Chương 24: Nếu là anh

Khương Minh Chi nghe nội dung Lộ Khiêm hỏi cô, có cảm giác thực tế rằng “từng hạt thóc của địa chủ sẽ không bao giờ cho không”, như thế số phận tóm lấy gáy, trừ bỏ thuận theo còn lại bất lực.

Lộ Khiêm chặn ngang đem người cảm giác đang bị tóm lấy gáy ôm vào phòng ngủ.

Khương Minh Chi ở giây phút cuối còn chưa từ bỏ ý định mà bám vào khung cửa.

Lộ Khiêm vô cùng bình tĩnh, một ngón lại một ngón đem ngón tay của cô gỡ từ khung cửa xuống, sau đó đóng cửa lại.

.........

Khương Minh Chi ngày hôm sau bị đói tỉnh.

Cô lúc này ngày càng hoài nghi tô mì kia có phải âm mưu quỷ kế của Lộ Khiêm không, hay là anh lúc đầu không muốn cho cô ăn, còn không phải ăn một tô mì, vận động nhiều như vậy còn chưa ấm bụng đã tiêu hết sạch sẽ.

Khương Minh Chi ngồi trên giường lướt vòng bạn bè một lát, nhìn bạn bè trong giới có người khoe em bé, khỏe mạnh kháu khỉnh trông rất đáng yêu.

Khương Minh Chi nhớ Lộ Khiêm lúc trước có nói em gái anh cũng mới sinh em bé, còn hỏi cô có muốn đi thăm hay không.

Tiểu cô nương lúc trước đáng thương bị ông anh ác độc gả ra ngoài cũng đã sinh em bé.

Không biết vì sao, nghĩ nghĩ, Khương Minh Chi dần đem tầm mắt dịch đến bụng của mình.

Rốt cuộc tần suất như thế này, Hàn Cần ngày ngày lo lắng không phải không có lý.

Khương Minh Chi sau khi ý thức được suy nghĩ của mình cả người căng thẳng, nhanh chóng đình chỉ tư tưởng nguy hiểm này, vội xoay người xuống giường.

Bất quá Khương Minh Chi đúng là rất thích trẻ con, lúc trước khi đóng phim đoàn phim có diễn viên nhí rất thân với cô, mỗi bước mỗi bước đều kêu “Minh Chi tỷ tỷ”, Khương Minh Chi thời thiếu nữ không nghĩ sẽ vào giới giải trí, cô còn nghĩ mình khi 25 tuổi sẽ kết hôn sinh con.

Hàn Cần sáng nay gửi cho Khương Minh Chi một thư mời.

Lúc trước vụ đám Khâu Bính Đức bên ngoài vẫn là Lý tổng điện ảnh Quân Cảng ra mặt từ xa, Khương Minh Chi chưa từng diễn phim của Quân Cảng, trước đây cũng không có giao tình gì với tổng tài, mà sắp tới Lý tổng tổ chức sinh nhật, còn gửi thiệp mời cho Khương Minh Chi.

Mặc dù biết người thực sự gây sức ép đằng sau là Lộ Khiêm, nhưng Khương Minh Chi đối với Lý Viễn vô cùng cảm kích, nếu người đã chủ động gửi thư mời sinh nhật 40 tuổi đến, không tham gia là không thể được.

Khương Minh Chi tìm trong tạp chí mua sắm xem quà gì hợp với Lý tổng, đột nhiên nhớ tới Lộ thị có 49% cổ phần Quân Cảng.

“Sinh nhật Lý tổng anh có đi không?” Khương Minh Chi hỏi Lộ Khiêm.

Lộ Khiêm nhìn Khương Minh Chi nghiêm túc xem tạp chí: “Không chắc nữa, nếu có thời gian thì đi.”

“Ừ.” Khương Minh Chi tiếp tục cúi đầu chọn lễ vật, trong lòng cảm thán một câu người bận rộn.

Trong nước doanh thu tổng tiền bán vé mỗi năm là mấy chục tỷ, quy mô một công ty điện ảnh trong đó đứng trước mặt Lộ thị càng không đáng nhắc tới, Khương Minh Chi nghi rằng nếu không phải chuyện của cô, Lộ Khiêm cũng không nghĩ đến nhà bọn họ còn có cổ phần Quân Cảng.

Sinh nhật Lý tổng vào thứ bảy, Khương Minh Chi cuối cùng chọn một chiếc đồng hồ làm lễ vật để đi.

