Chương 4

Cún con mà Hàn Thư nghĩ đến tên là Giò heo (vì nó rất thích ăn giò heo) được Nghiêm Viễn là một omega cấp S cũng là bạn đời của Lăng Trác tặng trong một lần sinh nhật. Lăng Trác và Hàn Thư là bạn thân mặc chung một chiếc quần cùng nhau lớn lên, sau khi vào đại học Lăng Trác vào đại học quân sự của Nam Việt khoa chỉ huy-cơ giáp còn Hàn Thư và khoa Sinh vật kỹ thuật đại học Tổng hợp Nam Việt.

Sau khi tốt nghiệp Lăng Trác tòng quân dùng năm năm để leo lên vị trí hiện tại, Hàn Thư đến tinh cầu Kim Cương làm giáo viên cấp ba một năm trước mới tòng quân vào quân đoàn 04 cả ba mới gặp lại.

"Thật chất cậu nên cảm ơn Đoàn Kiến Văn." Hàn Thư vừa nói vừa xem số liệu của Lăng Trác.

"Cảm ơn!!! Cái thằng vô tích sự đó!!" Lăng Trác lớn tiếng.

"Phải a, Đoàn Kiến Văn tuy không có đầu óc nhưng lần này hắn tuy sai mà lại làm đúng." Hàn Tư tắt đi màn hình số liệu nhìn thẳng Lăng Trác.

"Nếu tính theo thời gian ở thủ đô thì chúng ta tốn thời gian sáu tháng nhưng với M20 thì chỉ trải qua hai mươi ngày, vừa cập bến chúng ta phải đối mặt với tình hình thời tiết khắc nghiệt nhất của M20, vừa lúc đủ thời gian cho các binh sĩ thích nghi với khí hậu này, sẽ hạn chế rất nhiều trường hợp xấu xảy ra." Hàn Thư nghiêm túc nói.

"Cậu nhìn xem số liệu của mình, các chỉ tiêu đều vượt mức nhưng cơ thể cậu không có hiện tượng quá tải. Cậu Phải biết M20 có trọng lực và độ nghiên trục xấp xỉ thủ đô tinh nhưng diện tích và thời gian lại gấp chín lần, chỉ cần hai điều khác biệt đó thôi đã tạo gánh nặng rất lớn lên tinh thần và cơ thể của con người rồi."

"Nói một cách đơn giản cơ thể con người rất nhạy cảm với sự thay đổi môi trường và khí hậu, thổ địa, nguồn nước,... Tất cả mọi thứ nó cần có thời gian biến đổi để thích nghi với môi trường ở nơi mới. Trong khi các cơn bão diễn ra tín hiệu bị mất, từ trường rối loạn thì gần 75% các binh lính đi thăm dò bị mắc kẹt lại trên đảo không thể trở lại chiến hạm, họ phải đóng quân trên đảo hơn mười ngày, gián tiếp giúp họ đẩy nhanh quá trình này."

"Chắc cậu chưa xem qua hồ sơ báo cáo sức khỏe của mọi người, ngoại trừ một số binh lính bị tâm lý do ở quá lâu trong không gian nhỏ hẹp ra thì các chỉ tiêu đều được đề cao, có nghĩa là họ đang thay đổi theo chiều hướng có lợi. Nếu các thí nghiệm của phòng nghiên cứu thành công thì chín mươi phần trăm gen của các binh sĩ đang đuổi theo chiều hướng phát triển của các sinh vật trên hành tinh này. Họ đang tiến hóa."

Lăng Trác đứng hình khi nghe hàn Thư nói, cpu của anh đang bị chết máy không thể xử lý kịp thông tin to lớn vừa nhận được: "Nhưng liên quan gì đến việc Đoàn Văn Kiến à không Đoàn Kiến Văn lập công?"

