Lam Tư Tư chụp ảnh với hiệu suất cực kỳ cao, không mất nhiều thời gian đã chụp được một bộ ảnh khiến cả hai cô gái đều rất hài lòng, hẹn họ thời gian chỉnh sửa và xuất ảnh, sau đó cả hai bên đã chào tạm biệt nhau đầy thân thiện.
Trên đường về nhà, Thẩm Phù hiếm khi chủ động muốn nói điều gì đó với Lam Tư Tư, vành tai trắng ngần của cậu hơi đỏ lên, nóng bừng vì căng thẳng, cậu mất một hồi lâu để xây dựng tâm lý, cuối cùng mới mở miệng:
"Mẹ, anh nói hôm nay anh ấy sẽ mang một chú chó con về nhà."
Khi cậu nói, đôi mắt tròn xoe dưới trán sáng lấp lánh, tựa như những vì sao rực rỡ, rõ ràng rất mong đợi chú chó con này.
Lần đầu tiên được Thẩm Phù chia sẻ, Lam Tư Tư có chút ngỡ ngàng, bà chần chừ một lát mới phản ứng lại: "Chó con? Trông nó như thế nào?"
Thẩm Phù liền lấy điện thoại ra để tìm ảnh cho Lam Tư Tư xem.
Nhìn thấy bức ảnh của chú chó con Samoyed với nụ cười rạng rỡ trên nền đen tinh khiết, Lần Sư Tư không nhịn được mà khen ngợi: "Trông rất đáng yêu đấy, Phù Phù có thích chú chó con này không?"
Thẩm Phù bị hỏi đứng hình, cậu chớp chớp mắt: "Muốn sờ đầu chó con... như vậy có phải là thích không ạ?"
"Dĩ nhiên rồi, ba mẹ và anh đều rất thích Phù Phù, nên cũng thích sờ đầu Phù Phù." Lam Tư Tư không hề cảm thấy câu hỏi của Thẩm Phù ngớ ngẩn, bà rất nghiêm túc trả lời.
Thẩm Phù: Kiến thức +1.
Thực ra khi nghe nói Thẩm Gia Lạc mang một chú chó con về nhà, Lam Tư Tư hơi lo lắng.
Lam Tư Tư với tư cách là một quái đàm, tự nhiên sẽ có một loại áp lực đối với động vật, thông thường chó mèo cảm nhận được hơi thở của bà từ xa sẽ chạy trốn, không biết chú chó mà Thẩm Gia Lạc mang về nhà có như vậy không nữa.
Khi mẹ con họ về đến nhà, Thẩm Gia Lạc về đến ở nhà rồi.
Lam Tư Tư sợ làm chó con mới đến nhà sợ hãi, bà đứng cẩn thận ở khu vực tủ giày, không đi vào phòng khách.
Thẩm Phù thì vừa vào cửa đã thấy chú chó con Samoyed đang nằm trên sàn nhà, trông có vẻ hơi uể oải, cậu tiến lại gần một cách cẩn thận, giọng nói cũng hạ thấp đi một chút: "Anh ơi, em có thể sờ nó một chút không?"
Thẩm Gia Lạc cười: "Dĩ nhiên rồi, Phù Phù muốn sờ thế nào cũng được, nếu muốn xem màn biểu diễn nhảy qua vòng lửa anh cũng có thể dạy nó."
Cerberus: "..."
Tin được không vậy?
May mắn là Thẩm Phù rõ ràng tốt bụng hơn Thẩm Gia Lạc: "Chó con chắc không làm được những việc đó đâu, sẽ bị thương mất."
Thẩm Phù từ từ đưa tay ra, cử chỉ rất nhẹ nhàng xoa đầu Cerberus, lông của chú chó rất mềm mại, sờ vào giống như đám mây bồng bềnh.
Hai má trắng ngần của cậu không khỏi hiện lên màu hồng nhạt của sự mãn nguyện.
Cerberus bị Thẩm Gia Lạc đối xử thô bạo suốt cả đường đi, cũng không dám nghĩ mình sẽ được đối xử nhẹ nhàng như thế trong tay Thẩm Phù, nó đã chuẩn bị sẵn sàng bị lột một lớp lông, nhưng không ngờ rằng, bàn tay đặt xuống lại nhẹ nhàng đến vậy.
Nó không nhịn được mà ngẩng đầu lông xù lên, đôi mắt hạt đậu lén nhìn Thẩm Phù.
Thẩm Phù cũng đang nhìn nó.
Một người một chó nhìn nhau.
Thẩm Phù chần chừ một chút, nhớ lại những quy tắc xã giao mà Thẩm Gia Lạc đã nói, hai tay nhẹ nhàng nắm lấy hai bàn chân hồng của Kerberos: "Xin chào, tao là Thẩm Phù, rất vui được gặp mày."
"Gâu gâu." Cerberus miễn cưỡng sủa một tiếng, coi như đáp lại nhân loại hèn mọn vẫn còn lễ phép này.
Mặt khác, Lam Tư Tư thấy chó con không chạy loạn cũng không bị sợ hãi, bà thở phào nhẹ nhõm, cũng bước về phía này, vừa đi vừa nói: "Nếu đã quyết định nuôi rồi thì đồ dùng cho chó con cũng phải chuẩn bị kỹ, chuồng chó, đồ chơi chó, thức ăn chó, những thứ này đều phải chuẩn bị cho tốt."
Cerberus, với tư cách là chó ba đầu canh giữ cửa địa ngục, bản năng của nó luôn nhạy bén, vượt trội hơn hẳn những loài khác, không cảm nhận được ngay lập tức hơi thở mạnh mẽ của Lam Tư Tư là vì đã ở cùng Thẩm Gia Lạc quá lâu, giác quan đều đã tê liệt, lúc này thấy Lam Tư Tư đi đến trước mặt, nỗi sợ hãi của nó cuối cùng cũng trỗi dậy, cảnh báo nó không ngừng, khiến mọi lỗ chân lông trên cơ thể nó đều không nhịn được mà run rẩy.
Trong nhà này đã có một Thẩm Gia Lạc có thể gϊếŧ chết nó, sao lại còn một người phụ nữ mang hơi thở kinh hoàng như vậy nữa.
Không phải chứ, cái nhà này rốt cuộc là cái loại cấu hình gì vậy?
Điều này thực sự hợp lý sao?