Hứa Gia Niên nói xong, nam nhân bên cạnh cũng không có động tĩnh.
Cậu không biết là do mình nói tiếng quá nhỏ, hay là đối phương làm bộ không nghe thấy, nhưng cậu ngượng ngùng lặp lại lần nữa.
Cậu kéo ra khoảng cách, tưởng dịch trở về lại .
Lúc này, Lận Hạ đột nhiên vươn cánh tay, ôm chặt eo cậu đem cậu ôm qua .
Thân thể nhẹ nhàng chạm vào nhau, bốn mắt nhìn nhau, Hứa Gia Niên nhất thời không phản ứng lại đây, ngơ ngác nhìn anh.
Tiếng hít thở của Lận Hạ dày nặng , cảm thấy biểu tình Hứa Gia Niên giờ phút này giống như là không tiếng động mời gọi , làm y vô pháp kháng cự.
Y chậm rãi tiến đến gần đối phương ——
Hứa Gia Niên theo bản năng nhắm mắt lại, hơi thở ấm áp của đối phương dừng ở sườn mặt, cậu khẩn trương đến lông mi run lên, tim đập nhanh hơn.
Đang lúc cậu cho rằng sẽ phát sinh cái gì đó, thì lại cảm giác được nụ hôn nhẹ nhàng hạ lên trán, cánh tay ôm sau lưng siết đến càng chặt.
Nam nhân dùng cằm cọ cọ thái dương cậu, thanh âm hơi khàn: “Ngủ đi, anh ôm em.”
Hứa Gia Niên nhấp môi trộm mừng , lại còn muốn nói: “Sẽ cọ dơ đồ ngủ anh.”
Lận Hạ: “Không sao.”
Trong lòng Hứa Gia Niên ngọt đến nổi bong bóng , hướng trong lòng ngực anh cọ cọ, giơ tay ôm lấy anh lại.
*
Sáng sớm ngày hôm sau .
Lận Hạ ngồi ở mép giường, động tác ôn nhu mà đẩy tóc mái che đôi mắt Hứa Gia Niên , “ Dậy thôi , Gia Niên.”
Y mới vừa rửa mặt xong, Hứa Gia Niên có thể là cảm thấy hơi lạnh từ bàn tay anh thực thoải mái, đè lại tay anh dán ở trên mặt, tiếp tục nhắm mắt.
Cho đến khi bàn tay Lận Hạ trở nên ấm áp giống như mặt cậu , Hứa Gia Niên mới chậm rãi thanh tỉnh, buông tay anh ra, cọ một chút ngồi dậy, “ Em dậy muộn sao? Mấy giờ rồi ?”
“8 giờ rưỡi, không muộn.” Lận Hạ đứng dậy đi tới kéo màn cửa ra, “ Em rửa mặt trước , anh kêu đem bữa sáng lên, hoặc là chúng ta đi xuống dưới lầu ăn?”
Hứa Gia Niên xuống giường đi hướng phòng tắm: “Đi dưới lầu ăn đi, anh chờ em một chút.”
Cậu nhanh chóng rửa mặt xong, Lận Hạ đem kem chống nắng đưa cho cậu , “ Trời hôm nay chắc là nắng sẽ hơi gắt .”
Hứa Gia Niên nhận lấy , nặn kem chống nắng ra lòng bàn tay, một bên bôi lên mặt, một bên hỏi anh: “ Anh bôi không ?”
Lận Hạ nói: “ Anh không cần.”
Hứa Gia Niên: “Vì cái gì không cần? Tia tử ngoại là không chừa một ai .”
Nói xong cậu giữ chặt Lận Hạ, đầu ngón tay dính kem chống nắng bôi lên trên mặt anh.
Lận Hạ ngẩn ra , ngoan ngoãn đứng đó tùy ý cậu , tầm mắt dừng ở trên mặt Hứa Gia Niên , ánh mắt chậm rãi trở nên ôn nhu.
Hứa Gia Niên thoa một lát , thoáng nhìn thấy khóe môi anh hơi hơi nhếch lên, động tác tức khắc cứng đờ.
Gò má cậu hơi nóng , đem kem chống nắng nhét vào trong tay đối phương, “ Tự anh bôi đi.”
Thoa kem chống nắng xong , Lận Hạ lại lấy ra thuốc đuổi muỗi xịt cho Hứa Gia Niên , Hứa Gia Niên cảm thấy cả người mình thơm ngào ngạt, cảm giác nhất định có thể làm muỗi tránh xa.
Hai người ăn qua bữa sáng, hứng thú bừng bừng ( chủ yếu là Hứa Gia Niên ) mà ngồi xe ngắm cảnh đi lên trên núi phiêu lưu .
**************