Chương 1.2

Chương 1.2: Cuộc sống bình thường của những người bình thường.

-------------------------------------------------------------------------------

Sau này đành phải tìm một trường mẫu giáo tư nhân gần đó, một tháng tiền ăn trưa và ăn vặt buổi sáng, chiều chỉ 200 tệ. Chỉ là Chu Tiểu Vân cảm thấy rất buồn khi nghĩ đến mình thậm chí không thể cho con gái nhỏ được học ở một trường mẫu giáo tốt hơn.

Khi Chu Tiểu Vân đến lớp thì đã là năm giờ mười. Trong lớp chỉ còn lác đác vài em nhỏ không ai đón. Nhìn thấy Nữu Nữu đáng thương đang đứng ở cửa chờ cô, cô không khỏi âm thầm hận chính mình, sống qua đủ loại ngày tháng, đã hai mươi tám tuổi rồi, còn là thiếu nữ mười mấy sao? Nếu không phải ở nhà mộng mơ buồn bực, làm sao có thể đến đón con nhỏ muộn a!

Chu Tiểu Vân cẩn thận bế Nữu Nữu với khuôn mặt tươi cười lấy lòng cô bé, giả vờ như không nhìn thấy sự thiếu kiên nhẫn của giáo viên, cô tự nhủ lần sau nhất định sẽ không đến muộn nữa.

Nữu Nữu rất vui khi nhìn thấy mẹ, cô bé ríu rít như con chim nhỏ: "Mẹ ơi, con đói, con muốn ăn cá mẹ nấu."

Trái tim mệt mỏi của Chu Tiểu Vân đột nhiên như có thêm sức mạnh, cô ấy đáp lại bằng một nụ cười. Cô lập tức đưa con gái đi chợ rau, mua loại cá yêu thích của Nữu Nữu và mua thịt để làm món thịt kho tàu mà Lý Thiên Vũ thích.

Đến khi mọi việc xong xuôi, cơm nước dọn ra thì đã bảy giờ tối.

Phòng thuê mặc dù không lớn, nhưng được Chu Tiểu Vân khéo léo thu dọn sạch sẽ.

Trong nhà chẳng có gì quý giá, có chiếc tivi màu Gấu Trúc 25 inch mua hồi mới cưới và chiếc máy giặt l*иg đôi kiểu cũ. Máy điều hòa và tủ lạnh thì chưa thể mua, Chu Tiểu Vân một lòng chỉ muốn tiết kiệm một số tiền để mua một căn nhà trong thành phố, vì vậy mọi chi phí đều được tiết kiệm hết mức có thể.

Tuân thủ nguyên tắc không bao giờ lãng phí và không bao giờ tiêu thêm một xu nào, thế nên có rất ít đồ vật giá trị lớn trong nhà. Thậm chí còn không có nhiều đồ đạc, một chiếc giường lớn, một chiếc giường nhỏ cho trẻ nhỏ và một cái tủ quần áo bốn cánh. Một chiếc bàn ăn, vài chiếc ghế đẩu. Giá để giày cũng là một món hời rẻ tiền tại chợ đầu mối.

Ngoài việc đi làm, chăm sóc con cái, Chu Tiểu Vân còn phải dọn dẹp nhà hàng ngày.

Chăm sóc căn nhà nhỏ này đã tốn không biết bao nhiêu công sức của cô. Chu Hiểu Vân dùng vải hoa của cô để làm màn, khăn trải bàn,... TV, máy giặc cũng được phủ bằng vải hoa màu xanh lam. Sàn nhà được lau thật sạch. Trên bàn là một con búp bê vải nhỏ mà cô ấy khéo léo làm, được cô lấy trộm mang từ xưởng đồ chơi về nhà.

Bây giờ trên bàn đã dọn xong thịt kho tàu và cá chua ngọt, một đĩa rau trộn dưa chuột, ba bát cơm và một chiếc bát lớn canh trứng với tảo biển.

Cô chỉ cần chờ đợi chồng mình, Lý Thiên Vũ trở về.