Cô lúc mua nghĩ nhiều thêm một chút.

Tốt xấu gì cũng đã kết hôn ba năm, Lộ Khiêm năm đó vừa ra tay đã tặng cô căn hộ, cô hình như trước giờ chưa đưa cho Lộ Khiêm thứ gì.

Khương Minh Chi chọn cho Lý tổng sẽ không lỗi thời, còn Lộ Khiêm, Khương Minh Chi lật tạp chí, ánh mắt rơi vào mặt số màu xanh của chiếc đồng hồ Patek Philippe Nautilus.

Không phải chiếc quý nhất trong bộ này, nhưng có thể nói nó là chiếc “hợp lòng dân” nhất trong bộ này.

Mà Khương Minh Chi chính là muốn tặng chiếc này cho Lộ Khiêm.

Thuộc tính tư bản của Lộ Khiêm không chỉ thể hiện ở cách hắn mua bất cứ thứ gì hắn thấy hứng thú một cách xa xỉ, mà còn thể hiện ở cách lưu giữ của hắn.

Bộ sưu tập đồng hồ riêng của hắn có thể mở một triển lãm cá nhân hoặc một bảo tàng nhỏ, các loại phiên bản giới hạn quý hiếm cùng đồ cổ, cho nên bạn lúc này lấy cho hắn một chiếc Graff nạm kim cương, hắn sẽ nhìn nó không chút gợn sóng “À” một tiếng, sau đó đặt qua một bên.

Khương Minh Chi nhìn thấy chiếc này không phải vì cô có một chiếc giống vậy, mà vì tạo hình tinh xảo có thể phù hợp với nữ giới.

Bốn bỏ năm lên, xem như là tài sản chung của hai vợ chồng?

Dù sao là quà cô tặng, có thích mang hay không là việc của hắn, Khương Minh Chi trong lòng nghĩ vậy, dứt khoát mà quẹt thẻ.

.............

Tối thứ bảy, Khương Minh Chi gói tốt lễ vật, xuất phát đi tới tiệc mừng sinh nhật Lý tổng.

Yến tiệc sinh nhật được tổ chức ở một khách sạn 5 sao, rất riêng tư, không rầm rộ khách khứa, nhưng khách mời cơ bản đều là người quan trọng, không thua gì với lễ trao giải tam kim, Khương Minh Chi bên ngoài là tiểu hoa lưu lượng hô mưa gọi gió, hôm nay đặt trong tiệc sinh nhật này cũng có vẻ không đủ nhìn.

Về phần Lộ Khiêm, có vẻ anh không có thời gian để ở đây tham gia yến tiệc sinh nhật.

Khương Minh Chi hôm nay trang điểm đơn giản, chỉ mặc một chiếc váy đen nhã nhặn cùng mái tóc dài uốn xoăn, sau khi cùng Lý tổng và phu nhân chào hỏi vài câu cô đi vào khu vực dành cho khách mời, gặp lão tiền bối quen biết cô trò chuyện vài câu.

Hiện trường ngoài ăn mừng sinh nhật Lý tổng, có không ít người tới tâng bóc không ai khác ngoài các lão tổng và đạo diễn trong nghề, người trưởng thành tiệc sinh nhật thường mục đích cũng không đơn thuần, càng giống như mạng lưới quan hệ rắc rối cùng danh lợi.

Khương Minh Chi không muốn xem náo nhiệt, bởi vì từ trước không cùng vòng với tổng tài Quân Cảng nên hôm nay người cô quen biết cũng không nhiều lắm, sau khi uống hai ly rượu có bọt có hương vị không tệ, đột nhiên nghe có người sau lưng kêu cô: “Minh Chi.”

Khương Minh Chi xoay người, Tô Ngạn giơ champagne, mỉm cười đứng trước mặt cô.

Khương Minh Chi yên lặng nhìn Tô Ngạn từ trên xuống dưới bẹp miệng, ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Tô lão sư.”

Khương Minh Chi không quá ngạc nhiên khi thấy Tô Ngạn xuất hiện ở tiệc sinh nhật này, có thể Lý tổng mời, hoặc hắn được nhận thư mời.

Chỉ là đôi khi bạn thấy người nào đó, tâm tình liền không tốt.

Các nhạc công trong đại sảnh tấu nhạc nổi lên, khách mời bắt đầu bước vào sàn nhảy để khiêu vũ, chính giữa là Lý tổng cùng phu nhân.

