Chương 9:

Cô Thành trở lại phòng bệnh, nhìn thân thể mình nằm trên giường, đáy mắt màu đen tràn ngập một chút hứng thú.

Hắn ngược lại chờ mong ——người vợ ngoài miệng thâm tình này, sẽ chiếu cố hắn như thế nào?

"Ông xã, anh tới rồi." Ninh Ý cảm nhận được hơi thở của hắn.

Cô vẫn còn vì miếng thịt kho tàu mà thương tâm rơi lệ: vừa nếm được chút xíu đã đi, thực sự là quá tiện nghi cho ông xã chết tiệt kia.

"Ừm." Cô Thành đáp một tiếng, ngồi xuống ghế bên giường, nói: "Còn thương tâm?”

"Không có, tôi đang suy nghĩ, để cho anh ăn thì tôi cũng nguyện ý." Trong lòng Ninh Ý vô cùng bức bách, nhưng ngoài miệng lại tỏ ra thâm tình, nói tiếp: “Vì anh, cái gì tôi cũng nguyện ý.”

Ánh mắt Cô Thành lạnh lẽo: "Cái gì cũng nguyện ý?”

Ninh Ý không hề có cảm giác xấu hổ: "Đương nhiên rồi ông xã.”

Cô Thành dùng khuỷu tay đỡ lấy khuôn mặt, thờ nói nói: “Mẹ tôi muốn cô mỗi ngày đều giúp đỡ xoa bóp cho tôi, cái này chắc cô cũng rất nguyện ý.”

Ninh Ý: ". . ."

Ninh Ý vô tội: "Đáng tiếc hiện tại chúng ta không thể đổi lại được, ông xã à.”

"Thật sao?" Cô Thành nhẹ giọng cười một tiếng, thanh âm trầm thấp mang theo từ tính, "Cô đang thử sao.”

Ninh Ý nằm thẳng rất thoải mái, đáp: “Tôi đang thử dùng suy nghĩ—— "

——Về thực đơn đêm nay _

Gan ngỗng áp chảo, tôm hùm Boston, phô mai nấm đen, còn có thịt kho tàu mà cô chưa ăn…

Cô Thành dựa vào lưng ghế, âm trầm cười cười, "Không nóng nảy, cô cứ chậm rãi thử.”

Ninh Ý dùng giọng nói táo bón biểu đạt nỗ lực thật tốt của mình: "Ừm ừm —— "

Nếu so với lần đầu tiên hoán đổi thì hôm nay bạn họ đã đổi tổng cộng hai lần rưỡi, nửa lần cuối cùng là sau khi hồi phục, mà vừa rồi lúc ăn thịt kho tàu lại bị cô vô tình hoán đổi thêm một lần nữa.

Như vậy thời gian hồi phục hiện tại là 8 giờ!

Đủ cho cô đánh một giấc ngủ chất lượng _

Cô Thành cũng đang suy nghĩ về cơ chế hoán đổi cho nhau.

Lúc trao đổi rất vội vàng đột ngột, Cô Thành chỉ biết khoảng thời gian đại khái, ước chừng khoảng một giờ, cũng không có quy luật cụ thể. Hiện tại có thể cảm nhận được, việc hoán đổi ngẫu nhiên rất mạnh.

Vì vậy... Trong sự không chắc chắn này, cả hai bên thực sự bị động như nhau.

Đáy mắt Cô Thành tối tăm, đây cũng không hẳn là chuyện xấu.

Hắn ngồi trước giường một lát, Ninh Ý bên kia đang nỗ lực cố gắng cho nên không phát ra âm thanh nào, thoạt nhìn giống như đang ngủ thϊếp đi.

Ánh mắt lạnh lùng của Cô Thành hiện lên vẻ giễu cợt.

Nếu như Ninh Ý chính là người đơn giản ham ăn biếng làm, vậy ngược lại còn giảm đi không ít phiền phức cho hắn.

Hắn nhẹ nhàng đứng dậy, chuẩn bị rời đi.

Mới vừa đi được hai bước, giọng nói mềm nhũn nửa tỉnh nửa mơ của Ninh Ý truyền đến.

"Thịt kho tàu, có thơm không?”

Cô Thành: ". . ."

Ha ha.

Ha ha. Thơm cái đầu cô.

…..

Đêm khuya.

Ninh Ý vẫn đang ngủ say trong thân thể Cô Thành.

Tuy nhiên, khi ngủ được một nửa, cô nghe thấy tiếng tản nhiệt của máy tính khi nó hoạt động.

Vừa mở mắt ra, thì liền thấy mình đang ngồi ở trong một căn phòng khác, trước mặt là laptop đang mở, hiển nhiên vừa rồi Cô Thành đang làm việc.

Cô ngáp một cái: "Ông xã, chúng ta lại đổi trở về à?”

“Ừm.” Thanh âm của Cô Thành rất thanh tỉnh, nhớ lại trang máy tính vừa rồi, "—— bây giờ là 12 giờ đêm.”

Sau 12 giờ đêm, hai người liền tự động hoán đổi lại.

Đây là một quy luật mới.

Ninh Ý híp mắt, xem trang duyệt web của Cô Thành một lát. Lão đại này bắt đầu chú ý đến xu hướng đầu tư kinh doanh và phát triển khoa học kỹ thuật mới nhất, không hổ là sau khi quật khởi vẫn như cũ nghiền ép tất cả mọi người.

Vì vậy, cô không chút do dự mà chú ý tất cả những công ty lão đại đang quan tâm.

Một chút suy nghĩ kiếm tiền của ông xã, cũng không quá phận. Dù sao đều là tài sản chung của hai vợ chồng.

Ninh Ý suy nghĩ một hồi thì cảm thấy rất mệt.

Trở lại thân thể của mình, các loại tiếng ồn bên tai đều trở lại, ngay cả tiếng chó nuôi trong trang viên chạy ra ngoài cũng có thể nghe thấy, làm sao có thể so sánh với giường lớn khách sạn năm sao cách âm miễn phí của cô?

Vì vậy, cô ân cần nói chuyện với Cô Thành: "Có muốn đổi lại không ông xã? Anh dùng cơ thể tôi để làm việc, tôi không có ý kiến.”

“Tôi cũng không có ý kiến,” Cô Thành lạnh lùng đáp, “Tôi còn đang chờ ngày mai cô sẽ lau thân thể cho tôi đây.”

Ninh Ý: ?

Ninh Tình tươi cười đầy mặt.

Nếu không đêm nay mình cứ gϊếŧ hắn trước?