Chương 31: Giục Cưới (2)

“Ngồi đi.” Sư trưởng Lưu chỉ chỉ chỗ ngồi bên cạnh, chờ sau khi Lý Bá Thành ngồi xuống thì hỏi: “Vết thương của cậu khôi phục thế nào rồi?”

Lý Bá Thành mới vừa ngồi xuống lại đứng dậy, kính lễ nói: “Báo cáo thủ trưởng, đã khỏi rồi, lúc nào cũng có thể lên tiền tuyến chiến đấu.”

“Ngồi ngồi.” Sư trưởng Lưu nói: “Tiền tuyến thì thôi đi, bên phía Lão Quốc cũng sắp kết thúc hành động, phía bộ đội đang chuẩn bị trở về, cậu vẫn nên thành thật ở trong nước đi.”

“Đúng vậy.”

Sư trưởng Lưu lại nói: “Đoàn Mân Tư các cậu tháng tám sẽ phải xuất ngũ, sau khi sư bộ nghiên cứu, chuẩn bị để cậu tiếp nhận vị trí đoàn trưởng đoàn 608.”

Lý Bá Thành đã có sự chuẩn bị đối với tin này, nghe xong cũng không cảm thấy kinh ngạc, chỉ nói sẽ không phụ lòng tin tưởng của tổ chức.

Sư trưởng Lưu thấy dáng vẻ anh vẫn luôn trầm ổn, trong lòng thầm gật đầu, lại nói: “Nhưng tôi có thêm một yêu cầu, muốn xem cậu có thể hoàn thành hay không.”

Lý Bá Thành nhìn chăm chú vào gương mặt tươi cười của ông, có linh cảm không tốt lắm: “Thủ trưởng ngài nói đi.”

“Yêu cầu này cũng không có gì khó khăn, chính là muốn cậu giải quyết vấn đề cá nhân trong năm nay.” Ông nói: “Có thể làm được chứ?”

Lý Bá Thành: “……”

“Vừa lúc tuần sau sẽ có đoàn văn công của quân khu qua diễn xuất, cậu đi gặp mặt người ta đi.”

“Thủ trưởng……”

“Đây là mệnh lệnh!” Sư trưởng Lưu xụ mặt: “Cậy cũng già đầu rồi, còn không giải quyết vấn đề cá nhân thì giống cái gì?”

Lý Bá Thành hơi đau đầu, chỉ trong một ngày trải qua hai lần thúc giục chuyện kết hôn.

Bởi vì nguyên nhân hoàn cảnh trưởng thành, anh không có bao nhiêu hứng thú đối với chuyện kết hôn thành gia lập thất, anh tình nguyện dùng thời gian này đi tham gia huấn luyện.



Nhưng thái độ của thủ trưởng rõ ràng không dễ nói qua loa lừa gạt, phỏng chừng đến lúc đó dù có trói cũng phải trói anh đến gặp mặt người ta.

Nghĩ lại nhóm nữ binh quá mức nhiệt tình của đoàn văn công, Lý Bá Thành cảm thấy đầu càng đau hơn.

Anh chợt nhớ đến tấm ảnh chụp vừa xem không lâu trước đây, cô gái trên ảnh chụp vừa yếu ớt vừa tái nhợt, nhìn có vẻ là người an tĩnh, chắc khi ở chung sẽ tương đối thoải mái.

Sao anh lại nghĩ đến bên kia, đều do tấm ảnh chụp đó.

Lý Bá Thành lắc đầu, ném suy nghĩ lặt vặt này ra khỏi đầu.

Động tác của anh bị sư trưởng Lưu cho rằng đang từ chối, uy hϊếp nói: “Làm sao, cậu không đồng ý?”

“Không phải.” Lý Bá Thành dưới tình thế cấp bách không lo lắng quá nhiều: “Nhưng trong nhà cũng giới thiệu đối tượng cho tôi, muốn tôi trở về gặp mặt.”

Sư trưởng Lưu mặc kệ đối tượng do ai giới thiệu, chỉ cần anh kết hôn là được, nghe vậy lập tức nói: “Vậy còn chờ cái gì nữa, cậu mau trở về đi, nghỉ phép còn đủ không? Không đủ tôi phê duyệt cho cậu thêm nửa tháng.”

Lý Bá Thành: “…… Đủ rồi.”

Lời anh nói ra khi xúc động, hiện tại hối hận cũng đã muộn, chỉ có thể đâm lao phải theo lao: “Năm nay nghỉ phép thăm người thân vẫn chưa dùng tới.”

Không chỉ năm nay, mà đã rất nhiều năm Lý Bá Thành chưa từng sử dụng nghỉ phép thăm người thân.

Sư trưởng Lưu nghe vậy gật đầu: “Lúc trở về ở chung với con gái nhà người ta nhiều một chút, đừng cả ngày xụ mặt không nói lời nào, rảnh rỗi thì cùng người ta xem phim điện ảnh gì đó……”

Ông có một bụng bí kíp nói truyền dạy cho anh, Lý Bá Thành nghe đến mơ hồ, thật vất vả chờ ông nói hết câu, lập tức xoay người rời đi.

Giọng nói uy hϊếp của thủ trưởng xuyên qua cánh cửa truyền đến: “Nếu không thu phục được người, cậu cũng đừng trở lại nữa!”