"Đoàn Kiến Văn thúc đẩy quá trình này nhanh hơn, cậu đã biết hai quân đoàn kia một người chọn ở khu đóng quân ở đồng bằng, một người chọn ở cao nguyên, khí hậu ôn hòa và giống với khí hậu ở thủ đô tinh gần như trăm phần trăm, ngoài việc phải chiến đấu thì hầu như họ không có cảm giác về sự thay đổi này, họ vẫn chưa thích ứng được với sự thay đổi nhất là thời gian. Trong khi thủ đô tinh một ngày là hai mươi bốn tiếng còn ở đây một ngày là hai trăm mười sáu tiếng, các binh sĩ làm nhiệm vụ thăm dò, chiến đấu nhưng vẫn tuân theo thói quen sinh hoạt hai mươi bốn giờ ở thủ đô tinh, còn quân đoàn của chúng ta thì đang dần thích nghi với M20 buổi sáng là một trăm lẻ tám tiếng và buổi tối là một trăm lẻ tám tiếng."

"Một người bình thường sẽ không chịu được cường độ làm việc liên tục bốn, năm ngày không ngủ hay ngủ một giấc bốn ngày nhưng cậu quên à binh sĩ Nam Việt không phải nhân loại cũ, binh sĩ quân đoàn 02 là các alpha và beta ưu tú nhất, phần lớn tinh thần lực của họ đều từ B cấp trở lên được huấn luyện trong môi trường khắc nghiệt nhất dù là không ngủ nghỉ bảy ngày cũng không đánh gục được."

"Tất nhiên việc tiến hóa này chỉ diễn ra từ từ một cách vô thanh vô thức, nếu không phải tôi quen thuộc số liệu của cậu và mọi người thì cũng chưa chắc đã phát hiện ra." Hàn Thư mở bản so sánh số liệu trước và sau khi đến M20 cho Lăng Trác xem.

"Trải qua gần hai mươi ngày tức sáu tháng mà sự biến đổi của mọi người không chênh lệch là bao, người thay đổi rõ rệch nhất là cậu, Lý Kính Đình, Nguyễn Minh Sang, Phạm Duy, Thẩm Mạn, Trần Mỹ Nghi, Đỗ Cát Tường, tất cả đều là alpha từ cấp A+ trở lên và cũng là những người tham gia hoạt động nhiều nhất nói đúng hơn là từ bỏ sử dụng cơ giáp để đặt chân lên mảnh đất này, những người tiếp xúc đầu tiên với môi trường." Hàn Thư liếc xéo người đối diện.

Thân là người chỉ huy quân đoàn trưởng của một quân đoàn vậy mà bỏ bê nhiệm vụ cho chỉ huy phó còn mình mặc cơ giáp chạy đi đánh nhau với độc trùng độc thú ngoài kia. Không hề có một chút phép tắt hay kỹ cương nào cả: "Cậu đừng có mà dồn hết mọi việc lên đầu Nghiêm Viễn, một alpha mà dồn hết công việc cho omega làm cậu không thấy xấu hổ à. Hên chỉ huy phó là Nghiêm Viễn chứ gặp người khác thì cả sư đoàn của chúng ta không có sư đoàn phó rồi."

Nghe hàn Thư quở trách Lăng Trác chỉ đành xấu hổ gãi mũi, ho khan đưa tay mời ý bảo cậu tiếp tục.

“Tất cả mọi người khi đến hành tinh này sẽ từ từ thích nghi với thời gian nơi đây giống việc thích nghi chênh lệch múi giờ ở hai bán cầu đông và tây cơ thể sẽ tự điều tiết việc này. Việc này cũng thúc đẩy quá trình tiến hóa của mọi người và bên mình sẽ có lợi thế hơn một chút so với hai quân đoàn kia.” Hàn Thư tiếp tục giải thích.

“ Ý cậu là bọn họ sẽ chậm hơn bên ta. Nếu nhiệm vụ này sau khi thành công chúng ta không những kiếm được tiền mà tư chất các binh sĩ cũng cao hơn các quân đoàn khác rất nhiều. Lần này kiếm lớn rồi!!!!!" Lăng Trác đã hiểu ý và bắt kịp lời nói của Hàn Thư.

