Chương 5

Edit: Kim Linh

Cái này đừng nói mẹ La, đến cả La Ninh Hạm cũng bị kẻ điên La Mạt này dọa sợ.

Cô lớn đến từng này, bộ lễ phục quý giá nhất ở buổi lễ thành niên 18 tuổi chính là mặc một bộ 135 vạn.

Nhưng mà, trong tiệm này, 135 vạn cũng không phải giá cao nhất. Thậm chí còn có khoảng cách rất xa, cô biết, gần đây cửa hàng có một bộ sườn xám cao cấp, có thể lên đến 1000 vạn, phía trên chính là điểm xuyến các loại đá quý cùng kim cương vụn…….

Xa hoa không gì sánh kịp……

Nhưng mà, giá cả cũng không phải một người bình thường có thể chấp nhận được.

La Ninh Hạm nhìn La Mạt, không thể tin được nói: “Cô, cô có biết bộ lễ phục quý giá nhất ở nơi này bao nhiêu tiền không?”

La Mạt một tay chống cằm, đem đầu nhìn đi nơi khác, trong miệng nói: “Tôi sao có thể biết được? Tôi đến từ nông thôn mà.”

Mẹ La: “……….” Thiếu chút nữa mà đã nhổ ra một búng máu, giờ khắc này, ba từ “Nông thôn đến” như kim bài miễn tử của La Mạt.

Cũng có thể nói, các người dùng nó để cười nhạo La Mạt. Nhưng chuyển đến miệng La Mạt, chính là cười nhạo lại hai mẹ con bà cười nhạo cô.

Tay mẹ La run rẩy, muốn mắng hai câu, lại thấy người xung quanh đang nhìn mình.

La gia không thể đánh mất thể diện, bà chỉ có thể tới gần La Mạt, nhỏ giọng nói: “Cửa hàng này, bộ lễ phục cao cấp nhất chính là 1000 vạn.” Những lời này nói ra trong lòng bà liền run sợ, bà chính là phu nhân La gia, cũng không phải là không thể lấy ra 1000 vạn, hiện tại trong túi bà cũng có chừng 1000 vạn.

Nhưng mà, lấy chừng đó tiền mua một bộ lễ phục. Người tiêu xài xa xỉ như La phu nhân, cũng chưa mua với cái giá đó.

Gia sản La gia tuy rằng có hàng tỉ, nhưng cũng không thể lấy ra 1000 vạn để mua một bộ lễ phục.

Như vậy không phải tiêu tiền!

Vẻ mặt La Mạt bình tĩnh, hoàn toàn không bị con số này dọa sơ. Cô là yêu tinh, hoàn toàn không có khái niệm gì với 1000 vạn của con người.

Cô nghiêm túc gật đầu: “Được.”

Mẹ La: “……..” Được? Là sao? Cô tỏ ra thành thật một chút được không? Không thể cho tôi đường lui sao!!!

Nhưng mà, không đợi mẹ La nói thêm. Quản lý cửa hàng thực nhanh đẩy một chiếc xe đẩy lại đây, phía trên là một con ma nơ canh trắng tinh, nó mặc một bộ sườn xám màu vàng, từ ngực xuống đến phần xẻ tà ở chân thêu một đường hoa văn.

Mà đá quý điểm xuyến dọc theo hoa văn, ngẫu nhiên còn có thêm kim cương vụn, tựa hồ làm cho bộ lễ phục sáng lấp lánh.

Quản lý cửa hàng cười nói: “Váy này chính là tháng trước cửa hàng chúng tôi đi Oscar mua về, vẫn luôn để trong tủ trưng bày. Tôi tin cô cũng nhìn ra, đây là một kiện sườn xám hợp làm lễ phục, từ màu vàng cho đến màu xanh đều hài hòa, đường thêu tinh tế. Thêm giá trị xa xỉ của đá quý cùng kim cương, không thể nghi ngờ đây là một kiện váy kiến người ta kinh diễm.”

