Chương 1

" Các người làm gì vậy? Sao trang điểm tôi thành cái dạng này? Em tôi đâu? Còn đây là đâu? Các người mau thả tôi ra. Tôi phải đi tìm em ấy "

Kiều Tuyết Nhi từ lúc tỉnh lại. Phát hiện mình bị người ta trang điểm, đầu tóc cũng bị uốn lọn xoã dài. Trên người mặc một bộ đồ body ôm sát cơ thể, tôn lên những đường cong hoàn mỹ.

" Cô im lặng đi, con nhỏ em cô nó cũng như cô đấy. Đang được dẫn ra phòng tiếp khách "

Một cô gái trên người phát ra mùi nước hoa nồng nặc. Gương mặt trang điểm sắc sảo, cô ta mặc đồ như không mặc hoàn toàn xuyên thấu cả bên trong.

Kiều Tuyết Nhi lại la hét.

" Mau dẫn tôi tới chỗ em ấy "

" Hừ…mới tới mà đã được phục vụ khách Vip. Còn nôn nóng như vậy. Xem ra vẻ mặt non nớt đúng là không hợp với bản mặt của cô "

Cô ta chế giễu Tuyết Nhi. Nhưng cô hoàn toàn không để tâm. Thứ mà cô muốn bây giờ là gặp được Tuyết Vy.

Cô nhớ rõ hai chị em cô thấy có người ngất xỉu bên đường, vội vàng chạy lại đỡ lên. Sau đó bị người ta bịt miệng tẩm thuốc mê.

Ngất đi, lúc tỉnh lại là ở nơi xa lạ này.

Chung quy là hai cô bị lừa bán vào hộp đêm.

~~~~~~

Bên trong căn phòng Vip, bốn nam nhân khí thế bức người ngồi vắt chéo chân, tao nhã nhấp từng ngụm rượu.

Ánh mắt có như không nhìn cô gái được mang đến cách đây vài phút đang quỳ mộp trên đất.

" Cạch "

Tuyết Nhi được đẩy vào. Cô loạng choạng mém chút té ngã bởi đôi guốc quá cao mang ở dưới chân.

Thấy vóc dáng nhỏ bé quỳ trên đất kia quá đỗi quen thuộc. Bèn tháo guốc dưới chân ném qua một bên.

Dùng tốc độ cực nhanh chạy lại.

" May quá, Tuyết Vy em không sao rồi? "

" Chị "

Tiếng nói run run phát ra. Cả người Tuyết Vy run bần bật. Hai tay ôm lấy tấm lưng của Tuyết Nhi khóc thút thít.

Cô rất sợ không gặp lại chị nha.

" Hai người các cô mau qua đây rót rượu cho chúng tôi "

Giọng nói của nam nhân tóc đen lãng tử lên tiếng. Ánh mắt của anh ta hiện lên ý cười nhợt nhạt. Cánh môi cũng cong cong nhìn một màn máu mủ tình thâm trước mặt.

" Các người là ai? Chúng tôi làm sao phải nghe theo "

Tuyết Nhi đỡ đứa em mình đứng dậy, đem Tuyết Vy ra sau lưng mà che chắn bảo vệ.

" Ha…đương nhiên là người bọn cô phục vụ "

Nam nhân cạnh bên nam nhân tóc đen lên tiếng. Ánh mắt thâm trầm, lạnh lẽo quét qua hai vóc người nhỏ nhắn.

" Gì chứ? Bọn tôi bị bán vào chứ không tình không nguyện. Các anh có cách nào giúp bọn tôi thoát không? "

Tuyết Nhi cả giận mà quát lại. Nơi này không thể ở lâu, thoát ra càng sớm càng tốt.

" Khắc Hạo, Phong Lãnh, hai cô gái này bọn tôi là tìm cho hai cậu. Cái dạng mèo xù lông hùng hổ không hợp với nhã hứng của bọn tôi. Tạm biệt "

Nam nhân tóc đen khoác vai nam nhân bên cạnh, tiêu sái rời đi. Bỏ lại hai cậu bạn thân ngồi đó với bản mặt dày đặc sát khí.

Ly rượu trong tay vì thế cũng bị ném đi.

" Đình Vũ, Dương Tiệp hai cậu dám đùa giỡn. Bọn tôi xử lí bọn cậu sau "

Khắc Hạo, Phong Lãnh lạnh lùng đứng dậy, chỉnh lại một góc áo. Đến cạnh nhìn hai cô gái thoạt nhìn rất giống nhau kia.

Lạnh lùng lên tiếng.

" Muốn bọn tôi giúp "

Tuyếy Nhi gật đầu một cái thật mạnh. Bàn tay nắm chặt tay Tuyết Vy.

" Được thôi, với một điều kiện "

" Nói đi "

Tuyết Nhi hơi đề phòng nam nhân trước mặt. Cách nói chuyện của anh ta thật lạnh lùng, tựa hồ muốn đóng băng cô.

" Làʍ t̠ìиɦ nhân của tôi "

" Gì chứ? "

Tuyết Vy nãy giờ im lặng nghe Phong Lãnh nói, cả người cứng đờ. Ánh mắt nhìn sang anh rồi nhìn sang Tuyết Nhi .

Hai tay bỗng ôm chặt Tuyết Nhi sống chết không buông. Lắc đầu nguầy nguậy.

" Chị, em không muốn chị làm như vậy. Cùng lắm chúng ta nhảy từ đây xuống. May thì sống, xui thì chết. Miễn ở bên cạnh chị là được "

Tuyết Vy lơ đãng nhìn ra ô cửa kính. Cô đang rất kích động, cả người đều đang run rẩy kịch liệt.

Khắc Hạo, anh lười nhác dây dưa. Lạnh lùng nhìn Tuyết Vy đang nháo nhào kia, nửa điểm khinh bỉ.

Đến đây mà còn làm vẻ thanh cao, đơn thuần.

" Tuyết Vy, quyết định cứ như vậy đi. Em đừng nói bậy bạ nữa. Cùng lắm chúng ta không phải ở đây phục vụ nhiều nam nhân "

" Được rồi, mau đi "

Phong Lãnh tiến một bước nắm tay Tuyết Nhi kéo đi. Nhưng bị Tuyết Vy ôm chặt cứng, anh dùng thêm không íy lực. Liền khiến Tuyết Vy bổ nhào ra đất.

Bàn tay giơ lên níu kéo Tuyết Nhi nhưng đã trễ, bóng dáng đã mất hút.

" Chị, chị ơi. Sao chị đi với anh ta. Em có được cứu ra thì sống làm sao đây "

Tuyết Vy ôm mặt khóc nức nở. Chị cô lại hi sinh vì cô nữa rồi. Không muốn như vậy đâu. Tuyết Vy cô sinh ra là gánh nặng của chị sao?

" Mau đi nhanh "

Khắc Hạo lạnh lùng nói rồi xoay người bỏ đi. Tuyết Vy ngước mắt nhìn, đôi tay chống dưới đất, từ từ đứng lên. Chậm rãi đi theo Khắc Hạo.

Bởi vì theo sau anh, may ra cô sẽ không bị bắt lại. Bởi Phong Lãnh bỏ tiền mua cả hai ra, nhưng không dắt cô theo.

Sớm không muộn cũng bị bắt lại.