Chương 7

Edit: Kim Linh

Sức mạnh của huyết thống có đôi khi nhỏ như hạt bụi, cũng có khi to lớn như vũ trụ.

Mọi người La gia, lần đầu nhận thức thế nào là gen di truyền. Mặc dù cô có nhiều điểm giống cha mẹ La, nhưng khí thế quanh thân cô cùng ánh mắt lại giống hệt La lão thái gia.

Tất cả mọi người đều bị biểu cảm tương tự này dọa sợ rồi, cả người đều ngây ngẩn.

Không khí đình trệ trong phút chốc, cô nhỏ La dưới ánh mắt của cha mình cùng cháu gái, lắp bắp nói: “Nhìn, nhìn, nhìn cái gì vậy?”

La Mạt cong môi, cười nhìn La lão thái gia: “Vị này là?”

La lão thái gia cũng cười nói: “Là người cô không nên thân của cháu.”

Vì thế, ông chú không nên thân, người cha không nên thân, người cô không nên thân, đều được La lão thái gia không chừa mặt mũi giới thiệu một lần.

Cô nhỏ La: “………..”

Chú La: “………..”

Cha La: “………..”

Là Mạt gật đầu, biết biết: “Ồ ~, hẳn là không có người nối nghiệp!”

La lão thái gia: “ Đúng vậy!”

Cô nhỏ La: ???

Chú La: ???

Cha La: ???

Các người nói gì trước mặt chúng tôi vậy? Chúng tôi chết rồi sao??? Hả???

La Mạt nhìn quanh, hỏi: “Đây là sao vậy?”

Cô quan sát bốn phía, người bốn phía cũng quan sát cô. Mọi người thực mau liền phát hiện, La lão thái gia thật sự thích vị thiên kim này. Đương nhiên, về sau nếu gặp qua cũng không thể không chào hỏi một câu, rốt cuộc thiên kim thật vẫn là thiên kim thật!

Rồng sinh rồng phượng sinh phương, chuột sinh con chỉ biết đào hang.

La lão thái gia hơi mỉm cười: “Yến tiệc hoan nghênh cháu, mọi người đều là người thân, đối tác làm ăn, cháu cảm thấy thế nào?”

La Mạt cảm thán: “Thật đồ sộ.”

La lão thái gia vì thái độ cảm thán này của cô mà cảm thấy đắc ý, ông liếc La Mạt một cái, sau đó nói: “Hiện tại cảm thấy La gia ở Diệu thành so với La gia ở Phổ Thành trước đây, có gì khác nhau?”

La Mạt: “Tiêu xài vô độ so với cần cù tiết kiệm.”

La lão thái gia: “……… Cháu quá bất công.” Dựa vào cái gì nói ta tiêu xài vô độ? Nhà bên kia rõ ràng là nghèo túng, còn ấn cho được tiếng tốt cần cù tiết kiệm.

Ông cháu hai người nói chuyện qua lại không đâu vào đâu, làm mấy người họ La đứng về phía La Ninh Hạm bắt đầu run rẩy.

Đây quá không công bằng, bọn họ là lần đầu tiên thấy, ông nội lại đối tốt với cô như vậy. Đây thật là bất công mà!



La lão thái gia thực nhanh tiến hành buổi tiệc, ông xoay người dẫn theo La Mạt nói: “Đi thôi! Ông nội mang cháu đi chào hỏi một chút.”

Cha La sửng sốt: “Cha?”

La lão thái gia quay đầu lại nhìn, ánh mắt lạnh băng: “Anh em mấy đứa đi tiếp đón khách khứa, Ninh Ninh cùng với mấy chị em họ tìm chỗ ngồi đi.”

Hô hấp La Ninh Hạm cứng lại, đây chính là đem mình tách ra rồi?

Cô tiến lên một bước, ấp úng kêu: “Ông nội.”

La Mạt cùng La lão thái gia xoay người lại nhìn cô, biểu cảm cường đại vừa nhìn liền biết cùng huyết thống.

“Cháu, cháu…..” Trong lòng La Ninh Hạm hoảng loạn, mở miệng nói: “Cháu đi cùng hai người! Em gái vừa mới trở về…….”

La Mạt bật cười: “Ở trong tiệm tôi không phản bác, cho nên cô cho rằng tôi đúng là em gái của cô sao? Thân phận chúng ta khác nhau, nói cách khác thời gian sinh ở bệnh viện tôi mới là người được sinh ra trước. Nếu tính như vậy, cô so với tôi còn nhỏ hơn một ngày đấy!”

La Ninh Hạm: “………..”

La lão thái gia gật đầu: “Đúng là như thế, mỗi ngày cháu đều viết viết vẽ vẽ trên máy tính, trước kia kêu cháu đi cùng, cháu luôn nói không có hứng thú đấy thôi? Hiện tại cũng không cần khó xử mà đi theo chúng ta.”

La Ninh Hạm lắc lắc đầu, La Mạt lại cười: “Ông nội nói đều là lời khách khí, cô nghe nhiều như vậy, cũng đừng nói với chúng tôi là chưa hiểu ra chứ? Tiểu thư Ninh Ninh!”

Tiểu thư Ninh Ninh? Vẻ mặt La Ninh Hạm dại ra nhìn về phía La Mạt, cách xưng hô này sao lại xa lạ như thế.

