Chương 20: Gia nhập đoàn thể con người (2)

Từ Khương Nhìn mấy chữ cố gắng mới có thể nhìn ra kia khóe miệng giật giật, thầm nghĩ nhìn cô trông có văn hóa như vậy sao lại viết chữ khó nhìn như thế, so với bà nội anh viết không khác là bao.

Nhìn qua thì Từ Khương và Hầu Tử đều có suy nghĩ giống nhau, buổi tối hôm đó Mục Hiểu Hiểu bị tang thi công kích, chồng cô bởi vì kéo đi sự chú ý của tang thi nhường lại cơ hội sống cho hai mẹ con cô nên đã chết, cô nói thất lạc xem như chỉ là đang cho mình một sự an ủi.

Sau khi hai người tự mình suy diễn, Từ Khương liền mang theo ánh mắt thương hại nói: "Thật sự xin lỗi, Hầu Tử chỉ là nhất thời nhanh miệng chúng, chúng tôi nghe được từ trong đài phát thanh nói cách đấy 60km có một khu căn cứ nên đang trên đường đến đấy." Hầu Tử cũng ở một bên nói: "Tôi xin lỗi!"

Mục Hiểu Hiểu nhìn đám người trước mặt đột ngột thay đổi thái độ liền kinh ngạc không thôi, nhưng cũng không chú ý tới nữa tiếp tục viết trên giấy: "Tôi là Mục Hiểu Hiểu, cùng nhau đi đi chúng ta hợp tác với nhau."

Từ Khương lại lần nữa hỏi: "Vậy cô tên là Mục Hiểu Hiểu sao, được rồi làm bạn đồng hành thì không thành vấn đề, chỉ là tôi muốn hỏi dị năng của cô là gì? Tại sao có thể khiến tang thi ngừng công kích?" Từ Khương đối với dị năng của cô vô cùng tò mò.

Mục Hiểu Hiểu lại viết lên giấy: "Là tinh thần lực." Từ Khương đọc xong liền tỏ ra vẻ đã hiểu, đây là một kỹ năng hiếm có.

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Mục Hiểu Hiểu vẫn lái xe của mình đi theo phía sau của Từ Khương phía trước, chỉ là không nghĩ tới Hầu Tử lại chạy đến bên trong xe cô nói rằng phía trước có quá nhiều người, ngồi không thoải mái, thì ra bên trong xe phía trước còn có hai người lớn tuổi.

Mặc dù đã phải tận mắt nhìn thấy cái chết của mẹ và những người bạn đồng hành, nhưng Hầu Tử vẫn luôn niềm nở, cậu nói rằng khi còn sống mẹ cậu đã nói thích nhất là nhìn thấy nụ cười của cậu cho nên cậu sẽ luôn luôn mỉm cười.

Trong thời gian rảnh rỗi trên xe Hầu Tử còn kể cho Mục Hiểu Hiểu nghe về chuyện đồng đội của bọn họ, cô cũng không hiểu vì sao chỉ mới gặp không quá mấy lần nhưng Hầu Tử lại có thể tín nhiệm đối với cô như vậy, vì thế Mục Hiểu Hiểu đối với đội nhóm của bọn họ cũng xem như đã hiểu rõ hơn mấy phần.

Từ Khương và Chu Hàm vốn là cảnh sát hình sự, ngày xảy ra thảm họa đúng lúc có nhiệm vụ cho nên đã mang theo súng bên người, sau khi tỉnh lại phát hiện khắp nơi đại loạn, bởi vì hai người ở cùng một tiểu khu cho nên lập tức trực tiếp trở về nhà trước, nhờ đó cứu được Từ Văn thiếu chút nữa là bị cha mẹ đã biến thành tang thi ăn tươi nuốt sống, không may là mẹ của Chu Hàm đã biến thành tang thi đem cha của anh ta cắn nát.

Đối với người nào đi chăng nữa thì những điều trên cũng là một cơn ác mộng, cho nên từ đó Chu Hàm liền trở nên trầm mặc ít nói, đối với tang thi không chút nương tay mà Từ Văn từ một cô gái luôn niềm nở tươi cười lại trở nên vô cùng nhát gan, sau đó ba người còn thuận tay cứu được đám người Hầu Tử cùng Nhiên Y Đồng và vài người ở chung một tiểu khu.

Hầu Tử lúc đấy đang ở cùng mẹ, còn Nhiên Y Đồng thì cả nhà ba người đều vẫn còn sống sót, chỉ là vào trận chiến tiếp theo ngay cái đêm Mục Hiểu Hiểu thanh tẩy tòa nhà một con tang thi cấp 2 hệ nhanh nhẹn đã tiến vào phòng nhóm người bọn họ ở gϊếŧ chết sáu người, sau đó nhờ đám người Từ Khương chạy về tới nên mới gϊếŧ chết được, vốn dĩ ở trong tòa nhà tổng cộng còn mười bảy người sống sót, nhưng buổi tối hôm đó đã chết mất sáu người, kế đó trên đường đi gặp phải tang thi hệ tinh thần lại chết mất bốn người, hiện tại chỉ còn lại năm người bọn họ và cha mẹ của Nhiên Y Đồng.

Tiếp theo Hầu Tử lại giới thiệu dị năng của bọn họ với Hiểu Hiểu, đội trưởng Từ Khương là biến dị giả song hệ lực lượng, nhanh nhẹn cấp hai, bản thân Hầu Tử thì là dị năng giả hệ phong cấp hai, Chu Hàm là biến dị giả hệ lực lượng cấp hai, còn lại Nhan Y Đồng dị năng giả hệ thủy và Từ Văn hệ hỏa đều là cấp một, nghe qua thực lực cũng không tệ lắm.

Nhưng điều khiến Mục Hiểu Hiểu vui vẻ nhất chính là, Hầu Tử rất dễ dàng chiếm được sự thích thú của Duệ Duệ, nghe hai người ở ghế sau đánh nhau ầm ĩ cùng với tiếng cười vui vẻ của Duệ Duệ khiến cho tâm tình Hiểu Hiểu tốt hơn không ít, có lẽ việc trà trộn vào đội ngũ của con người cũng là một lựa chọn không tồi.

Có nhóm người dị năng đồng hành cùng hành trình của Hiểu Hiểu thuận lợi hơn khá nhiều, vào ban đêm mọi người quyết định tìm một nơi để nghỉ ngơi bởi vì ban đêm rất bất lợi cho con người, nhóm người tìm được một trạm xăng, đi vào xem xét tình hình thì có thể thấy rõ trạm xăng đã có dấu vết bị thanh lý qua nên thức ăn bên trong không còn bao nhiêu, đều là đồ ăn vặt không dễ lấp đầy bụng, nhóm người thở dài, thức ăn hiện tại càng ngày càng khó tìm, may mắn thay, trạm xăng vẫn còn dầu, đủ đổ đầy dầu của cả hai chiếc xe.