Nếu điều Hàn Thư nói là thật thì đúng là mình kiếm rất lớn, thử nghĩ xem lúc phát hiện tinh cầu mọi người đều háo hức tranh nhau miếng mồi béo bỡ này nhưng khi số liệu truyền về thì mọi đùng đẩy cho nhau, nếu không như thế thì làm miếng mồi ngon làm sao đến lượt cậu quân hàm trung tướng tiếp nhận.

"Ha ha ha ha ha,.... Mấy cái lão già đó nếu biết được chắc chắn sẽ hối hận đấm ngực dậm chân luôn, một môi trường rèn luyện binh lính có một không hai như này mà bị bọn họ bỏ lỡ, Hàn Thư tôi yêu cậu chết mất, cậu đúng là ngôi sao may mắn của chúng ta." Lăng Trác đứng chống nạnh cười ngửa mặt lên trần nhà.

"Nếu biết cậu còn không mau nhanh chóng đem mấy tên cơ bắp đó đi huấn luyện, sớm muộn gì điều này sẽ bị bên trên biết đến lúc đó thì không còn cơ hội đâu.”

“Lần này chúng ta là mèo mù vớ phải chuột chết, trong quá khứ cũng có rất nhiều tinh cầu có độ chênh lệch thời gian bị phát hiện nhưng chung quy cũng không bị chênh lệch cao như này nên họ không phát hiện ra, bây giờ đã biết thì rất nhanh nơi này sẽ bị trưng dụng thôi chắc sẽ trở thành một cấm địa mới của Nam Việt." Hàn Thư nói.

"Cậu nói đúng tôi phải nắm bắt thời gian tranh thủ huấn luyện bọn họ, cậu nghĩ bao lâu việc này sẽ bị phát hiện?" Lăng Trác nôn nóng hỏi.

"Theo đo lường tính toán của Evil(trí tuệ nhân tạo quản lí mọi việc của quân đoàn 02) thì sau khi các cơn bão đổ bộ vào đất liền kết thúc, nhanh thì nữa tháng chậm nhất cũng không đến một tháng rưỡi tính theo giờ thủ đô. Chúng ta ít nhất còn thời gian 270 ngày tức là một tháng nữa theo M20." Hàn Thư đưa bảng số liệu mà cậu và Evil đã tính toán cho Lăng Trác xem.

Thật ra cả hai đều muốn kéo thêm thời gian nhưng sự thật không cho phép vì đội nghiên cứu ở quân đoàn nào cũng có, họ chỉ là chưa phát giác ra thôi nếu đã biết thì rất khó giấu được.

"Chẳng lẽ không còn cách nào sao?" Lăng Trác cau có.

"Có. Cậu đi thông đồng với hai quân đoàn còn lại nếu cả ba đều trên cùng mặt trận thì kéo thêm một hai tháng nữa( tính theo thời gian của M20) cũng không thành vấn đề." Hàn Thư nói.

"Đều này cũng không phải là không có khả năng, nhưng tôi không muốn chia sẽ thành quả của cậu cho bọn họ biết, cái đám khốn đó nhất là người của..." Lăng Trác tay sờ cằm nói đến cuối thì giọng nhỏ dần.

Hàn Thư dù không nghe được hết cũng biết Lăng Trác muốn nói gì, cậu chỉ cười mà nhẹ, vỗ vai bạn thân của mình.

"Tiểu Trác tử cậu quá lo rồi đó, cậu không xem lại tôi là ai à, bây giờ chuyện quan trọng nhất là phải giành giật thời gian chứ không phải nghĩ về những việc đó. Chỉ cần có lợi cho mọi người là được."

Lăng Trác nhìn vào đôi mắt màu đen không chút gợn sóng của Hàn Thư: "Được, tôi đi liên lạc với bọn họ, cậu chia báo cáo đến cho tôi. Lần này không xẻo thịt từ trên người Uông Trác Thành và Lương Sí xuống tôi đổi họ."

