Ngày chia tay hôm đó, tôi đã lấy trộm hết tất cả qυầи ɭóŧ của Thẩm Ứng Hoài, còn dùng một cây son để lại lời nhắn trên gương: “Đợi bà đây kế thừa gia nghiệp xong sẽ quay trở lại tính sổ với anh.” Ngay …
Ngày chia tay hôm đó, tôi đã lấy trộm hết tất cả qυầи ɭóŧ của Thẩm Ứng Hoài, còn dùng một cây son để lại lời nhắn trên gương:
“Đợi bà đây kế thừa gia nghiệp xong sẽ quay trở lại tính sổ với anh.”
Ngay sau đó, tôi liền kéo hành lí tẩu thoát, nhưng thật không ngờ lại bắt gặp hình bóng quen thuộc của Thẩm Ứng Hoài ở điểm hẹn xem mắt mà bố tôi đã sắp xếp, tôi bước tới với vẻ mặt cao ngạo:
“Mặc dù không biết tại sao anh lại có mặt ở đây, nhưng không cần lo lắng như vậy, tôi vẫn chưa kế thừa gia nghiệp xong.”
Thẩm Ứng Hoài vẫn với vẻ mặt cười mà như không cười giống mọi khi, đột nhiên tôi cảm thấy có chút sởn tóc gáy.
Anh nhìn tôi, nói từng câu từng chữ:
“Vân Trừng, em có từng nghĩ qua tôi là đối tượng xem mắt của em không?”