Trên mặt La Mạt mang theo ý cười, cô đứng dậy đi đến trước bộ váy, đầu tiên là nghiêm túc quan sát. Phía sau cô, mẹ La cùng La Ninh Hạm cũng không khỏi bị bộ váy này thu hút ánh mắt, các vị khách xung quanh cũng nhịn không được trực tiếp đứng lại nhìn nó.

Có thể tưởng tượng sau, sau lớp váy này, là dáng người phập phồng quyến rũ, làn da trắng nõn mịn màng được bày ra vô cùng tinh tế. Mọi người không khỏi đều có chút động tâm, nhưng con số 1000 vạn vẫn khiến nhóm người tìm được lý trí.

Có thể thấy được, giá trị của váy vẫn hợp lý.

Lúc này La Mạt mới vừa lòng gật đầu nói: “Quả thực không tồi.”

Quản lý cửa hàng: “……….” Chỉ là không tồi? Đây chính là bảo vậy trấn điểm của cửa hàng chúng tôi đấy!

La Mạt quay đầu lại nhìn mẹ La, giọng nói mang theo vui sướиɠ: “Phu nhân, liền lấy cái này đi!”

Liền lấy cái này đi!

Cái này đi!

Bộ váy này!



Lấy đi!

???

Vẻ mặt mẹ La tê dại nhìn về phía La Mạt, mẹ nó cô nói cái gì? Liền lấy cái này đi? Đây là “Liền lấy cái này đi”? Đơn giản một câu như vậy là xong sao?

Mẹ nó mang theo dế trũi tới thành phố, nhưng ngược lại bị phản ngược.

Mẹ La vỗ ngực, phòng ngừa nhổ một búng máu ra. Sắc mặt bà khó coi nhìn quản lý cửa hàng nói: “Cái này không hợp với Tiểu Muội.”

La Mạt dùng tay vân vê mái tóc đẹp một chút, vẻ mặt xinh đẹp động lòng người nhìn về phía mẹ La: “Con không xứng sao?”

Ngũ quan La Mạt tuy rằng dịu dàng, nhưng lại mang theo hai phần cá tính. Ánh mắt mê người, lại sáng lấp lánh. Dáng người lại không cần phải nói, ngày hôm qua mặc bộ đồ lao động còn có chút không rõ ràng, hôm nay mặc quần jean bó sát, liền thấy rõ chân dài cùng vòng eo tinh tế giống như một tay có thể nắm hết.

La Mạt như vậy, mặt bộ sườn xám kia vào, rõ ràng là sẽ tuyệt sắc cỡ nào, chính là khuynh quốc khuynh thành đi!

Mặt mẹ La lại càng khó coi hơn: “Tự nhiên là con lớn lên đẹp.”

La Ninh Hạm vội vàng đệm vào: “Nhưng mà, đêm này chúng ta chính là tham dự tiệc của ông nội, cô mặc cái này quá gây chú ý.”

La Mạt duỗi tay sờ váy, cũng không thèm nhìn La Ninh Hạm, nói: “Đêm nay không phải tôi là nhân vật chính sao? Ánh mắt mọi người đều nhìn tôi, đó là lẽ đương nhiên.”

La Ninh Hạm: “……….” Đồ mặt dày.

Mọi người xung quanh bắt đầu cúi đầu nói khẽ. Mẹ La sao có thể chịu nổi cảnh này, trong lòng nghẹn một cục, nhưng rốt cuộc cũng còn hai phần lý trí, nói với La Mạt: “Con vừa trở về, đã tiêu phí nhiều như vậy, hẳn là ông nội sẽ không vui.”

La Mạt hoàn toàn không tiếp chiêu: “Hôm nay con trở về là để chúc mừng, con tin ông nội nhất định cũng hy vọng con được vui vẻ.”

Cô xoay người nhìn về phía mẹ La, nhẹ giọng nói một câu: “Cô ta ở lễ thành niên, mẹ tặng cái gì?”

Mẹ La sửng sốt, tặng cái gì?

Đúng rồi, chính là tặng một căn biệt thự trị giá 3000 vạn, bà chính là cùng cha La ngàn chọn vạn tuyển ra lễ vật tặng con gái.