Đừng nhìn Lăng Trác với khuôn mặt vô hại, nụ cười thân thiện nhưng là tâm đen còn hơn đêm ba mươi, hai mươi tám tuổi nếu là người lương thiện không chút tâm cơ thì cậu ta cũng không bò lên chức trung tướng trong vòng năm năm.

Cho dù có Lăng gia chống lưng cũng không nhanh như vậy, ở cao đài chính trị không ai là cừu non cả, Lăng Trác có được là từ thực lực của bản thân một Alpha cấp SS và sự ủng hộ thầm lặng của Lăng gia.

Lăng Trác ôm bạn thân rồi bước nhanh ra khỏi phòng cậu phải nắm chắc thời gian tranh thủ được lợi ích lớn nhất, không thể để thành quả của Hàn Thư bị người khác cướp.

Lăng Trác bước nhanh ra khỏi phòng đi về phía phòng chỉ huy chiến hạm, việc này cần phải bàn bạc kĩ lưỡng với Nghiêm Viễn.

*Phòng riêng của Lăng Trác.

“Tin tức này phải được phong tỏa ngay lập tức.” Nghiêm Viễn nhanh chóng quyết định sau khi nghe Lăng Trác nói.

“Em yên tâm, ngoài chúng ta và người phòng nghiên cứu thì không ai biết, anh và Thư đã được thiết lập việc này thành hồ sơ mật cấp S chỉ người có cấp bậc trung tướng trở lên mới có quyền xem xét. Phòng nghiên cứu cũng được lệnh phải giữ bí mật.” Lăng Trác trấn an nói.

“Như vậy được rồi, anh còn đứng đây làm gì còn không mau mang bọn họ đi huấn luyện.” Nghiêm Viễn nghe đến đó thì thở phào yên tâm, nhìn anh chồng mình thái độ nhàn nhã trước mặt thật chướng mắt nên nhanh chóng đuổi đi.

“Không phải bà xã, anh vừa mới trở về mà đã hơn hai ngày rồi anh chưa được ôm em.” Lăng Trác ôm Nghiêm Viễn đầu dụi vào ngực bà xã mà làm nũng.

“Em không nhớ anh sao? Bà xã anh nhớ em lắm.” Lăng Trác hít một hơi sâu nửi mùi hương tại tuyến thể của Nghiêm Viễn, mùi hương hoa thủy tiên bao trùm cả người làm alpha thả lỏng cả người.

Nghiêm Viễn đỏ mặt, nhưng cũng không đẩy người đang hận không thể dính chặt trên người mình ra: “Có nhớ một chút.”

“Chỉ một chút thôi sao? Hửm.” Lăng Trác lôi kéo Nghiêm Viễn ngồi lên đùi mình còn anh thì ngồi lên ghế sofa trong phòng khách đối diện là cửa vào phòng ngủ.

Thanh âm trầm thấp của Lăng Trác làm Nghiêm Viễn mềm nhũn tựa vào ngực anh, thấy bà xã như thế Lăng Trác cười nhẹ từng nụ hôn nhẹ nhàng rơi xuống phía sau cổ Nghiêm Viễn, răng nanh của Lăng Trác xuất hiện muốn cắn bỏ miếng dán ngăn cản tin tức tố đang dán trên tuyến thể của vợ mình.

Nghiêm Viễn mặc cho Lăng Trác làm càng trên người mình, từng nụ hôn, động tác vuốt ve của Lăng Trác là đều cậu khao khát mấy hôm nay. Từ lúc nhận nhiệm vụ đến giờ cũng hơn sáu tháng cả hai không được thân thiết cậu cũng rất khát khao ông xã của mình nhưng ở trên tinh hạm lại không đem lại cảm giác an toàn nên cả hai chỉ đành nhẫn nại, cũng may alpha và omega mỗi năn chỉ có một kỳ phát tình và của cậu lẫn Lăng Trác đã đến trước khi xuất phát.

