" Quản gia, Tuyết Vy vẫn chưa xuống nhà sao? "
Mới sáng sớm, Khắc Hạo ngồi vào bàn ăn lên tiếng hỏi quản gia. Đêm qua anh ngồi ở phòng khách chừng 10', quay lại không thấy cô, biết cô thật sự về phòng. Lúc đó rất giận dữ, rất muốn trừng phạt cô. Nhưng nghĩ khóc lóc thê thảm đã đủ mệt rồi nên không nỡ đem cô đánh thức trừng phạt.
" Thưa thiếu gia, cô ấy chưa xuống ạ "
" Được rồi, các người mau đem phần ăn sáng dọn lên bàn. Còn quản gia, lấy chìa khóa phòng của Tuyết Vy đưa cho tôi "
Khắc Hạo biết chắc chắn cô sẽ khóa phòng nên kêu quản gia đi lấy chìa khóa. Anh sẽ đích thân gọi cô dậy.
" Đây thưa thiếu gia "
Quản gia rất nhanh đã quay lại với chiếc chìa khóa trên tay, cung kính đưa cho anh.
Cầm lấy bỏ một mạch đi lên đến phòng Tuyết Vy. Anh tra chìa khóa, vặn nắm cửa mở dễ dàng.
Tuyết Vy vẫn chưa hay biết gì, cô nằm ngủ say sưa, chăn sớm đã bị đá rớt xuống giường. Áo khoác cũng cởi ra quăng nơi này nơi kia một cái. Những lọn tóc bếch dính vào mặt, che đi mất một phần góc cạnh.
Tư thế ngủ của cô cực kì thoải mái. Nằm ngửa, hai tay hai chân xải lai, không có e dè thục nữ. Áo ngủ còn bị tốc lên một nửa, nhìn thấy rõ vòng eo con kiến.
Anh trông thấy một màn này, yết hầu khẽ chuyển động. Ánh mắt nổi lên tia du͙© vọиɠ.
Vén hết tóc trên mặt của Tuyết Vy, để lộ ra gương mặt xinh xắn. Ngắm khoảng một phút, anh cúi đầu hôn vào môi cô, nụ hôn dạo đầu nhẹ nhàng, dần dần anh chiếm lấy nhiều hơn.
" Ưm…ưmm…."
Cô khó thở nên mở mắt tỉnh dậy, thấy gương mặt phóng đại của anh liền hoảng hồn. Hơn hết môi cô còn bị anh gặm nhắm sưng đỏ. Tuyết Vy ưm a trong miệng. Mắt mở to, hai tay chống trên ngực anh ra sức đẩy.
Khắc Hạo biết cô đã thức cũng không có dừng lại. Bàn tay không yên phận bắt đầu lần mò nơi vùng bụng phẳng lì của cô.
Tuyết Vy mới sáng mà bị anh công kích, cơ thể run rẩy từ chối những cái chạm vào người. Cô uốn éo né tránh, anh lại tham lam kìm hãm cô trong vòng tay.
" Thả ra….Khắc Hạo…không được "
Cô giãy giụa kịch liệt, ngăn chặn hành động càng quấy của anh. Không hiểu sao sau lần đó anh cứ nổi lên du͙© vọиɠ với cô khiến cô sợ hãi.
Anh bỏ ngoài tai lời cô nói, bàn tay cứ lần mò tới những điểm nhạy cảm của Tuyết Vy. Và đương nhiên, cô chính thức bị anh ăn sạch sẽ lần hai.
" Tôi giúp em đi tắm rửa. Đánh răng rửa mặt "
Ăn cô xong, anh rất tỉnh mặc quần áo vào mà ôm cô bế lên vào phòng tắm.
" Khắc Hạo, anh biết tôi không đủ sức phản kháng nên anh thích lấn lướt làm vậy với tôi đúng không? "
Cô mặc kệ bản thân giờ này không có mảnh vải che thân nằm trong vòng tay anh. Trên người cô toàn là dấu vết đo đỏ do anh để lại.
" Là em gợi du͙© vọиɠ trong tôi "
" Khi nào, anh mới sáng đã tự ý vào phòng tôi. Còn ngang nhiên đem tôi ăn sạch sẽ. Anh có phải cho rằng tôi là loại con gái dễ dãi? Ăn được lần đầu thì sẽ có lần thứ hai? "
" Tôi không có ý cho rằng em dễ dãi. Tại tôi yêu em nên mới có phản ứng của một người đàn ông khi cạnh em. Và đáng lí ra tối đêm qua em bị tôi ăn sạch rồi "
Khắc Hạo nói thế, mặt cô phút chốc đỏ lên. Sao cái tên này cứ nói yêu cô nên mới thế này thế kia. Lí do cũng rất chính xác làm cô cứng họng chẳng biết cãi lí thế nào.
Nhưng yêu theo kiểu đó có quá mức khiến anh ta bị điên luôn không?
Còn cô ở đây lại như thỏ gần chó sói. Có khi bị ăn đến sạch sành sanh không còn mẩu xương nào.
" Tuyết Vy, có thật là em không có yêu tôi? "
Thả cô vào bồn tắm đã được pha nước sẵn, anh dịu dàng giúp cô tạo bọt sữa tắm.