Tô Ngạn hướng Khương Minh Chi đưa tay: “Vậy anh có vinh hạnh mời em khiêu vũ một điệu không?”

Khương Minh Chi nhàn nhạt nhìn bàn tay đưa tới của Tô Ngạn: “Nếu chuyện này truyền ra, ngài không sợ Phí tiểu thư ghen sao?”

Phí Âm cùng Tô Ngạn gần đây nhất tai tiếng ngày càng nóng, các hoạt động cặp đôi đều bị nhận ra, nghe nói hai người thân mật trong khu mua sắm, fan cp xem đến si ngốc, rõ ràng chỉ thiếu một bước, nhưng hai người lại không thật sự công khai.

Khương Minh Chi mới không tin hai người này có thể chạm mắt, Tô Ngạn không thể cho Phí Âm những tài nguyên đó, nhiều lắm là cùng nhau xào nhiệt, không công khai bởi vì một khi công khai nhiệt độ sẽ giảm, nào giống bây giờ như gần như xa cùng nhau đều có thể thuận lý thành chương mà lên hot search.

Tô Ngạn thấy Khương Minh Chi không định đáp lại lời mời, búng tay một cái, thu tay về.

“Tiểu Chi vẫn kiêu ngạo như vậy.” Hắn nhìn Khương Minh Chi nói.

Khi trước Khương Minh Chi từ chối đề nghị từ diễn thành thật của hắn, đối với nhiều ám chỉ của hắn làm ngơ không thấy, dù Khương Minh Chi chưa từng nói rõ, nhưng trong lòng Tô Ngạn vẫn có một cảm giác.

...

Đó là Khương Minh Chi chướng mắt hắn.

Cô từ lúc tiến vào đoàn phim mỗi một cái giơ tay nhấc chân liền biết không phải người mới bình thường, đối diện với đạo diễn lớn hay các tiền bối có tên tuổi đều không kiêu ngạo không siểm nịnh, cùng người mới trong nghề vâng vâng dạ dạ khác biệt một trời một vực.

Là một người từ nhỏ lớn lên nhờ vẻ ngoài được xuôn gió thuận nước, nam nhân được phần lớn khác phái ưu đãi khó có thể tiếp thu, lý do đối phương cự tuyệt thậm chí không phải là cô ấy không thích hắn, mà là chướng mắt hắn.

Có thể thấy, gia đình Khương Minh Chi có điều kiện tốt.

Vì thế khi hắn thấy đại tiểu thư kiêu ngạo không ai bì nổi kia, đứng trên sân khấu bị mấy ngàn người hô to cút đi, vừa rơi nước mắt vừa hát, trong lòng có một loại kɧoáı ©ảʍ khó miêu tả.

Khương Minh Chi nghe Tô Ngạn nói cô kiêu ngạo, lạnh lùng cười một tiếng: “Tùy người thôi.”

Nụ cười trên mặt Tô Ngạn dần lạnh xuống: “Tiểu Chi là công chúa kiêu ngạo, không biết ai có thể xứng đôi?”

“Vị kia thế nào?” Hắn dùng champagne chỉ chỉ qua hướng kia, “Xứng đôi không?”

Khương Minh Chi nhíu nhíu mày, nhìn qua hướng Tô Ngạn chỉ, thế nhưng nhìn thấy Lộ Khiêm đang được Lý tổng cùng phu nhân tiếp đón.

Lộ Khiêm vậy mà tới.

Hơn nữa không khí sau khi nam nhân này xuất hiện, thực thần kỳ cũng thực thực tế, mọi người xung quanh đều lấy anh làm tâm, dù gần hay xa, mặc dù vẫn cùng bạn bè vừa nói vừa cười, sự chú ý lại hướng về tâm đó.

Mọi người ở đây nhìn thấy Lộ Khiêm cũng kinh ngạc không khác Khương Minh Chi, Lộ thị nhị công tử Lộ Khiêm từ khi nhậm chức ở Bắc Kinh chưa bao giờ công khai lộ diện, hôm nay lại xuất hiện ở yến tiệc sinh nhật tổng tài Quân Cảng Lý Viễn.

Không ai không ở trong nội tâm cảm thán đêm nay mặt mũi Lý Viễn thật lớn.

Lộ Khiêm quả thực không tầm thường, bất luận là dáng vẻ được thừa kế từ mẹ, hay là mang trên người sự cổ điển từ thế kỷ trước của Lộ gia, loại khí chất này không vượt qua tam đại không dưỡng ra được.