Cả hai ấu yếm hồi lâu mới tách nhau ra, Lăng Trác đi về phía khoang cơ giáp chuẩn bị dẫn dắt mọi người nhanh chóng dọn dẹp hòn đảo để xây dựng căn cứ. Nghiêm Viễn thì đi về phía phòng họp lớn lên kế hoạch kiếm lợi lớn nhất cho phát hiện của Hàn Thư. Trước khi đi Lăng Trác còn không quên trao một nụ hôn nồng nàng kéo dài hồi lâu với bà xã, đây là cách sạc điện nâng cao tinh thần mà Lăng Trác hay làm.

Nụ hôn kết thúc cả hai tách nhau ra còn kéo theo sợi chỉ bạc trong truyền thuyết, Lăng Trác không muốn bỏ phí liền đem chúng nuốt hết vào miệng: “Bà xã đừng mệt mỏi quá, thật không muốn ròi xa em chút nào!”

“Được rồi, nhanh đi thôi trên đường cẩn thận!” Trên khuôn mặt Nghiêm Viễn màu đỏ còn chưa rút đi nhỏ giọng nói.

“Được, anh đi đây, gặp lại sau.” Lăng Trác hôn nhẹ lên trán vợ rồi thông qua thiết bị liên lạc là chiếc vòng bạc trên tay trái thông báo cho đại đội mười phút sau tập hợp tại khoang cơ giáp.

Nhìn bóng lưng của ông xã đi xa, Nghiêm Viễn hít một hơi thật sâu lấy tinh thần cuộc chiến của hắn cũng sắp đến.

----------------------------------------------------

(Miếng dán ngăn tin tức tố: Chỉ dành cho omega đã lập gia đình và bị alpha đánh dấu sử dụng. Alpha đánh dấu omega bằng cách cắn vào tuyến thể của omega tiêm tinh tức tố của bản thân vào bên trong cơ thể và để lại dấu răng của mình trên đó vĩnh viễn. Tin tức tố của alpha rất bá đạo nó sẽ bao trùm toàn thân omega để thông báo cho mọi người biết đây là bà xã của mình cấm người khác dòm ngó, alpha cấp càng cao thì sự chiếm hữu càng lớn, tin tức tố càng nồng. Miếng dán có tác dụng làm nhạt tin tức tố của alpha tránh gây khó chịu cho người khác vừa che đậy dấu răng vì nó là chuyện tư mật nhất không thể xâm phạm của cả hai.

Chocker: Dành cho omega chưa lập gia đình, nó vừa có tác dụng bảo vệ tuyến thể yếu ớt của omega vừa khống chế tin tức tố tiết ra quá nhiều. Chocker thành phần chính là Hồng Thạch Châu một khoáng sản có độ cứng rắn cao hơn cả kim cương rất khó bị phá vỡ, nó sẽ bảo vệ được omega tránh đi việc bị cưỡng chế đánh dấu nếu gặp phải alpha trong kỳ phát tình.

Giữa alpha và omega do tin tức tố nên sẽ có độ hấp dẫn lẫn nhau, nếu độ hấp dẫn quá cao alpha sẽ rất khó kìm chế bản thân không đánh dấu omega, đó là bản năng trời sinh.

Alpha và omega có thể có nhiều bạn đời khác nhau nhưng trước khi có bạn đời mới họ phải đi tiêu trừ đánh dấu của đối phương, alpha chỉ cần uống thuốc loại bỏ tin tức tố còn omega sẽ rắc rối hơn là phải làm giải phẩu tiêu trừ tin tức tố và dấu răng trên tuyến thể. Do y học phát triển việc tiêu từ này sẽ không gây tổn hại đến omega.

Alpha và omega có độ hấp dẫn trên 90% thì họ chỉ có đối phương không người nào có thể thay thế. Và độ hấp dẫn cao chỉ xảy ra với các alpha và omega có cấp bậc từ A trở lên).