Chương 2: Giấc Mơ Quá Khứ Và Nguồn Gốc Của Không Gian 2

Ba mẹ của Mật Mật đã dẫn Mật Mật đến mua một căn chung cư ở thành phố Hải Giác trong kỳ nghỉ, Mật Mật chuẩn bị dọn dẹp một chút trước, cô cũng có thể ở lại nhà vào thứ bảy chủ nhật.

Cứ như vậy Mật Mật mở ra cuộc sống đại học của mình, đại học của Mật Mật chuyên về du lịch, bởi vì người già hói đầu và người đẹp đều hy vọng Mật Mật không cần phải nặng nề chọn công việc vì cuộc sống, du lịch có thể rèn luyện thân thể mà cũng không cần 996, thật tốt mà!

Cho nên trong 4 năm đại học, Mật Mật sử dụng thời gian nghỉ ngơi để đi khắp hơn nửa Trung Quốc dọc theo lộ trình trên thẻ sinh viên, đã chụp vô số bức ảnh đẹp rồi đốt cho người già hói đầu và người đẹp, hy vọng hai người bọn họ cũng có thể nhìn thấy khung cảnh đẹp như vậy. Hơn nữa Mật Mật cũng quyết định không đi làm ngay sau khi học xong, mà muốn đi nốt nửa còn lại của Trung Quốc.

Mật Mật mới trở thành thành phố Hải Giác sau chuyến du lịch ba tháng ở Vân Quý, đừng hỏi vì sao không quay lại Đông Bắc, mà phải hỏi xem giá vé có rẻ hay không.

Cuối tháng 10, thành phố Hải Giác đón một mùa du lịch thịnh vượng, cũng tiến vào thời điểm mưa bão hàng năm, Mật Mật trở lại chung cư, chuẩn bị tắm rửa đi ngủ, đột nhiên bên mưa to tầm tã, còn có gió to hỗn loạn, Mật Mật biết đây là bão cuồng phong đã đến đất liền, nhưng mà không sao, thường thì 2-3 ngày là chúng sẽ hết, nhưng cơn bão lần này như chưa đạt được ý nguyện, kéo dài hết bảy ngày thì mới dừng lại.



Cũng may sau khi Mật Mật trải qua cơn bão cuồng phong vào năm đầu tiên, cô đã mua mười mấy cục sạc năng lượng mặt trời và đèn bàn sạc năng lượng mặt trời.

Mật Mật nằm ở trên giường đọc truyện mạt thế, càng đọc càng cảm thấy tình hình bây giờ rất giống vậy, cũng có bão cuồng phong không ngừng, cũng có mực nước tăng vọt, Mật Mật cảm thấy lo lắng, lại liên tưởng đến không gian của mình, Mật Mật cảm thấy mình đã tìm ra chân tướng, chắc chắn là sắp đến thời mạt thế cho nên người già hói đầu và người đẹp đã chuẩn bị sẵn cho mình, Mật Mật quyết định đợi cơn bão lần này đi qua thì sẽ chuẩn bị vật dụng.

Cũng không biết bao giờ thì cơn cuồng phong mới đi, hay là nó đã đi rồi.

Cũng may cơn bão đáng sợ trăm nay khó gặp này cũng đã đi sau bảy ngày.

Mật Mật nhanh chóng tính toán số tiền tiết kiệm trong tay, tiền tiết kiệm của ba mẹ trừ cho tiền sinh hoạt phí và đi du lịch mấy năm nay thì vẫn còn 86 vạn, đơn vị của ba mẹ gửi trợ cấp 100 vạn, tiền bảo hiểm 200 vạn, tiền bồi thường 400 vạn, cô đều chưa động vào, mặc dù mấy năm nay chung cơ ở thành phố Hải Giác giảm nhẹ nhưng bán với giá hơn 100 vạn tệ cũng không thành vấn đề, cũng có thể bán căn nhà lớn ở Đông Bắc với giá mấy trăm vạn.