Mẹ La ngẩng đầu nhìn La Mạt, lại thấy La Mạt đã thu hồi tầm mắt, nhìn chăm chú vào bộ váy trước mặt, môi đỏ cô khẽ mở: “Con nhất định phải lấy bộ váy này.”

Mẹ La nhìn La Ninh Hạm một cái, lại nhìn về phía La Mạt. Biết trong lòng La Mạt có oán, hiện tại trước mặt mọi người cũng không tiện tranh luận, nếu không chính là đem thể diện của La gia ném đi hết.

Bởi vậy, mẹ La cắn chặt răng, chịu đựng cảm giác muốn hộc máu nói: “……. Mua.”

“Được rồi!” Quản lý cửa hàng tươi cười đầy mặt, duỗi tay tiếp nhận thẻ tín dụng mẹ La đưa qua, lập tức cảm thấy không động đậy, phải dùng sức lần thứ hai mới rút ra được từ trong tay mẹ La.

La Ninh Hạm nhìn muốn đỏ mắt, lễ phục trị giá 1000 vạn! Lễ phục đẹp như vậy! Cô cũng muốn!

Nếu cô vẫn danh chính ngôn thuận là La tiểu thư, lúc này tự nhiên có thể làm nũng. Nhưng mà, rốt cuộc cô cũng chỉ là La tiểu thư giả, hiện giờ đã không còn tư cách muốn một bộ lễ phục trị giá một ngàn vạn.

***

Ban đêm, tửa lầu Hồng Hải nghênh đón cả đại gia đình La gia.

Tuy rằng là bữa tiệc gia đình, nhưng La gia là hào môn trăm năm, không chỉ có chi chính, còn có mấy dòng chi phụ. Hơn nữa đây là yến tiệc nhận người thân, tự nhiên cũng được thông báo khắp nơi, bởi vậy số lượng họ hàng thân thích tự nhiên cũng không ít. Hơn nữa còn có một số bạn thân, đối tác quan trọng cũng tới, cho nên tính tổng ra cũng đã tới 30 bàn.

Cha La mang theo em trai cùng em gái mình tiếp đón khách, an bài nhập tiệc ổn thỏa, bận túi bụi.

Cô nhỏ La không khỏi oán giận: “Chị dâu mang theo cháu gái đi mua đồ lâu như vậy sao? Nếu là đám cưới còn có thể đi mua hai lượt rồi đấy, mua một bộ lễ phục mà đi từ buổi trưa đến giờ.”

Cha La nhìn về phía em gái nói: “Chắc cháu gái nhỏ của em mới về, bị hoa mắt nên mới như vậy.”

Cô nhỏ La cười nhạo một tiếng: “Với ánh mắt kia của nó, cần nó chọn sao? Ánh mắt người trong tiệm đều tốt hơn nó.”

Cha La khẽ nhíu mày: “Em chưa thấy qua nó, sao có thể biết nó không chọn được?”



Cô nhỏ La thở dài: “Không thấy em cũng biết, ở nông thôn 20 năm, toàn thân dính đầy vẻ quê mùa. Căn bản trong một lát không thể tẩy hết, cũng không biết cha nghĩ thế nào mà phải làm ra yến tiệc này, đây không phải chọc người ta chê cười sao?”

Nếu đã trở lại, sao không nuôi bên người một thời gian. Nếu không dưỡng ra quý khí, ít nhất cũng không tự mất mặt không phải sao?

Trong nhà đột nhiên có chuyện ôm sai đứa trẻ, quả thật là chấn động trời đất. Những người khác có thể không biết, chứ cô nhỏ La cũng đã phái người đi dò lo một phen.

Tự nhiên cũng biết La Tiểu Muội trải qua một cuộc đời đơn giản, cùng với tính cách hướng nội, đêm nay cứ như vậy mang ra gặp người khác, nhất định là khiến người khác chê cười.

Khách khứa đều đã chậm rãi đến rồi, La lão thái gia được mấy người cháu đỡ từ phía sau ra tới.

