Chương 5

M20, tại hòn đảo mà quân đoàn 02 đang tiến hành dọn dẹp.

****************

Một sinh vật hình cá sấu dài hai trăm mươi mét cao hơn ba mươi mét, bốn hàm răng sắt nhọn, cái đuôi dài hơn trăm mét đang ra sức quất vào một cơ giáp cấp A cao năm mươi mét do Mạc Khoa(đội trưởng đội Hỏa Kiếm, alpha A+), cơ giáp bay xa một nghìn tám trăm mét, một cú lộn ngược về phía sau giúp cơ giáp dừng lại ổn định, Mạc Khoa không dừng lại mà tăng tốc động cơ, hai tay cơ giáp cầm hai thanh kiếm quang lao vào phía bên trái quái vật dứt khoát chém xuống.

"Keng, keng..." tiếng va chạp giữa da thịt và kiếm quang vang lên, tuy không thể chém đứt chân trước bên trái nhưng cũng làm nó đau phải nhảy ra đằng sau, đồng đội phía sau nhanh chóng bắn ra móc sắt đâm vào chân trái một chiếc cơ giáp vừa lộ ra khi quái vật nhắc chân lên nhanh chóng lôi chiếc cơ giáp bẹp dí ra khỏi khu vực chiến đấu. Sau Khi xác định đồng đội an toàn thì Mạc Khoa tiếp tục chém những nhát kiếm về phía đầu quái vật nhằm ép nó về lùi phía sau, một nhát, hai nhát, ba nhát,... Chém liên tục tám nhát quái vật lọt vào tầm ngắm bắn, Mạc Khoa mở ra vòng phòng hộ nhanh chóng rời khỏi, anh vừa lấy đà bay về hướng ngược lại với quái vật thì một quả đạn quang kích vọt đến "ầm" một tiếng nổ vang lên sau khi bụi mù tan đi nơi quái vật đang đứng xuất hiện hố sâu ba mươi mét, con quái vật đuôi bị nổ một nữa, mắt trái bị mù, cả người không còn nguyên vẹn đang thoi thóp nằm trong hố.

Một cơ giáp (A-) tiến đến gần miệng hố, ánh sáng màu lam bắn ra từ mắt quét toàn thân quái vật.

"Báo cáo, đối tượng đã mất khả năng chiến đấu, sự sống còn lại hai mươi phần trăm, yêu cầu một liều gây mê bốn trăm gl*(1)." Tiếng nói của thanh niên trẻ vang lên trong kênh công cộng.

"Chấp nhận, Kiếm Nhất chuẩn bị thuốc mê, Kiếm Ngũ Kiếm Lục chuẩn bị vận chuyển vật mẫu 08 về chiến hạm, mọi người còn lại rà soát đầm lầy, đặt trang bị xua đuổi sinh vật, trong vòng hôm nay phải dọn sạch khu vực này." Mạc Khoa nghiêm túc ra lệnh, trong giọng nói vẫn còn dư âm sát khí sau cuộc chiến.

"Kiểm kê người bị thương, sức chiến đấu dưới ba mươi phần trăm trở về chiến hạm, trên ba mươi phần trăm tiếp tục công việc." Mạc Khoa đi đến chiếc cơ giáp bị đè bẹp dí lúc nãy kiểm tra, cả cơ giáp đã báo hỏng nhưng may mắn cơ giáp sư đã nhanh mở vòng phòng hộ nên khoang cứu nạn không sao, cơ giáp sư chỉ bị thương chỉ cần nằm trong khoang trị liệu hai ngày là khỏe. Mọi người nghe được mệnh lệnh nhanh chóng hành động.

Hơn hai mươi ngày(theo thời gian của M20), tất cả các đại đội tham gia khai hoang lần này đã trải qua hàng ngàn các cuộc chiến lớn nhỏ như thế này, đối đầu với các sinh vật xa lạ: Quái vật rất giống thằn lằn bay cổ xưa, hay loài cá với hàm răng sắc nhọn lực cắn có thể phá tan phòng ngự của cơ giáp, quái đằng với dây leo dù cho quang kiếm cũng chém không đứt, loài côn trùng với thức ăn là các loại năng lượng,... Mỗi loài đều có hình thù kì lạ sức chiến đấu có thể sánh ngang với một tiểu đội cơ giáp hai mươi người, chúng đều có đặc điểm chung là rất to lớn nhưng may mắn cho bọn họ là bọn này không hề có tập tính bày đàn, mỗi con đều có một lãnh thổ riêng.

