Chương 2.1

Chương 2.1: Người đàn ông Lý Thiên Vũ.

-------------------------------------------------------------------------------

Chờ một lúc, Lý Thiên Vũ vẫn chưa về nhà.

Chu Hiểu Vân bảo Nữu Nữu ăn trước,cô bước ra khỏi nhà với ý muốn tìm chồng trở về.

Căn nhà nhỏ mà họ thuê nằm ở khu vực ngoại ô của một thị trấn nhỏ trong quận, cũng không phải là nơi phồn hoa. Cũng thật may, gần căn nhà nhỏ của họ có bệnh viện, siêu thị nên việc mua sắm cũng khá thuận tiện, ở đây cũng gần nhà máy sản xuất đồ chơi nơi Chu Tiểu Vân làm việc. Lý Thiên Vũ tìm một con đường khá đông đúc ở quận, anh thuê một mặt bằng nhỏ, bán một ít trái cây, thế nên có lúc anh về sớm lại có lúc về muộn.

Trên thực tế, cô đã từng thuyết phục Lý Thiên Vũ, bảo anh mở một lớp học. So với quần bán trái cây bấp bênh này thì thu nhập sẽ ổn định hơn nhiều.

Thế nhưng Lý Thiên Vũ không đồng ý, anh ấy nói một cách hùng hồn với những lý lẽ của bản thân:" Anh mở quần bán trái cây, có như thế nào thì anh cũng là ông chủ, anh mới không thèm đi làm công nhân cho người ta, đi nhìn người ta tỏ thái độ mà làm việc."

Thực tế, đây cũng chỉ là một nguyên nhân nhỏ.

Lý Thiên Vũ cũng đã tốt nghiệp trung học cơ sở, anh cũng trở về sau khi phục vụ quân đội trong ba năm. Chính phủ sắp xếp cho anh một công việc, là bảo vệ, nhưng anh ấy ngại mệt nên từ chối không làm. Gia đình anh cũng tìm cho công việc nhẹ nhàng hơn, nhân viên văn phòng. Anh đã làm việc được một năm, nhưng bản thân cảm thấy rằng mình không được cấp trên coi trọng và họ luôn để anh chạy việc vặt. Thế rồi, Lý Thiên Vũ lại từ bỏ công việc này.

Sau khi kết hôn, anh làm rất nhiều công việc nhưng đều là linh tinh, vụn vặt. Sau đó, nghe bạn bè xúi giục, anh liền thuê mặt bằng, mở một gian hàng trái cây. Cuối cùng, bây giờ đã được 3-4 năm. Tuy không kiếm được nhiều tiền, nhưng công việc này khiến anh ấy được nhẹ nhàng, tự do.

Gần mười năm rồi kể từ khi Chu Tiểu Vân yêu Lý Thiên Vũ ở tuổi 19 và kết hôn vào hai năm sau đó. Cô yêu và cô hiểu người đàn ông này hơn cả hiểu bản thân mình.

Nhiều năm vợ chồng cùng chung sống, cuối cùng cô cũng nhìn rõ, Lý Thiên Vũ thích ăn chơi, thích hưởng thụ, bản tính lười biếng khó thay đổi, càng không thể đổi bản tính trời sinh thích an nhàn, càng không có chí lớn. Đi theo nam nhân này, cô không nên mong nghĩ đến phú quý, không nên hy vọng xa vời lời nói ngọt ngào, lãng mạn và cũng đừng chờ mong những bất ngờ vui sướиɠ.

Đôi khi Chu Hiểu Vân không thể hiểu tại nỗi, tại sao lúc đó mình lại khăng khăng yêu một người đàn ông vô dụng như vậy. Gia đình cô ai nấy đều không đồng ý cuộc hôn nhân này, nhưng lúc ấy cô lại như bị kẻ tà ma quấn lấy mà khóc kêu, khẳng định sẽ không gả cho ai ngoài Lý Thiên Vũ. Đây chính là cái gọi Ià duyên phận sao?

Đi được vài bước, cô nghe thấy tiếng còi xe máy chói tai.

Chu Tiểu Vân cũng không thể tiếp tục đem tâm trí nghĩ về những chuyện trước kia, và đột nhiên cô ấy khẽ nở nụ cười nhẹ nhàng. Lúc này, cô lại cảm thấy hạnh phúc .Có thể ở bên người đàn ông yêu mình và mình cũng yêu, chịu khổ một chút cũng là đáng giá.

"Em sao lại đến đây, ở nhà chờ anh là được rồi". Lý Thiên Vũ dừng xe máy, nói với Chu Tiểu Vân.

Chu Tiểu Vân cười nói:"Sao hôm nay anh về muộn như thế a! Không phải bình thường mỗi ngày anh đều về nhà lúc 6 giờ rưỡi sao?"

Lý Thiên Vũ giải thích:"Lúc anh chuẩn bị đóng cửa hàng, tiểu cố đột nhiên đến tìm, hắn cùng anh trò chuyện một lúc nên anh mới về trễ như vậy."

Tiểu cố? Cố Xuân đến?

"Hắn lại đến tìm anh để làm gì?" Chu Tiểu Vân chau mày.

Tiểu cố chính là bạn thân từ lúc nhỏ của Lý Thiên Vũ. So ra, Lý Thiên Vũ xem trọng người bạn tiểu cố này hơn cả cô. Tiểu cố quanh năm chơi cổ phiếu, nghe nói kiếm được không ít tiền. Nhưng Chu Tiểu Vân từ trước đến nay vẫn có chút thành kiến với hắn, bởi vì Lý Thiên Vũ nhất nhất nghe theo lời người bạn này.

Lý Thiên Vũ chồng của mình còn chưa toàn tâm toàn ý nghe theo mình đâu! Chu Hiểu Vân tức giận nghĩ.

Lý Thiên Vũ đậu xe xong, anh cùng với Chu Tiểu Vân đi về nhà. Vừa đi, anh vừa nói:"Anh đang muốn trở về để cùng em bàn bạc một số chuyện, đi thôi, lúc ăn cơm anh sẽ nói."

Chu Tiểu Vân cùng chồng cô bước vào nhà, và một luồng khí nóng ngay lập tức ập vào họ. Trong phòng, chiếc quạt điện cũ kĩ với tiếng kêu tít tít phà vào không khí từng làn gió nóng hôi hổi, Nữu Nữu ăn cơm trong cảnh mô hôi đầm đìa.