Không ít người tiến đến hỏi thăm sức khỏe. La lão thái gia cười ha hả cùng bọn họ nói chuyện phiếm, cũng xin lỗi nói: “Vừa rồi đứa trẻ gọi điện cùng tôi nói là bị tắc đường.”

Đây chính là lý do hợp lý giải thích với mọi người, hiện tại đã hơn 6 giờ, chính là thời điểm thành phố kẹt xe. Không nói đến thiên kim nhân vật chính, cũng còn có không ít vị khách chưa đến được yến tiệc.

Cha La nghe lời này, trong lòng thực hụt hẫng. Con gái ruột kẹt xe ở trên đường, cha hắn đã biết, hắn thân làm cha lại không biết.

Cô nhỏ La cười nhìn cha La: “Có chỗ nào không tốt với con bé sao?”

Cha La cũng chỉ có thể cười nói: “Tối qua con bé mới về đến nhà.”

Thời gian cứ như vậy đến 7 giờ, khách đã đến đông đủ. Tuy rằng nói là bữa tiệc hoan nghênh cháu gái trở về, nhưng cũng có mục đích giao lưu trong giới thượng lưu.

Các vị khách đã ngồi xuống, không khỏi bàn tán về thiên kim thật thiên kim giả.

Có vị khách đáng tiếc cho La Ninh Hạm: “Tuy rằng thiên kim thật trở về, nhưng cũng thật đáng tiếc cho thiên kim giả.”

“Sao lại nói vậy?”

“Cô chưa gặp qua sao, 20 năm nay La gia dùng số tiền lớn dưỡng ra tiểu thư này, tự nhiên cũng không phải người thường.”

“Nghe nói thông thạo nhiều thứ tiếng, cũng tốt nghiệp đại học nước ngoài, 2 năm trước khi mới 18 tuổi đã đạt giải trong cuộc thi thiết kế lễ phục, tài năng thì không cần nói nữa, hơn nữa còn đính hôn với Kỳ gia.”

“Mà đứa con trai Kỷ gia, ở Diệu Thành ai có thể so được với hắn. Hắn có thể đồng ý với người vợ chưa cưới có thân phận như hiện tại sao?”

“Thiên kim giả chính là dùng vàng thật để nuôi dưỡng, có thể mang đến lợi ích cho La gia. Lại nói thiên kim thật, chính là sống ở vùng Phổ Thành.”

Có người liền kinh ngạc nói: “Là cái nơi nghèo nàn đó sao?”

“Cho nên, thiên kim thật là cái dạng gì, không cần nghĩ cũng biết.” Không ai tin tưởng, ở một nơi nghèo đói đó có thể dưỡng ra một con phượng hoàng.

Rốt cuộc cũng có không ít người nổi ra lòng bát quái, có không ít người thầm nói chuyện phiếm.

Thực nhanh, La lão thái gia cười nói: “Cháu gái nhà tôi đã đến.”

Tất cả mọi người đều bị gợi lên hứng thú, hướng tới ngoài cửa nhìn đến, vốn tưởng rằng sẽ thấy dáng vẻ ung dung cao quý của mẹ La cùng khí chất tao nhã của thiên kim giả…….

Kết quả đi tuốt đằng trước chính là một tuyệt sắc mỹ nhân, trên người mặc một bộ sườn xám màu vàng, một thân khí thế ung dung thẳng tắp đi tới, ánh mắt sắc bén cùng mang theo nụ cười mị hoặc.

Khí thế kia, trong nháy mắt khiến mọi người ngậm miệng.

Xin chào? Đây là ai?

La Mạt đi đến chỗ ánh đèn, ánh đèn càng phụ trợ cho thân váy áo của cô thêm tinh mỹ.

Chỉ thấy cô gái xinh đẹp cười: “Chào mọi người, tôi là La Mạt.”

Mọi người: ??? Cô nói cô là ai?

Vùng đất nghèo khổ thật sự có thể dưỡng ra một con phượng hoàng.