Như quái vật có hình dạng cá sấu này cả khu vực đầm lầy rộng hơn ba mươi nghìn nghìn km vuông này đều là lãnh địa của nó, Hỏa Kiếm đã phải tốn mất hai ngày, thiệt hại gần hai mươi cơ giáp, mười lăm người bị thương nặng mới có thể hạ gục quái thú.

-------------------------------------------

Trong khi các đại đội khác đang tiến hành rửa sạch các sinh vật khó nhằn trên đảo thì đội Báo Săn do Lăng Trác chỉ huy đang tiến vào vùng trung tâm của đảo. Trung tâm đảo là một ngọn núi cao hai mươi nghìn mét, trên đỉnh được bao phủ bởi núi tuyết quanh năm, đại đội năm mươi người dừng chân bên bờ sông dưới chân núi, nhiệm vụ của Báo Săn lần này là bắt sống một quái vật cư ngụ tại ngọn núi này nó cao hơn ba trăm mét đi bằng hai chân cả thân hình được bao bọc bởi lớp lông trắng xóa như tuyết, hai tay hai chân là các khối cơ bắp cuồn cuộn, khuôn mặt là sự kết hợp giữa tinh tinh và cái mũi đen của gấu, hai mắt như chuông, đồng tử màu đỏ, trong miệng là hai chiếc răng nanh mọc ở hàm trên, trên đầu là hai cái sừng dê cong xoắn hướng ra bên ngoài. Sức mạnh của nó có thể sánh ngang cơ giáp cấp SSS(3S), nó là chủ nhân của cả ngọn núi này.

Ba ngày trước(tính theo M20) hai đại đội là Vưu U và Ngao Lang đã thiệt hại hơn ba mươi đội viên tại nơi này, theo thông tinh truyền về trên ngọn núi có chứa nguồn năng lượng cấp SS nhưng chưa đợi họ thăm dò kỹ càng thì đã bị sinh vật này tấn công, những cú đấm long trời lỡ đất có thể đυ.c thủng khoang cơ giáp, cơ thể như tường đồng da sắt dù là quang pháo*(2) cũng như chọi một cục đá vào người, cơ thể linh hoạt tránh né đạn truy kích*(3), pháo banter*(4), hai mươi chiến sĩ beta cấp A và mười chiến sĩ alpha cấp A và A+ đã thiệt mạng. Dù không vì nguồn năng lượng thì họ cũng sẽ đến cũng phải báo thù cho đồng đội đã mất, huống chi bộ nghiên cứu thông qua video truyền về đưa ra kết luận đây vẫn chưa là thực lực thật sự của nó, quái vật được đặt tên " Quái Cuồng Tuyết" có giá trị nghiên cứu rất cao về sức mạnh cơ thể và cả tinh thần lực.

Mọi sinh vật sau mạt thế tiến vào "Kỳ Tiến Hóa*(5)" đều có tinh thần lực, nhưng Quái Cuồng Tuyết ngoại trừ sức mạnh tự thân thì không có đoàn tấn công tinh thần lực nào cả làm cho bọn họ không thể không chú ý, nên cần thiết phải hiểu rõ về sức mạnh của nó.

Lần hành động này cả đội Báo Săn đều có mặt, , đội hậu cần, nghiên cứu, kỹ thuật cơ giáp và cả Hàn Thư, Minh Duệ, Trương Khang thuộc quân y cũng có.

"Theo người máy giám sát truyền về thì Quái Cuồng Tuyết ở trong hang động gần ngọn núi xung quanh được bao phủ bởi lớp băng tuyết dày vài km, khi mặt trời lên cao là lúc nó ra khỏi hang đi xuống sườn núi kiếm ăn, thức ăn của nó rất tạp, có cây cỏ, trái cây, và cả những động vật ăn cỏ khác." Trần Tứ thuộc đội trinh sát nói, "thông qua theo dõi trong ba ngày thì ngoài việc ăn uống, ngủ, và đi wc thì nó không có hành động nào khác, chỗ săn mồi cũng không thay đổi nếu không có con mồi vừa ý thì nó sẽ tìm trái cây, lá cây hoặc đào củ hoặc đi đến con suối uống nước rồi bắt cá. Nó.. hình như là một con quái trạch chính hiệu, nó trạch còn hơn cả đội phó Ngô Minh nữa." Trần Tứ vừa dứt lời thì cũng nhảy khỏi chỗ trốn sau lưng một đồng đội, nhìn lại chỗ cũ thì có một hố đất đang bóc khối do đạn năng lượng gây ra.

