử Sâm đáp miệng xuống, hung hăng cắи ʍút̼, bên ngực kia bị bàn tay nổi gân bóp chặt, ngậm chán chê bên này anh lại đưa miệng sang bên kia, đưa lưỡi dò xét núm hồng rồi lao xuống in hằn dấu răng xung quanh bầu. Anh ngậm chặt núm nhỏ, kéo căng lên rồi nhả ra khiến bầu ngực rung bần bật như bánh flan. Từ môi anh rời ra khỏi núm nhỏ lại một vệt chỉ dài dịch bọt, thật mỹ miều làm sao. Hàm răng nghịch ngợm cạ cạ nhẹ đầu núm khiến Bội Mễ giật nảy người lên, run run kí©h thí©ɧ. Nơi hai đầu núm ngứa vô cùng, cả bầu ngực như lại ưỡn cao lên chờ đợi anh thao trọn trong miệng. Bên trên Bội Mễ cứ nức nở lên, tại sao cơ thể không chịu nghe lời chút nào. Khuôn mặt bợt bạt mệt mỏi nhưng vẫn ửng đỏ lên vì du͙© vọиɠ

Từ bầu ngực, Tử Sâm chán chê nhả ra, lân lê lên nơi cổ thanh mảnh, cắn phập hàm răng mình xuống. Để lại cả vết bầm và hằn dấu răng mãi chưa hết, một tuần mờ đi tí thì đến đêm cuối tuần sau lại tô điểm lên những vết mới, mãi không hết. Bội Mễ mệt nhoài, thời gian và tốc độ quan hệ ngày càng dài và nhanh. Cô sao chịu nổi, khẽ van cầu:

- Dừng lại...đi mà

Hai mắt cô bên khóe khô đọng lệ, hơi lim dim lại nhìn anh. Tử Sâm rút nam căn thô to kia ra, nhưng lại đưa một ngón tay xuống chọc ngoáy vào sâu trong. Lỗ nhỏ hồng hào kia vừa qua trận kí©ɧ ŧìиɧ với cự vật, bên trong nộn thịt đã đau xót, giờ lại tiếp nhận ngón tay thô ráp của anh vào, lại thêm sự thăng hoa khác. Người cô giật nảy co lên, Bội Mễ cố ẩn nguời lên trên, rút hoa nguyệt ra khỏi sự càn quấy của ngón tay Tử Sâm. Anh khẽ nhăn mặt, sự khó chịu nâng lên một chút, gằn giọng:

- Em đang chống sao, Mễ Mễ?

Hai cánh tay săn chắc vòng lên ôm eo cô, kéo ngay dịch xuống. Ngay lập tức nam căn lại được hướng thẳng thúc vào, từng tiếng giao hòa du͙© vọиɠ được vang lên. Bội Mễ không còn sức, như ngất đi mặc anh làm càn

Sáng hôm sau...

Tử Sâm dậy sớm trước, vòng tay ôm chặt cô ngủ trong lòng. Khẽ vuốt tóc vén gọn vào mang tai Bội Mễ, anh nhìn cô âu yếm. Thời gian thấm thoát thoi đưa, đã nhoằng vậy 2 năm trôi qua. Chỉ khoảng 1 tháng nữa Tử Sâm sẽ tốt nghiệp Đại học, Bội Mễ lên sinh viên năm 3. Điều này càng khiến anh thêm nhung nhớ, Tử Sâm sẽ không còn là Chủ tịch Câu lạc bộ Kidhigh nữa, sau khi đỗ tốt nghiệp, anh sẽ về Tập đoàn Triệu cùng cha làm việc. Nghĩa là thời gian gặp cô chỉ còn cuối tuần, không còn nhìn ngắm Bội Mễ trong trường hay ở các buổi họp Câu lạc bộ. Điều này càng khiến anh thấy chán một chút trong lòng, dạo này có hơi mạnh bạo với Bội Mễ, du͙© vọиɠ ở cạnh cô lúc nào như cũng không kiểm soát nổi, chỉ muốn đem tất cả mà thúc hết vào lỗ nhỏ ấy

Bội Mễ lúc sau tỉnh dậy, quơ tay sang bên thì Tử Sâm đã rời đi, anh chắc đang trong phòng tắm, tiếng nước còn đang chảy bên trong. Cô khó nhọc vịn người xuống giường, vô ý sượt chân mà nhào người xuống đất, kêu thất thanh:

- Ah..

Tiếng nước dừng lại, Tử Sâm ra khỏi phòng tắm, nói lớn:

- Bội Mễ?

Cô thấy anh thì cũng như đang cần sự giúp đỡ, nhưng quay ra thì toàn bộ cơ thể cường tráng, nam căn to lớn kia đập vào mắt khiến Bội Mễ quay đi. Anh khó hiểu rồi nhìn xuống mình, rồi lại cười tà, ngông nghênh đi về phía cô. Nhấc bổng cơ thể nhẹ bẫng của Bội Mễ lên, cọ mũi sát mặt cô, trêu đùa:

- Mới sáng đã muốn động sao?

Cô ngại ngùng né tránh, cố ủn anh ra, nói:

- Anh còn không mau mặc quần áo vào?

Tử Sâm bế cô tiến về phòng tắm, thủ thỉ:

- Để tôi kì cọ cho em nhé

Tử Sâm đặt cô xuống bồn, xả đầy nước nóng ra. Bội Mễ mấy lần vô ý hướng mắt về cơ thể anh, con mắt lại liếc xuống nhìn nam căn, tự hỏi sao trông cậu bé lại gân và trướng như kia? Tử Sâm bước vào, ngồi dựa bồn, ngả lưng ra sau thoải mái. Bội Mễ hơi lùi cách xa ra, chưa được một đoạn thì lại bị anh kéo lại, ôm sát trong lòng. Hai tay lại bắt đầu nghịch ngợm lên bầu ngực trắng nõn này, ra sức bóp nhào. Bội Mễ khó chịu, đầu núm rung rung nhạy cảm khiến cả người cô cứ rúm ró lại, từ khi biết được nếu vê vê nhẹ đầu ti thì cơ thể cô có phản ứng như này, Tử Sâm đã luôn trêu chọc, bức lên hai bầu ngực này khiến Bội Mễ ưỡn ẹo, cong người như tôm nhỏ.