Lục Lệnh Quân cùng đích muội Lục Hàm Nghi cùng nhau trọng sinh. Kiếp trước, Lục Lệnh Quân gả cho con trai thứ của một quan văn lục phẩm, còn đích muội được gả vào nhà thế tử của một hầu phủ, ai nấy đề …
Lục Lệnh Quân cùng đích muội Lục Hàm Nghi cùng nhau trọng sinh.
Kiếp trước, Lục Lệnh Quân gả cho con trai thứ của một quan văn lục phẩm, còn đích muội được gả vào nhà thế tử của một hầu phủ, ai nấy đều cho rằng đích muội nàng đã gả vào nơi tốt hơn.
Nhưng ai ngờ được, cuối cùng phu quân của Lục Lệnh Quân trở thành thừa tướng, còn vì nàng mà xin “nhất phẩm cáo mệnh”.
*** nhất phẩm cáo mệnh: một danh hiệu cao quý được ban cho các phụ nữ trong triều đại phong kiến Trung Quốc, thường là mẹ hoặc vợ của các quan lại có chức tước cao. "Nhất phẩm" chỉ cấp bậc cao nhất trong hệ thống quan chức phong kiến, còn "cáo mệnh" là chỉ sự ban tặng danh hiệu và phẩm vị từ vua cho phụ nữ.
Trong khi đó, đích muội của nàng không thể đấu lại được với đám thϊếp thất của thế tử, làm ầm ĩ đến mức phải đẩy đôi gian phu da^ʍ phụ ấy đến đường cùng, khiến họ bỏ trốn, còn nàng ta thì sống cảnh goá bụa suốt đời.
Lục Lệnh Quân hưởng vinh quang cả đời, nhưng khi mở mắt ra, nàng lại thấy mình đã quay trở về năm mười sáu tuổi, đúng lúc đang bàn chuyện hôn sự. Đích muội nhanh tay giành lấy "cổ phiếu tiềm năng" của nàng, nhường lại vị trí phu nhân thế tử của hầu phủ cho Lục Lệnh Quân. Trước tình cảnh đó, Lục Lệnh Quân chỉ mỉm cười nhạt: "Cứ giành đi, giành đi."
Truyện hay quá, nữ 9 đúng là tiểu thư thời xưa luôn không ghen với thiếp thất làm đúng trách nhiệm lễ nghi dáo dưỡng của người con dâu vợ cả