La Ninh Hạm: “…………”

Mẹ La một bên nhìn mà cảm thấy đau lòng, trừng mắt nhìn La Mạt một cái, lôi kéo La Ninh Hạm đi tìm chỗ ngồi.

La Mạt cũng không để ý tới bọn họ, cô đi theo bên người La lão thái gia, cùng nhau hướng về phía khách khứa mà đi tới.

Lại nghe được La lão thái gia nói: “Cha mẹ cháu thật hồ đồ.”

“Không hồ đồ.” La Mạt cười nói. “Năm nay cha mẹ cháu đang chuẩn bị khai trương một cửa hàng đấy!”

La lão thái gia sửng sốt, liếc mắt nhìn La Mạt một cái, liền hiểu rõ căn bản cô không đem một nhà lão đại trở thành nhà của mình.

Hiện tại còn nhớ rõ, thời điểm La Mạt đồng ý trở về, khẩu khí tùy ý mà nói.

-----“Cháu có thể về xem thử!”

Đây là lời nói đồng ý trở về của cô, xem cái gì? Thấy thế nào, xem xong rồi đi đâu?

***

“Phục vụ, lại đây.”

“Có vẻ lão thái gia thật sự coi trọng cô ta, bàn kính rượu đầu tiên cũng không phải chúng ta.”

Bàn này có 20 người, là các cổ đông có quan hệ chặt chẽ nhất trong công ty hiện nay. Hai năm trước La lão thái gia về hưu, thân thể mấy năm nay của ông không tốt, cho nên thời điểm tuyển chọn, trong công ty đã trải qua một hồi tranh đấu rất gay gắt.

La Mặc Hàm cũng tạo đây không tiếng động không khói súng mà trổ hết tài năng, khiến La lão thái gia ôm hy vọng chờ mong đối với hắn.



Tuy rằng cùng ngồi một bàn, nhưng cũng không nói nên việc bọn họ hoàn toàn là bạn.

Bên trong còn có Vương tổng thất bại trong lần bầu chọn lần trước, đối với yến tiệc lần này của La lão thái gia khịt mũi coi thường.

Bạn tốt của hắn ngồi bên cạnh cười: “Làm sao vậy? Còn bực bội sao?”

Vương tổng trợn trắng mắt: “Ai bực bội chứ, nếu không phải lần trước ông ta ở phía sau thúc đẩy một phen, sao cháu nội ông ta có thể thành công ngồi lên vị trí đó chứ? Một đứa trẻ người non dạ, chính vì ông nội hắn có bản lĩnh giúp hắn, bằng không, hươu chết về tay ai còn chưa chắc đâu.”

Nói xong, hắn lại nhìn về phía La Mạt: “Còn có, một đứa con gái sinh sống ở bên ngoài 20 năm, nói lợi hại anh cũng tin sao?”

Người nọ cũng cười cười: “Nhìn cũng không tồi.”

“Đẹp thì có lợi ích gì? Có bản lĩnh thật sự mới đáng nói.”

Dứt lời, La lão thái gia đã mang La Mạt lại đây.

“Tới tới tới, chúc sức khỏe, đây là cháu gái tôi La mạt. La Mạt, đây đều là cổ đông trong công ty của ông, cháu kính mọi người một ly.”

La lão thái gia muốn đem La Mạt tiến vào công ty, tự nhiên đầu tiên sẽ mang cô đi làm quen mọi người.

Những người đó cũng nể tình, giơ chén rượu lên cùng chúc rượu.

La Mạt cũng nâng chén lên: “Chào mọi người, tôi là La Mạt.”

Các vị khách cũng đều nâng chén chúc mừng, đột nhiên, một người đàn ông bụng phệ ngồi bên tay phải mở miệng hỏi: “Váy của cô thật đẹp.”

La Mạt hơi mỉm cười: “Cảm ơn.”

La lão thái gia nhỏ giọng nhắc nhở: “Vương tổng.”

“Bao nhiêu tiền? Tôi cũng muốn mua cho bà vợ nhà tôi một cái.” Vương tổng giơ chén rượu, hỏi vấn đề này mang theo ý châm chọc, làm người ta không có cách nào cự tuyệt.

La lão thái gia nhíu mày, nhất thời không biết hắn định làm cái gì, đang muốn mở miệng nói hai câu giải vây, liền thấy La Mạt mặt không biểu cảm nhìn Vương tổng, sau đó nhẹ bẫng mở miệng nói: “1000 vạn.”

Vương tổng: “Hả? Bao nhiêu tiền? Cô mua một cái váy một ngàn vạn? Mới trở về ngày hôm qua……”

La lão thái gia dừng động tác, sau đó khϊếp sợ nhìn về phía vợ của lão đại, có thể bỏ ra nhiều như vậy sao?

La Mạt thấy sắc mặt Vương Tổng xấu hổ trong nháy mắt, cô cười càng dịu dàng: “Nói một cách chính xác, là 1089 vạn.”

Vương tổng: “..........”

La Mạt “Thiện ý” mà nhìn Vương tổng: “Phu nhân vương tổng cũng muốn phải không? Thật là tình yêu đáng ngưỡng mộ.”

Vương tổng: “………..”

La Mạt lại giả bộ nhiệt tình mà nói: “Tôi có thể giúp Vương tổng liên hệ một chút nha.”

Sắc mặt Vương tổng thập phần xuất sắc…….

“Không cần khách khí.”

Vương tổng: “……….”