Chương 34:

Ngày hôm sau.

Ninh Ý ngồi trên chiếc xe Bentley đi tới trường đua ngựa của Cô Thành.

Cậu chủ nhỏ của Cô gia cũng đi theo, từ lúc lên xe đã bắt đầu lải nhải: "Đó là trường đua ngựa của anh em đó, em rất nhớ nó, lúc nào có thể nhìn thấy tư thế cưỡi ngựa oai hùng của anh em, oa oa oa.”

Ninh Ý: O.O

Nói không chừng hôm nay có thể cho cậu thấy đấy.

Xe chạy một mạch về ngoại ô phía tây, thảm thực vật càng ngày càng rậm rạp, trên đường cũng càng ngày càng nhiều xe tư nhân sang trọng, cuối cùng dừng ở cửa sắt lớn khí phái của câu lạc bộ cưỡi ngựa.

Quả nhiên đã có rất nhiều người ở nơi trong chỗ hào môn này hàn huyên.

Hiện tại Cô Nhạc đã hoàn toàn hình thành thói quen mở cửa xe cho chị dâu, tự giác chống nóc xe, rất nhiều người đều đang nhìn về phía bên này.

Hôm nay Ninh Ý mặc một chiếc áo gile màu da trâu, bên trong là áo sơ mi màu vàng nhạt, cúc áo mở ra mấy cái, rất có phong cách phục cổ phương Tây, nửa người dưới là quần cưỡi ngựa truyền thống màu đen vừa vặn, phối hợp với đôi giày kỵ sĩ. So với các tiểu thư có mặt ở đây, trang phục của Ninh Ý cũng không mấy rực rỡ.

Nhưng đôi chân dài miên man kia bị buộc chặt vào quần bó sát người, đi giày cao gót màu đen, mảnh mai và cân đối đến mức gần như hoàn mỹ. Khoảnh khắc nó vươn ra từ trong xe và đặt xuống đất, vô cùng gọn gàng và tiêu sái!

“Chết tiệt!” Triệu Mạt Sơ vừa đi tới, cầm máy ảnh chụp liên tục: “Win! Cô đẹp quá!”

Ninh Ý thầm nghĩ, thắng hay không cũng không quan trọng.

Chỉ cần không mặc bộ đồ cưỡi ngựa bảy màu của Cô Thành ra thì cô đã chiến thắng chính mình!

“Đúng rồi, cô có biết hôm nay ở trường đua ngựa còn có ai tới không?" Triệu Mạt Sơ thần bí bí nói: "Đại minh tinh, đại ảnh đế Tưởng Lâm Dập! Thế nên hôm nay ở đây có rất nhiều fan và trạm tỷ đến đấy!”

Ninh Ý biết, nam chính mà! Từ hôm nay trở đi, Đinh Tư Nguyệt sẽ nắm ảnh đế trong lòng bàn tay mềm mại của mình!

Là một quyển sủng văn cẩu huyết không có não, mô típ tình cảm của nam nữ chủ sẽ là cô trốn hắn theo đuổi, ở giữa có còn có các nam và nữ khác, cộng thêm cuộc tấn công bừa bãi của một vị vương giả nào đó trở về, các loại tình tiết hiểu lầm dây dưa, nhưng mà ảnh đế bá đạo này lại hết lần này đến lần khác không thể buông bỏ cô ta!

Ninh Ý: Đánh nhau đi, đánh nhau đi! Tất cả đánh nhau trên nền tảng của tôi đi!

Lúc này Đinh Tư Nguyệt và Ôn Hiểu Mạn cũng nhìn thấy Ninh Ý, nhớ tới chuyện mua trang phục cưỡi ngựa ngày hôm qua, sắc mặt ít nhiều cũng có chút mất tự nhiên. Không ai ngờ Ninh Ý dám dùng tài khoản của Cô đại thiếu, còn biết mật mã của hắn! Ngày hôm qua người trong giới đều chua xót một đêm!

Tuy nhiên Cô đại thiếu ghét nhất loại chuyện cáo mượn oai hùm này.

Chờ Cô thiếu gia tỉnh lại, Ninh Ý cứ chờ xem!

Các thiên kim tiểu thư thân mật tụ tập cùng một chỗ: “Các chị em, chúng ta chụp ảnh chung đi!”

Hôm nay Đinh Tư Nguyệt vì muốn để lại ấn tượng đẹp nhất cho Tưởng Lâm Dập, mặc trang phục cưỡi ngựa màu đỏ nổi bật nhất, trên mặt trang điểm tinh xảo, đứng vững ở vị trí C.

Nhưng mỗi người bọn họ đều muốn chọn ra được ảnh chụp diễm áp của mình đăng lên blog, kết quả cuối cùng chính là một đám người đứng ở đằng kia chụp ảnh trong vòng nửa giờ, mà Triệu Mạt Sơ lại đang chụp ảnh bọn họ.

Không ai gọi Ninh Ý tới chụp ảnh chung, cô và cậu chủ nhỏ Cô gia đã sớm đi đến chuồng ngựa chọn ngựa rồi.

Quả nhiên, Ninh Ý đã nhìn thấy con 03 mà Cô Thành nói.

Là ngựa Mông Cổ có lông màu cà phê, hình thể hơi thấp một chút, ánh mắt cũng tương đối dịu dàng ngoan ngoãn, quả thật tương đối thích hợp đối với người mới tập chơi.

Một huấn luyện viên đẹp trai có dáng dấp rất cường tráng đi tới: "Cô muốn chọn con này sao?”

Ninh Ý còn chưa kịp trả lời, Cô Nhạc đã đi lên chạm quyền với hắn trước: "Anh Tống!”

Tống Yến là vệ sĩ trước kia của Cô Thành, chính xác mà nói thì hắn chính là tổng chỉ huy an ninh của Cô thị. Sau khi Cô Thành xảy ra chuyện, hắn vẫn trung thành và tận tâm như cũ, trông coi trường đua ngựa to như vậy thay hắn.

Ninh Ý nhìn cảnh tượng Cô Nhạc và Tống Yến giống như anh em ruột gặp mặt, lập tức đã biết hai người bọn họ vì sao thân thiết như vậy… đều là người hầu trung thành nhất của Cô đại thiếu! Trái tim kiên định không bị lay chuyển đối với Cô thiếu gia!