Tô Ngạn cười nhìn Khương Minh Chi hơi nhíu mày chăm chú nhìn về hướng Lộ Khiêm.

“Không biết vị đó, trong mắt Khương Minh Chi có đủ tư cách hay không? Người đó có xứng khiêu vũ với cô một điệu không?”

Tô Ngạn nói lời này ngữ khí châm chọc.

Ở đây ai không biết Lộ Khiêm là ai, Khương Minh Chi cũng chỉ kiêu ngạo ở giới giải trí, trong nhà có chút vốn liếng làm ăn, nhưng đứng trước Lộ Khiêm, trong mắt hắn bất quá chỉ như con kiến.

Cách đây một thời gian, Lộ Khiêm gửi thông báo cho ngành truyền thông vạch rõ quan hệ với Phí Âm sự tình vẫn còn rõ ràng trước mắt, trong thông báo cơ hồ có thể nhìn ra sự chán ghét khi nghe được tin đồn viết trên giấy, rất rõ ràng, nhị công tử Lộ gia đối với con hát giới giải trí xem thường đến cực điểm, thậm chí tên đứng cùng nhau cũng là một loại vũ nhục.

Không chỉ riêng gì con hát, nhiều năm như vậy, bất luận truyền thông đưa tin về tin tức trong ngành, cũng không có tin nữ nhân nào ở bên Lộ Khiêm, Herbert thunters vấp phải trắc trở tâm như tro tàn.

Tô Ngạn híp đôi mắt cáo câu người nhìn Khương Minh Chi, nhìn lâu như vậy, không nháy mắt nhìn người kia, gương mặt đó chắc khiến tâm ngứa rồi.

Nhưng hắn càng muốn xem gương mặt kiêu ngạo này ngã xuống vũng bùn bộ dạng chật vật bất kham, giống ba năm trước kia trên sân khấu.

Khương Minh Chi nhìn qua Lộ Khiêm, sau đó quay đầu lại, nhìn Tô Ngạn vẻ mặt châm chọc âm lãnh.

“Nếu là người anh nói, cũng được.” Khương Minh Chi cười trả lời câu hỏi vừa rồi của Tô Ngạn.

Tô Ngạn sững sờ khi nghe câu trả lời của Khương Minh Chi, sau đó cong môi: “Tiểu Chi xưa nay rất có dũng khí và tự tin.”

Hắn nghĩ phản ứng vừa rồi của Khương... Minh Chi, hẳn là không biết Lộ Khiêm là ai. Rốt cuộc nhị công tử Lộ thị không thường công khai lộ diện, ảnh chụp gần nhất của báo chí cũng đã vài năm trước.

Tô Ngạn: “Nếu tiểu Chi thấy được, không bằng qua đó chào hỏi làm quen một chút?”

Khương Minh Chi quét mắt Tô Ngạn, gật đầu dứt khoát: “Được.”

Cô nói xong liền hướng Lộ Khiêm đi qua.

Tô Ngạn nhìn Khương Minh Chi dứt khoát như thế hơi kinh ngạc, hắn còn chưa dùng phép khích tướng, bất quá sau đó khá thỏa mãn, nhìn chằm chằm bóng dáng Khương Minh Chi, trên mặt dần lộ ý cười.

Kế tiếp có thể xem thấy gì đây?

Rốt cuộc người ở đây không ai không biết Khương Minh Chi.

Trước mắt nhiều người, tiểu hoa lưu lượng đang nổi bị Lộ công tử vả mặt, hoặc là nói hài hước hơn, trực tiếp bị vệ sĩ ném đi trở thành trò cười cho bao người.

Sau đó hắn thấy Khương Minh Chi đi xuyên qua đám người, từng bước một đi đến chỗ Lộ Khiêm.

Hắn không biết bên kia nói cái gì, chỉ thấy Khương Minh Chi đưa lưng về phía hắn, mà Lộ Khiêm đối diện, biểu tình không lộ vẻ không vui và chán ghét.

Tiếp đến, Lộ Khiêm đưa champagne cho phục vụ, hướng thiếu nữ trước mắt đưa tay.

Lễ nghi xã giao đơn giản, mời người nữ khiêu vũ một điệu.

Khương Minh Chi được Lộ Khiêm nắm tay xoay người, nhìn về hắn cười cười.

Ly champagne trong tay Tô Ngạn cạch một tiếng rơi trên mặt đất.