"Mẹ nó, đội phó anh ác quá, em mà không né nhanh là què rồi, chỉ giỡn chút xíu thôi làm gì căng vậy?" Trần Tứ ló đầu từ phía sau vẫn cợt nhả nói. Ngô Minh tay trái biến thành súng năng lượng vẫn giữ nguyên tư thế ngắm bắn, giọng nói không có độ ấm truyền rõ vào tai từng người: "Què nhưng vẫn cản không được cái miệng của cậu, cậu nói thêm một tiếng ông đây sẽ cho cậu thành người què ba chân."

Ha ha ha ha,... Cả bọn cùng cười vang khi nghe Ngô Minh nói, còn Trần Tứ thì im lặng nhưng vẫn nhỏ giọng nói thầm: "Lão trạch nam hèn gì vẫn ế."

Tuy là nói thầm nhưng vẫn mọi người trong kênh vẫn nghe rõ ràng, Ngô Minh nhướn một bên mày: "Hừm?". Nghe tiếng Ngô Minh, Trần Tứ nhanh chóng kéo xa khoảng cách, hai tay quơ quơ ý nói không dám không dám.

"Trần Tứ đúng là cái miệng hại cái thân, chuyến này về đừng theo lão đại mà khóc."

"Trần Tứ nam nhi anh hùng có gì mà sợ, lên ông đây sẽ ủng hộ anh bằng tinh thần."

"Trần Tứ chỉ là què chân thứ ba thôi, y học rất hiện đại chắc chắc các bác sĩ sẽ giúp cậu nối lại như cũ."

"Fuck, ai thèm nối cho các người tự làm tự chịu, đừng lôi ông vào." Trần Khang nghe đến liền giờ chân đá về hướng người vừa nói.

"Mấy tên alpha này tốt nhất là què luôn là tốt nhất, đỡ phải đi tai hại beta và omega nhà khác." Ngân Tước tay khoác vai cơ giáp của Minh Duệ nói.

"Đúng vậy, bây giờ chênh lệch giới tính rất cao, sói nhiều mà thịt ít, tốt nhất là nên hi sinh mấy người." Minh Duệ cũng gật đầu phụ họa.

"Tuy bây giờ khoa học tiến bộ rất lớn, tứ chi bị đứt lìa có thể nối lại như thường, nhưng tứ chi cũng là tứ chi còn bộ phận kia thì..." Hàn Thư nhẹ nhàng nói, "mọi người chẳng lẽ sẽ không có bóng ma tâm lý sao? Nếu chịu được nổi đau bị cắt thì tôi sẽ chính tay nối lại cho mọi người, thế nào?"

Mọi người nghĩ đến đó mặt tái mét, những tiếng chửi tục vang lên, đậu, bác sĩ bây giờ hung tàn như vậy sao, đυ.ng chút là muốn cắt đi chân thứ ba của người khác. Bác sĩ Minh Duệ thì không nói đi, ngay cả bác sĩ Hàn cũng như vậy, bác sĩ Hàn hiền lành dễ xương của tụi tui đâu rồi mau trả lại đi.

Lăng Trác cũng nhịn không được khép lại hai chân của mình, khụ một tiếng: "Được rồi, đừng bần mau kiểm tra trang bị, lần này là trận đánh lớn, chúng ta phải tìm mọi cách bắt sống Quái Cuồng Tuyết theo lệnh, nhưng phải nhớ nhiệm vụ quan trọng nhưng tính mạng mình là quan trọng nhất."

"Thực lực của Quái Cuồng Tuyết mọi người đã biết nhưng có khả năng đó vẫn chưa phải là thực lực của nó, đừng quên nó chỉ thể hiện sức mạnh cơ bắp mà chưa vận dụng tinh thần lực." Ngân Tước nghe lăng Trác nói cũng nghiêm túc nói.

