Chương 22

Người xưa có câu, kẻ thức thời mới là “chó” tuấn kiệt, Cerberus, à không, Thẩm Tiểu Bạch luôn là một con chó biết thời biết thế. Lúc này đây, nó tự nhận mình đã hiểu rõ mối quan hệ chuỗi thức ăn trong gia đình này, cũng đã nghĩ kỹ việc mình sẽ tự đặt bản thân vào vị trí nào từ nay về sau.

Dù sao thì cũng chỉ có một kết luận — trở thành chó liếʍ của Thẩm Phù.

Ở trong cái gia đình này, dù có mạnh mẽ lợi hại như Lam Tư Tư hay Thẩm Gia Lạc, bọn họ đều có một điểm chung, đó chính là cực kỳ quan tâm đến Thẩm Phù có khí chất yếu đuối và trông chỉ như một con người bình thường này.

Hơn nữa, họ đều yêu chiều cậu vô cùng.

Từ những điều trên, chỉ cần nó trở thành chó liếʍ của Thẩm Phù, làm cho Thẩm Phù vui vẻ, vậy nó cũng sẽ có một địa vị trong gia đình này.

Nghĩ rõ ràng điều này, thái độ của Thẩm Tiểu Bạch đối với Thẩm Phù nhanh chóng thay đổi từ sự thờ ơ pha chút khinh bỉ lúc ban đầu biến thành chủ động, việc dụi vào lòng bàn tay và để lộ cái bụng lưu loát như nước chảy mây trôi, khiến Thẩm Phù cười không ngớt.

Nó thực hiện một loạt động tác một cách trôi chảy, khiến Thẩm Gia Lạc đứng bên cạnh cũng phải ngạc nhiên, nghi ngờ về thân phận chó ba đầu Cerberus của nó.

Dù sao thì làm gì có một con chó ba đầu Cerberus nào lại thông thạo toàn bộ chiêu trò làm nũng và tỏ vẻ dễ thương của đám thú cưng thế giới loài người, hơn nữa còn tự mình sáng tạo đột phá nữa chứ!

...

Lại là một ngày làm việc mệt mỏi không khác gì chó chết, Thẩm Sơn Hải ngồi xử lý đống giấy tờ cả một buổi sáng, đôi mắt dưới cặp kính cảm thấy chua xót không ngừng, ông đành nhỏ thêm hai giọt thuốc nhỏ mắt, sau đó uống một ngụm cà phê đắng để tỉnh táo, trong lòng càng thấy chua xót hơn.

Con lừa kéo cối xay không bao giờ tự đánh mình hai roi, nhưng ông lại tự mua cà phê để khiến mình tỉnh táo khi đi làm!

Đúng lúc này, máy tính hiển thị thông báo có hai tin nhắn mới từ tài khoản có tên gọi "Bà Xã Yêu Dấu".

Thẩm Sơn Hải lập tức cảm thấy mắt không còn chua xót, lòng không còn chua chát nữa, thậm chí cả việc kéo cối xay cũng trở nên dễ dàng hơn.

Ông nhanh chóng mở tin nhắn và đọc xong, sau đó trả lời: [Chó con? Trông cũng đáng yêu đấy, chỉ là không biết nó có sợ anh không.]

[Bà Xã Yêu Dấu: Con chó con lần này có tố chất không tệ nha, nó không sợ em, đứng yên không chạy luôn.]

[Bà Xã Yêu Dấu: Có lẽ cũng sẽ không sợ anh đâu.]

[Anh Yêu Bà Xã, Bà Xã Yêu Anh: Hê hê hê vậy thì tốt quá rồi.]

[Anh Yêu Bà Xã, Bà Xã Yêu Anh: Đi làm mệt quá hức hức hức, cần bà xã hôn hôn mới có sức cày cuốc tiếp.]

Gương mặt trắng trẻo mang khí chất tao nhã của Thẩm Sơn Hải hơi hơi ửng đỏ, nhưng các ngón tay vẫn không ngừng gõ bàn phím, liên tục phát ra tiếng động muốn được âu yếm với bà xã.

Lam Tư Tư khi nhìn thấy tin nhắn cũng đỏ hết cả mặt, nhưng vẫn lựa chọn một bức ảnh mèo con hôn gió từ giữa đống icon hôn gió thả tim, chọn gửi lại cho ông.

Thẩm Sơn Hải nhìn thấy hình ảnh đó, ý cười trong đáy mắt càng thêm rạng rỡ, nhanh chóng gửi lại một icon mèo con hôn gió, sau đó nối tiếp một câu: [Cảm ơn bà xã đã hôn hôn, anh lại nạp đầy năng lượng rồi!]

Rõ ràng đã là vợ chồng già bao năm với nhau, thế mà vẫn sến súa đến cạn lời.

Thẩm Sơn Hải được bà xã tiếp thêm sức mạnh, lập tức hóa thân thành siêu nhân xử lý văn kiện, nhanh như tia laser xem xét và phê duyệt các văn kiện tài liệu được gửi đến, cuối cùng trước giờ tan làm đã xem xong hết đống giấy tờ, có thể mang theo cặp tài liệu đúng giờ đi về.

...

Sau một buổi chiều làm nũng và tỏ vẻ dễ thương dưới sự áp đảo của hai thế lực khủng bố, Thẩm Tiểu Bạch cuối cùng cũng dần quen với sự hiện diện của hai áp lực này.

Thẩm Phù cũng rất tốt với nó, cả buổi chiều đã chuẩn bị cho nó một ổ chó và sắp xếp nước cùng thức ăn, thậm chí còn mở gói thức ăn vặt cho chó để nó thưởng thức.

Thẩm Tiểu Bạch vốn không thèm ăn cơm chó, thứ thức ăn của loài người này, làm sao xứng với thân phận cao quý của nó chứ.

Nhưng khi bao bì nhựa cản mùi được mở ra, mùi thơm quyến rũ của cơm chó lập tức khiến Thẩm Tiểu Bạch không thể kiềm chế, ngay lập tức bắt đầu vùi đầu vào ăn ngấu nghiến trước mặt Thẩm Phù.

Cơm chó, thật sự quá thơm ngon!

Đồ ăn vặt cho chó, còn thơm ngon hơn!

Ngay cả những món đồ chơi cho chó trông có vẻ trí tuệ thấp kia khi chơi cũng rất thú vị, sau một buổi chiều được chăm sóc ăn uống và vệ sinh, chó ba đầu Cerberus thoải mái chấp nhận điều này, nghĩ rằng cuộc sống hiện tại cũng không sai.

Chỉ cần... không có thêm bất kỳ ma vương mới nào xuất hiện nữa.

Dù sao thì việc cùng lúc sống chung một phòng với hai ông trùm bà trùm kia đã đủ khiến nó lo lắng rồi.

Đúng vào lúc này, một tiếng động nhỏ vang lên từ cửa phòng, tiếp theo đó, là tiếng chìa khóa được cắm vào ổ khóa cửa.