" Trước đây tôi sẽ thẳng thừng nói không. Nhưng vừa mới hôm qua không hiểu sao anh cướp đi lần đầu của tôi, tôi lại không có hận anh. Và dở chứng lại nghe lời anh. Sáng nay anh ăn tôi, tôi kháng cự phút chốc nhưng cuối cùng bị anh dụ hoặc chìm đắm trong chuyện xấu hổ kia. Vậy có phải tôi cũng có ý gì với anh không? "
Tuyết Vy ngâm mình trong làn nước hòa vào bọt sữa tắm kì cọ sạch sẽ. Ngây ngốc nhìn anh trả lời. Kì thật từ hôm qua tới giờ miệng là mắng anh nhưng trong lòng lại không có tia hận ý nào đối với anh.
Đôi lúc suy nghĩ anh chà đạp mình, hủy hoại mình nên mới khóc và ấm ức như kiểu dỗi người yêu. Chả nhẽ đầu cô bị úng nước mới có kiểu suy nghĩ điên khùng đó?
" Vậy em có muốn xác định lại cảm giác đó là gì không? "
Khắc Hạo biết chính xác đáp án bấy lâu mình cần là gì rồi. Anh nhếch môi nham hiểm dụ cô vào tròng.
" Tôi muốn biết. Anh có cách nào giúp tôi không? "
Tuyết Vy đúng là ngoài giỏi cái cứng miệng, cứng đầu thì mấy chuyện khác rất ngu ngốc.
" Nhắm mắt lại. Thử bằng cách hôn "
Khắc Hạo ra lệnh, cô ngây thơ làm theo thật. Anh đang ngồi trên thành bồn tắm, khom lưng xuống, nâng cằm cô dậy mà áp môi mình vào môi cô.
Anh chỉ áp môi thôi. Ngoài ra không có chủ động hôn sâu hơn. Mà Tuyết Vy dường như thấy chưa có gì. Tự mình vụng về quấn lấy môi anh.
Cô muốn biết cảm giác mình có thích anh chưa?
Khắc Hạo thầm cười trong lòng. Giờ mới chịu giúp cô hiểu thế nào là hôn. Tuyết Vy ngây ngây dại dại, đầu óc mơ hồ, chìm đắm trong nụ hôn say sưa mà làm theo anh.
Khi hết dưỡng khí, anh mới nhả môi cô ra kéo theo sợi chỉ bạc mờ ám.
" Em cảm thấy thế nào? "
" Thấy ghê "
Tuyết Vy cau mày trả lời. Cô thấy hôn như vậy bẩn quá. Nước miếng của đối phương lẫn lộn vào nhau.
" Ghê cái đầu em. Đó gọi là vị ngọt của nụ hôn. Còn ý tôi nói cảm thấy là em có thấy tim mình đập nhanh hay em có bài xích gì với tôi? "
Khắc Hạo cốc đầu cô một cái rõ đau. Ngẫm nghĩ lời nói của anh, cô thấy mình không có bài xích, giơ tay đặt lên ngực nghe tiếng tim đập thình thịch rộn ràng.
" Tim đập nhanh như muốn nổ tung "
" Vậy là em cũng yêu tôi đó. Hiểu chưa, đồ ngốc? "
Anh bẹo má cô cưng nựng. Nghệch mặt một lúc, Tuyết Vy thức thời hiểu hiểu. Vậy là yêu sao? Cô thật không ngờ yêu lại bộc lộ qua nụ hôn và cảm giác con tim đập.
" Tôi…tôi…."
" Còn khúc mắc gì sao em phải ấp úng "
" Tôi cảm thấy không chân thật cho lắm. Trước đây tôi xem tình yêu là kẻ thù vì tôi sợ tôi sẽ tổn thương. Thà tôi cô độc chứ không để tình yêu làm mình chết dần chết mòn "
" Vì vậy em mới sắt đá đúng chứ? Nhưng đừng lo, em yêu tôi sẽ không phải tổn thương đâu. Tôi sẽ mang cho em tất cả hạnh phúc "
" Đừng nói bằng miệng mà hãy thể hiện hành động. Nếu sau này tôi càng chìm đắm yêu anh, chẳng may xảy ra chuyện gì mà anh không tin tưởng tôi thì khi đó tôi đau khổ lắm. Tuyệt đối hận chết anh không muốn thứ tha cho anh "
Tuyết Vy cảm động nói. Chợt cô run lẩy bẩy vì ngâm trong nước lâu quá. Môi cũng sắp tái nhợt luôn rồi. Anh ngay giờ khắc này mới để ý tới cả hai đang ở phòng tắm. Vội vàng bế cô lên, giúp cô làm sạch sữa tắm.
" Anh…ra…ngoài đi. Đừng nhìn thân thể tôi hoài. Ngại lắm "
" Không cần ngại. Tôi nhìn em đâu có gì là sai. Vì em chỉ thuộc riêng một mình tôi "
" Mặt anh dày thật. Một chút xấu hổ cũng không có "
" Em quá khen "
" Xấu xa, đáng ghét "