"Tám mươi phần trăm là nó vẫn che giấu tinh thần lực, trải qua "Kỳ Tiến Hóa" thì tất cả mọi sinh vật đều thức tỉnh, ngay cả thực vật thì nhân loại cũng đã đo được những bước sóng điện não đầu tiên thì với một cơ thể to lớn như thế nó không thể nào không có. Một là nó che giấu, hai là tinh thần lực của nó chỉ tập trung gia tăng sức mạnh của cơ thể mà không biết vận dụng, tôi nghiên về phía sau hơn." Minh Duệ nhíu mày nói.

"Không hẳn là vế sau." Lý Anh Kiệt không tán đồng, là một nghiên cứu viên từ khi gia nhập Báo Săn những sinh vật mà Lý Anh Kiệt tiếp xúc không mười ngàn thì cũng không ít hơn, tất cả đều có tinh thần lực và chúng có đặc điểm chung là giỏi ngụy trang ngay cả thực vật cũng thế.

"Dựa theo thông tin trinh sát của đội Trần Tứ thì tuyến đường của Quái Cuồng Tuyết chỉ có hang động, địa điểm đi săn, nguồn nước, wc, chỉ có bốn điểm không thay đổi, nhưng bản năng của động vật sẽ bắt nó di chuyển khi nguồn thức ăn khan hiếm."

"Nhưng mọi người xem nếu không bắt được con mồi thì nó có thể ăn hoa quả, trái cây thay thế chứ nhất quyết không chịu đi xa hơn để săn mồi dù cho cách nó mười cây số và cả ngọn núi này đều thuộc địa bàn của nó. Nói chính xác là nó lười giống Trần Tứ nói nó rất lười, nó có phải hay không đã có cụ bị nhân cách?" Nói đến đây Lý Anh Kiệt nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt.

Mọi người nghe đến đây điều trầm tư, một quái vật có tính cách của con người như thế nào điều cảm thấy đây là chuyện một nghìn lẻ một đêm mới xảy ra, nhưng nó đang diễn ra trước mắt mọi người. Bầu không khí dần dần ngưng trọng, mọi người im lặng chờ quyết định của Lăng Trác.

Việc bây giờ là nhanh chóng hoàn thành xây dựng căn cứ, dù cho phía trên không ra lệnh thì bọn họ cũng phải giải quyết nó, một yếu tố không thể đoán trước, lỡ nó nổi điên tấn công căn cứ mà chưa có sự chuẩn bị thì đó chính là đại hình tai nạn.

Lăng Trác quyết định thăm dò thực lực của Quái Cuồng Tuyết trước chỉ mang đi hai mươi người, mười lăm alpha cấp S, nghiên cứu viên Lý Anh Kiệt, và Hàn Thư. Người còn lại ở đây hạ trại, tùy thời hành động. Cứ cách nữa tiếng Lý Anh Kiệt sẽ phụ trách báo cáo tình hình, trong vòng một tiếng mất đi liên lạc thì mọi người xin chi viện từ chủ hạm, hội hợp với các đội khác cùng nhau hành động.

"Nhất định không được tự ý hành động khi chưa có lệnh." Lăng Trác cường điệu nói.

-------------------------------------------------------------

(1): đơn vị đo liều lượng chỉ dành cho thuốc mê, 1 gl có thể làm hôn mê một alpha cấp A.

(2): Quang pháo là pháo ánh sáng, được nghiên cứu từ lý luận bảo mặt trời, sức nóng có thể hòa tan mọi thứ, bao gồm cả cơ giáp.

(3): Là đạn khi mục tiêu đã bị ghi nhớ vào hệ thống nó chỉ theo đuổi mục tiêu đó, diện tích lan là ba km vuông nhưng sức công phá bằng một bom nguyên tử.

(4): pháo banter là pháo tầm lớn, được nghiên cứu từ trường, lợi dụng sự ma sát của từ trường pháo và từ trường bên ngoài tạo nên bảo từ trường có phạm vị phá hoại nhất đinh, nó sẽ xé nát mọi thứ trong bảo, ngay cả alpha cấp S cũng không thoát khỏi cái chết.

(5): Kỳ Tiến hóa xuất hiện sau thời mạt thế khi nhân loại bắt đầu phân hóa thành sáu nhóm người, mọi người sẽ dần thức tỉnh tinh thần lực, mỗi tinh thần lực điều mang theo yếu tố tự nhiên không ai giống ai. Các yếu tố bao gồm: Kim, mộc thủy, hỏa, thổ, băng, lôi(sét), khí,...