Chương 2: Gặp gỡ

Sau khi đi tuần về tôi lại gặp được ông già hồi sáng, hồi sáng ông già vẫn còn rất ổn nhưng bây giờ lại chỉ còn có một nửa thân trên, chỉ có thể dùng tay bò trên mặt đất, nền đất vốn đã bẩn nay lại bị ông già bôi một vệt máu thật dài.

Thật đáng thương, không phải là đói đến váng đầu nên mới ăn chân mình đấy chứ?

"Con đã sớm nói với ông rồi! Sống là phải biết tính trước tính sau, những lúc gian nan khốn khó nhớ cất giữ lương thực mà ông không chịu nghe!"

"Thôi con không nói nữa, con về nhà ăn cơm đây ông nhớ giữ gìn sức khỏe"

Một lúc sau, lúc này ở nhà A Bei cậu đang nằm trên giường thân yêu mà lướt điện thoại. Hả? Các bạn đang định hỏi ở mạt thế thì lấy đâu ra điện để sạc điện thoại đúng không? Thật ra nhà tôi có một bảo bối có thể giúp tôi sạc điện, nào để tôi dẫn các bạn đi xem.

Các bạn có nhìn thấy chiếc l*иg mà tôi để trên bàn kìa không? Thứ bên trong chiếc l*иg đó là thứ đã giúp tôi đấy! Nó tên là Lôi Thử, một con zombie biến dị có khả năng phóng điện ở cường độ nhỏ. Lúc tôi phát hiện ra nó thì cũng rất ngạc nhiên về khả năng sau khi biến dị của zombie, tôi cũng đã tự hỏi bản thân liệu mình có khả năng biến dị hay không? Và liệu biến dị thì mình sẽ có được năng lực gì? Nói thật tôi cũng rất mong chờ...

"Ting tong ting tong"

"Hả? Đứa nào bấm chuông nhà mình thế nhỉ?"

Sau khi ra mở cửa thì phát hiện đó là tiểu đệ mà tôi mới thu nhận vài ngày trước.

"Chuyện gì nói mau giờ tao đang bận"

"Ua o ua ua a ua o"

"Hả? Mày nói cái gì? Mày bảo ở trong khu vực của mình xuất hiện một con zombie có mùi thơm kì lạ, bảo tao qua xem ấy hả"

"A ua o a ua"

"Mày đợi chút để tao vô mặc cái quần đã..."

Sau khi nghe tin tôi đã lập tức cùng tiểu đệ của mình đi tới đó.

Trên đường đi...

"Con zombie này mày đi nhanh lên hộ tao, nếu cấp trên biết tao để một con zombie lạ xâm nhập vào địa bàn là tháng này mày không có lương đâu đấy"

"Ua a o ua a"

"......"

15 phút sau...

"Chỗ này hả? Đâu? Nó ở đâu?"

"U a ua u a"

Nhìn về phía mà tay con zombie chỉ thì đúng là tôi có thấy thứ gì đó nhúc nhích thật nhưng mà... Nó không phải zombie mà là một con người!

"Vãi *beep* là con người!"

Tôi tiến lại gần để quan sát kĩ hơn thì phát hiện đó là một cô gái loài người, tuổi tầm 17 đến 20, khuôn mặt xinh xắn dù trông khá bẩn và hôi nhưng vẫn có thể nhìn ra đây là một mỹ nhân.